Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1659 - Chương 1658: Đại Tai Kiếp Của Thương Huyền Thiên (1)

Chưa xác định
Chương 1658: Đại tai kiếp của Thương Huyền Thiên (1)

Thánh Nguyên cũng phát hiện tốc độ luyện hóa đang tăng nhanh, nhưng lại không để ý, chỉ cười cười, nụ cười kia có vẻ bệnh trạng cùng điên cuồng.

- Các ngươi có biết nhiệm vụ cuối cùng của ta là gì không?

Còn không đợi hai người đáp, Thánh Nguyên đã chậm rãi ói:

- Nhiệm vụ cuối cùng của ta, là đoạt lấy Thương Huyền Thánh Ấn, trở thành Thiên Chủ Thương Huyền Thiên, sau đó… ta sẽ hiến tế toàn bộ Thương Huyền Thiên, dâng tất cả sinh linh Thiên Vực này cho Thánh Thần, đến lúc đó, Thần sẽ triệt để thức tỉnh, kết thúc thế gian này.

Tiếng nói của Thánh Nguyên không lớn, nhưng lại khiến cho Chu Nguyên, lão tổ Thương Huyền, cùng rất nhiều Thánh Giả Chư Thiên không khỏi biến sắc.

Ai cũng không ngờ, mưu đồ cuối cùng của Thánh Nguyên lại điên cuồng đến như vậy!

Tên súc sinh này thật muốn hiến tế toàn bộ Thương Huyền Thiên?!

- Tên điên, không thể để ngươi sống thêm nữa!

Trong mắt lão tổ Thương Huyền bắn ra sát cơ ngập trời, sau một khắc, ông dốc hết toàn lực khởi động Hỗn Độn Luyện Thánh Hồ Lô, điều này cũng khiến cho thân thể ông càng nhanh chóng trở nên trong suốt.

Nhưng cũng nhờ vào sự liều mạng này, tốc độ tan rã bảo tọa Thánh Liên của Thánh Nguyên cũng tăng lên rất nhiều, rất nhanh, bản thể Thánh Nguyên liền lộ ra trước bốn vầng sáng.

Nhưng mà Thánh Nguyên lại cười một tiếng, tiếp tục nói:

- Bây giờ xem ra không thể thực hiện được mưu đồ lớn nhất này. Nhưng cũng may, ta cũng đã có chuẩn bị cho kết cục kém cỏi nhất này…

Hắn nhìn chằm chằm Chu Nguyên, lão tổ Thương Huyền, nói:

- Ta nói rồi, mặc dù ta thua, nhưng các ngươi cũng đừng mong thắng được!

- Thương Huyền, Chu Nguyên, hi vọng các ngươi có thể xử lý được cục diện tiếp sau, bằng không, sợ là hơn phân nửa sinh linh Thương Huyền Thiên phải theo ta mà đi.

Tiếng nói của hắn vừa dứt, chỉ thấy hai tay hắn khép lại, trên thân thể lan tràn từng vết rách, đặc biệt nơi mi tâm, quang mang tạo thành hình ấn sen đang dần vỡ vụn.

Toàn bộ thiên địa đột nhiên phun trào gió lửa, cuồng phong gào thét, tựa như vô số tiếng rên rỉ vang lên.

Lão tổ Thương Huyền cùng rất nhiều Thánh Giả thấy cảnh này, đồng tử không khỏi co rụt lại, tiếng thì thào hoảng sợ vang lên:

- Thiên địa rên rỉ…

- Đây là… Thánh vẫn!

Giữa thiên địa này, Thánh Giả là tối cao, có thể nói tồn tại cùng trời đất.

Mỗi khi có một vị Thánh Giả sinh ra, đề sẽ có dị tượng thiên địa xuất hiện, đây chính là thiên địa chúc mừng. Ngược lại, nếu là Thánh Giả ngã xuống, cũng sẽ tạo ra dị tượng, như thiên địa đang khóc than, đó chính là… Thánh vẫn!

Mà bây giờ toàn thân Thánh Nguyên rạn nứt, ấn ký hoa sen trên mi tâm bắt đầu vỡ ra, đây chính là dấu hiệu khi Thánh vẫn. mà lại, đây cũng không phải do có ngoại lực tác động vào, mà là bản thân Thánh Nguyên tình nguyện hủy diệt.

Lúc này, nguyên khí thiên địa bắt đầu gào thét, từng cơn sóng nguyên khí trùng trùng điệp điệp thành hình khắp chân trời, lan tràn ra cả trăm vạn dặm, ngàn vạn dặm, cuối cùng thậm chí bao phủ cả đại lục Thánh Châu và vài tòa đại lục gần đó…

Vô số cường giả ở đây, bao gồm cả Pháp Vực, đều cảm nhận được cảm giác nặng nề khó nói lên lời. điều này khiến cho nguyên khí trong cơ thể bọn họ trở nên chậm chạp lên.

Sắc mặt Chu Nguyên cùng lão tổ Thương Huyền cũng trở nên khó coi. Bởi vì bản thân Thánh Nguyên tự nguyện khởi động Thánh vẫn, nên lực lượng quanh hắn đang tăng mạnh tới một mức độ cực kì khủng bố, trực tiếp làm cho lực lượng của bốn vầng sáng cổ xưa đều khó có thể tiếp cận.

Tuy rằng kết quả cuối cùng đều giống nhau, nhưng hệ quả gây ra giữa chủ động chết và bị động bị giết là khác nhau một trời một vực.

Chỉ là tới thời điểm này, bất kì thủ đoạn nào của lão tổ Thương Huyền cùng Chu Nguyên đều không còn tác dụng nữa. dù sao Thánh Nguyên đã lấy cái giá Thánh vẫn ra để đánh đổi, mà lực lượng bộc phát khi một vị Thánh Giả ngã xuống cũng không phải là thứ mà bất cứ ai có thể khinh thường.

Oanh!

Trong chớp mắt ấy, trong mắt Chu Nguyên, lão tổ Thương Huyền, cùng rất nhiều người ở đây đều tràn đầy ánh sáng chói lòa cùng lực lượng kinh khủng mãnh liệt không thể hình dung kia.

Quang mang mãnh liệt tới mức như che giấu hết thảy tia sáng trên thế gian này.

Lực lượng Thánh vẫn tạo thành từng đóa quang liên nở rộ trong hư không, va chạm cùng với bốn vầng sáng cổ xưa kia, mặc dù bị tan rã ngay lập tức, nhưng cũng tạo thành từng đợt sóng xung kích lan tràn ra khắp vách Hỗn Độn Luyện Thánh Hồ Lô, khiến cho hư không nơi đó không ngừng vặn vẹo, vỡ nát, tưởng như không gian nơi này trực tiếp bị cắt đứt khỏi Thương Huyền Thiên vậy.

Đối mặt với lực lượng sinh ra khi một tên Thánh Giả ngã xuống, dù là Hỗn Độn Luyện Thánh Hồ Lô đã có Thương Huyền Thánh Ấn duy trì, nhưng vẫn không thể duy trì được bao lâu.

Chỉ nghe một tiếng vỡ nhỏ xíu vang lên, bóng hồ lô vỡ nát.

Lão tổ Thương Huyền thấy cảnh này, thở dài một tiếng, vung tay áo lên, chỉ thấy có một đạo quang văn xuất hiện giữa hư không bay tới, lại không phải là hướng về phía lực lượng Thánh vẫn kia, mà là lôi cuốn toàn bộ đại quân Thương Huyền minh cùng sinh linh trong mảnh khu vực này lui lại.

Chỉ qua mười mấy hơi thở, ông mượn nhờ lực lượng Thương Huyền Thánh Ấn đưa tất cả sinh linh di chuyển ra cách xa mấy chục vạn dặm.

Lực lượng hủy diệt càn quét qua, mỗi nơi đi qua chôn vùi hết thảy, hóa thành hư vô.

Chu Nguyên cùng lão tổ Thương Huyền đứng ở không trung, ánh mắt nhìn xuống dưới, chỉ thấy một cái hố to sâu không lường được, chiếm diện tích chừng mười mấy vạn dặm xuất hiện trên vùng đại địa này.

Đây gần như đã là một vùng bồn địa chết chóc rồi.

Ào ào ào!

Từ sâu trong bồn địa, đột nhiên có từng dòng huyết thủy tuôn ra, lan tràn, tạo thành một vùng đại dương đỏ tươi mênh mông chiếm diện tích mười mấy vạn dặm.

Trong biển máu, có một tòa tế đàn quỷ dị khiến người ta cảm thấy chẳng lành chậm rãi dâng lên.

Mà ở trên tế đàn kia, có một quang ảnh hư ảo ngồi xếp bằng, chính là cung chủ Thánh Nguyên!

Lúc này, Thánh Nguyên đã mất đi thân thể, ngay cả Thánh hồn cũng trong suốt, không ngừng có điểm sáng sáng chói bay lên.

Bình Luận (0)
Comment