Vừa nghe được lời này, đám người không khỏi tuyệt vọng.
Trước đây cung chủ Thánh Nguyên đã cực kì mạnh rồi, Chu Nguyên phải hao tổn biết bao công sức mới phong ấn được búp Thánh Liên của hắn. mà giờ đây Thánh Nguyên lại còn muốn tiến hóa từ búp thành hoa, nếu thật chờ tới lúc hắn trở thành Thánh Giả, chỉ sợ ngay cả Chu Nguyên cũng không là đối thủ.
Đến lúc đó, Thương Huyền Thiên nào còn có hi vọng?
- Xem ra ngươi còn có chút lý trí. – Mà lúc này, cung chủ Thánh Nguyên đang ngồi xếp bằng trên biển máu cũng ngẩng đầu, nhìn Chu Nguyên, cười nhạt một tiếng.
- Nhưng cũng không có tác dụng gì, chờ tới lúc ta tiến vào Thánh Giả cảnh, Chu Nguyên, không chỉ là ngươi, mà hết thảy những thứ mà ngươi quen thuộc, cũng sẽ bị xóa đi.
Tiếng nói dù nhàn nhạt, nhưng lại ẩn chứa sát cơ ngập trời.
- Bây giờ các ngươi chẳng thể làm được gì, chỉ có thể lẳng lặng chờ đợi hủy diệt tới gần. Ha ha, đã cảm nhận được tuyệt vọng rồi chứ?
Vô số cường giả Thương Huyền mình vô cùng phẫn nộ, nhưng sự phẫn nộ này lại có chút vô lực.
Bởi vì bọn hắn đều cảm nhận được, khi búp Thánh Liên trên người Thánh Nguyên dần dần nở rộ, khí thế của hắn cũng càng ngày càng kinh khủng.
Nhưng Chu Nguyên thì trái lại chưa từng tức giận, chỉ là hàn ý trong mắt càng thêm nồng, hắn nhạt tiếng nói:
- Chưa tới bước cuối cùng, đừng vội kết luận quá sớm!
Cung chủ Thánh Nguyên nghe vậy, hăng hái nhìn Chu Nguyên, nói:
- Chẳng lẽ ngươi còn có thủ đoạn gì nữa sao?
Chu Nguyên không trả lời, mà hỏi lại:
- Một phần mảnh vỡ Thánh Ấn khác bị ngươi giấu đi chỗ nào rồi?
Cung chủ Thánh Nguyên cười cười, nói:
- Ngươi đoán xem?
Chu Nguyên cười cười, nói:
- Lúc trước giao chiến với ngươi, ta chưa từng cảm nhận được sự tồn tại của mảnh vỡ Thánh Ấn trên người ngươi. Hơn nữa ta cũng từng dùng Thánh Văn cảm ứng, nhưng lại không hề phát hiện. xem ra ngươi giấu rất kĩ.
- Hẳn là giấu tại chỗ sâu nhất trong Thánh Huyết Trì này chứ? – Chu Nguyên lại chỉ tay về hướng biển máu.
Vẻ mặt cung chủ Thánh Nguyên hơi cương lại.
- Thân ta có bốn đạo Thánh Văn, vốn có cảm ứng đặc biệt với mảnh vỡ Thương Huyền Thánh Ấn, mà mây giờ cảm ứng này lại bị che mất, nhìn khắp cõi này, ngoại trừ biển máu quỷ dị này còn có thể có chỗ nào nữa? – Chu Nguyên cười nói.
Cung chủ Thánh Nguyên mỉm cười, nói:
- Cũng đủ thông mình! Đúng là tất cả mảnh vỡ Thánh Ấn do Thánh Cung thu thập bao năm qua đều giấu tại chỗ sâu trong Thánh Huyết Trì này. Mà lại ta còn có thể tiết lộ thêm cho ngươi, sở dĩ ta có thể hinfht hành hiến tế cho Thánh Thần, cũng là nhờ một nửa mảnh vỡ Thánh Ấn này làm chỉ dẫn đấy.
- Sao? Muốn đoạt lại phần mảnh vỡ Thánh Ấn còn lại, ngưng tụ thành Thương Huyền Thánh Ấn hoàn chỉnh, nhờ vào đó ngăn cản ta nhập Thánh sao?
Ánh mắt cung chủ Thánh Nguyên cũng không tầm thường, liếc mắt liền thấy ngay mục đích của Chu Nguyên.
Chu Nguyên nghe vậy, cũng không phủ nhận, ngược lại cười một tiếng:
- Đúng là đang có ý này.
Cung chủ Thánh Nguyên nghiền ngẫm cười:
- Vậy phải xem ngươi có gan tiến vào sâu trong biển máu này, đoạt lấy những mảnh vỡ kia hay không.
Bây giờ Thánh Huyết Trì đã trở nên vô cùng khủng bố, nếu Chu Nguyên dám bước vào, mặc kệ hắn có thủ đoạn bực nào, cũng khó có thể chạy thoát. Thế nên nếu Chu Nguyên thật nổi điên mà lao vào sâu trong biển máu tìm kiếm mảnh vỡ Thương Huyền Thánh Ấn, thì cung chủ Thánh Nguyên đương nhiên sẽ vỗ tay ủng hộ.
Chu Nguyên cười cười, dáng tươi cười có vẻ khó hiểu, nói:
- Cũng không cần bản thân ta tự mình đi lấy.
Cung chủ Thánh Nguyên híp mắt lại, cười lạnh:
- Đến lúc này còn muốn giả thần giả quỷ?
Chu Nguyên chậm rãi nói:
- Thánh Nguyên, đừng tưởng rằng cũng chỉ có ngươi mới có át chủ bài…
Tiếng nói vừa dứt, hai tay hắn đột nhiên kết ấn.
Ông!
Ngay khi ấn pháp hình thành, từ sâu trong biển máu đột nhiên có từng ánh sáng nở rộ.
Biến hóa này cũng khiến cho cung chủ Thánh Nguyên hơi kinh hãi, ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy ở sâu trong biển máu kia, chẳng biết lúc nào đã có vài miếng ngọc bài, chính là những ngọc bài này đang phát ra ánh sáng.
- Những ngọc bài này tiến vào biển máu từ lúc nào? – cung chủ Thánh Nguyên giật mình, nhưng ra tay không chậm, tâm niệm điều động, biển máu phun trào, những ngọc bài kia trực tiếp bị ép vỡ nát.
Thế nhưng khi ngọc bài vỡ ra, quang mang kia lại chưa hề tiêu tán, trái lại càng thêm mãnh liệt.
Bởi vì tại trung tâm của quang mang kia, có một viên mảnh vỡ thần dị.
Cung chủ Thánh Nguyên cũng không lạ lẫm với mảnh vỡ này, đây chính là mảnh vỡ của Thương Huyền Thánh Ấn.
Chỉ là, điều làm cho cung chủ Thánh Nguyên khó hiểu là Chu Nguyên lại dám đem phần mảnh vỡ Thánh Ấn của Thương Huyền minh kia đưa vào trong biển máu?!
Hắn không sợ bị cướp mất luôn sao?
Giờ khắc này, nếu không phải hiểu rõ gốc gác của Chu Nguyên, cung chủ Thánh Nguyên thậm chí tưởng là kẻ này cũng giống hắn, là tín đồ cuồng nhiệt của Thánh Thần nữa đây!
Nhưng dù như vậy, cung chủ Thánh Nguyên cũng không nhịn được cười to lên:
- Chu Nguyên, ta sưu tập những mảnh vỡ Thánh Ấn này nhiều năm trời, mà vẫn chưa thể sưu tập đủ. Bây giờ ngươi lại chủ động dâng tới tận cửa thế này?!
Chu Nguyên nhìn cung chủ Thánh Nguyên đang cười to, cũng cười cười, dáng tươi cười có vẻ khó đoán.
Hắn búng tay một cái, giờ khắc này, những mảnh vỡ Thánh Ấn chui vào trong biển máu kia đột nhiên bắn ra, trực chỉ chỗ sâu trong biển máu, hướng về những mảnh vỡ Thánh Ấn còn lại đang bị biển máu trấn áp.
- Đúng vậy… tất cả đều đưa cho ngươi, nhưng ngươi cũng phải có khả năng tiếp nhận được mới được!
Vút!
Từng mảnh vỡ Thánh Ấn xuyên qua huyết thủy sền sệt, trực tiếp chui vào nơi nào đó sâu trong biển máu.
Ở bên ngoài biển máu, đông đảo cường giả Thương Huyền mình cũng phát hiện cảnh này, sắc mặt không khỏi biến ảo chập chờn. hành động chủ động đưa mảnh vỡ Thánh Ấn vào trong biển máu này của Chu Nguyên cũng khiến cho đám người không thể hiểu được.
Nhưng cuối cùng cũng không có ai ngu ngốc tới mức hoài nghi lập trường của Chu Nguyên, nên chỉ có thể mang them tâm tính hi vọng cùng chờ đợi…