Người dịch: Nguyễn Khiêm
Mà ở bên trong cảm ứng của Chu Nguyên, sau khi những xúc tu kia lôi kéo, tòa Hỗn Nguyên Tru Thánh Đại Trận này đã chậm rãi tiếp cận, có ánh sáng lan tràn ra và nhanh chóng bao trùm Thương Huyền Thiên.
Lúc này, bất luận là tồn tại cường đại của Chư Thiên hay là Thánh tộc đều đang nhìn chằm chằm vào việc đang diễn ra.
Ở trong hư không, vào lúc này, Kim La Cổ Tôn phát hiện vị Cổ Thánh của Thánh tộc đang dây dưa đột nhiên tăng mạnh thế công, nguyên khí mênh mông giống như thủy triều cuốn tới, uy lực mạnh mẽ khiến cho từng tòa Tiểu Không Gian, ngàn vạn Tinh Hà nứt vỡ.
Sắc mặt của Kim La Cổ Tôn trở nên ngưng trọng, hành động của vị Cổ Thánh kia có chút không thích hợp. Hiện nay Thương Huyền Thiên đã bị Chu Nguyên chấp chưởng, tuy rằng lúc trước Hỗn Nguyên Tru Thánh Đại Trận có chút hỗn loạn, nhưng trời sinh có được năng lực áp chế đối với Thánh tộc, cho nên nếu như Thánh tộc muốn mạnh mẽ ra tay thì đừng nói là Thánh Giả phổ thông, coi như là một vị Cổ Thánh công kích đều chưa chắc có thể xuyên qua đại trận này.
Bọn họ đến tột cùng là muốn làm gì?
Trong nội tâm suy nghĩ đủ điều nhưng Kim La Cổ Tôn ra tay cũng không chậm, hơn nữa ông lại chưa từng nhẹ tay, đỉnh đầu có ánh sáng màu vàng phóng lên trời, trực tiếp là biến thành một chiếc chuông vàng cổ xưa. Trong một cái chớp mắt kia, sóng âm chấn động, nát bấy tinh không.
Mà ở Kim La Cổ Tôn đang chiến đấu kịch liệt với vị Cổ Thánh của Thánh tộc kia, ở một chỗ khác trong hư không, hai vị Cổ Tôn khác của Quy Khư Thần Điện là Đế Long Cổ Tôn cùng Xích Cơ Cổ Tôn cũng là bị hai vị Cổ Thánh của Thánh tộc chặn đường.
Chiến đấu khiến cho rất nhiều không gian đang vỡ tan.
Hai bên chỉ yên lặng trong một thời gian ngắn rồi lập tức đã bạo phát chiến đấu càng thêm mãnh liệt.
Thánh Tổ Thiên, chỗ Thánh Sơn.
Trong đại điện cổ lão trên đỉnh núi.
Bốn vị Cổ Thánh nhìn qua hư không ở trước mắt với ánh mắt đạm mạc, bọn họ nhìn thấy ba vị Cổ Tôn của Chư Thiên là Kim La, Đế Long, Xích Cơ đang bị mấy vị Cổ Thánh dây dưa, đồng thời cũng nhìn thấy Hỗn Nguyên Tru Thánh Đại Trận đang dần dần bao trùm Thương Huyền Thiên kia, cùng với vị Thiên Chủ trẻ tuổi mới lên trong Thương Huyền Thiên kia.
Chợt, bọn họ liếc nhìn nhau, cười nhạt một tiếng.
- Đã hoàn thành tập trung
- Định vị xong xuôi, bây giờ ....
- Chúng ta cũng có thể động thủ rồi.
Ba vị Cổ Tôn của Chư Thiên cùng Cổ Thánh của Thánh tộc giao thủ trong hỗn độn hư không, động tĩnh lớn đến mức này tự nhiên trốn không thoát cảm giác của các vị Thánh Giả của Chư Thiên, cho nên lúc này Thánh Giả của Chư Thiên đều đã tập trung đề phòng.
Thánh tộc có động tác lớn như thế tất nhiên có âm mưu!
Mà cùng lúc đó, chỗ tầng bảo vệ của Thương Huyền Thiên, đại trận khổng lồ đến mức làm cho người ta cảm thấy sợ hãi chậm rãi đáp xuống, mà đợi được đến khi nó triệt để tiếp xúc với tầng bảo vệ kia thì là có thể rút lấy năng lượng từ trong Thương Huyền Thiên. Đến lúc kia, tòa Đại Trận Hỗn Nguyên Tru Thánh này mới có thể xem như là hoàn toàn vận chuyển lại, mà Thương Huyền Thiên cũng sẽ lại lần nữa hoàn toàn được đại trận bảo hộ.
Đến lúc kia, Thương Huyền Thiên cũng có thể được tính là an toàn, do đó không cần lo lắng Thánh tộc lại lần nữa nhúng tay.
Trong Thương Huyền Thiên, Chu Nguyên đứng lơ lửng giữa hư không, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào chỗ tầng bảo vệ, ánh mắt tràn đầy cảnh giác.
Rầm rầm!
Mà theo sự chấn động của cảm xúc trong lòng hắn, lúc này toàn bộ nguyên khí trong Thương Huyền Thiên đều nhanh chóng sôi trào, cuối cùng trực tiếp là tạo thành sấm sét, gió lốc, bão lửa, đủ loại thiên tai ở hư không phía sau Chu Nguyên.
Sức mạnh ẩn chứa trong đó đáng sợ và mạnh mẽ đến mức làm cho mấy người Thanh Dương Chưởng môn đều hãi hùng khiếp vía.
Chỉ có điều bọn họ chưa Nhập Thánh, tự nhiên khó có thể nhìn thấy chuyện đã xảy ra ở chỗ tầng bảo vệ của Thương Huyền Thiên, cho nên đối với việc Chu Nguyên gióng trống khua chiêng vận chuyển sức mạnh của Thương Huyền Thiên đều cảm thấy có chút kinh hãi và nghi hoặc.
Nhìn biểu cảm hiện tại của Chu Nguyên hình như còn khẩn trương hơn cả khi đối phó với Thánh Nguyên lúc trước.
Chu Nguyên cầm trong tay Thương Huyền Thánh Ấn, chấp chưởng sức mạnh mênh mông to lớn của Thương Huyền Thiên, cùng lúc đó ánh mắt của hắn chuyển hướng, nhìn về phía mấy người Thanh Dương Chưởng môn, nói:
- Mọi người nhanh chóng thối lui ra khỏi khu vực này.
Mặc dù hắn không biết Thánh tộc tiếp theo đến tột cùng có muốn làm gì nhưng ngay cả Kim La Cổ Tôn đều nhắc nhở, chắc hẳn động tác kia tất nhiên là long trời lở đất.
Cho nên hắn phải chuẩn bị kỹ càng mọi tình huống có thể xảy ra.
Lúc trước, vệt sáng màu đen lao thẳng tới hắn đã biến mất, cho tới tận bây giờ, Chu Nguyên vẫn không thể tìm ra nó, chuyện này làm cho hắn cảm thấy có chút bất an.
Chu Nguyên có dự cảm hành động tiếp theo của Thánh tộc chỉ sợ sẽ là nhằm vào hắn.
Cho nên ở trong loại tình huống này, mấy người Thanh Dương Chưởng môn vẫn nên tránh xa một chút. Trận chiến tiếp theo sẽ ở một mức độ cực kỳ đáng sợ, với thực lực của bọn họ thì căn bản không có cả tư cách nhúng tay.
Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, sắc mặt của mấy người Thanh Dương Chưởng môn cũng không nhịn được mà biến đổi, bọn họ có thể nghe ra được sự nghiêm trọng cùng kiêng kị trong lời nói của Chu Nguyên, cho nên tất cả cũng không có nói nhảm bất kỳ câu nào mà lập tức quay đầu, nhanh chóng tổ chức đội ngũ rút lui khỏi khu vực này.
Trên mặt của mấy người Hi Tinh, Tô Ấu Vi, Võ Dao đều hiện ra biểu cảm buồn rầu, lo lắng, nhưng cũng không có cố ý lưu lại. Hiện nay Chu Nguyên chấp chưởng Thương Huyền Thiên, thực lực cũng không kém Thánh Giả, nếu quả thật có loại sức mạnh nào có thể uy hiếp hắn, vậy bọn họ lưu lại cũng chỉ là tăng thêm vướng víu mà thôi.
Chỉ trong một khoảng thời gian cực kỳ ngắn ngủi, phạm vi trăm vạn dặm xung quanh Thánh Cung đã trở nên trống rỗng, mà đúng lúc này, Chu Nguyên đưa mắt nhìn qua chỗ tầng bảo vệ con ngươi nhanh chóng co rút lại.
Uỳnh!