Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1684 - Chương 1683: Mục Đích Cuối Cùng Của Thánh Tộc

Chưa xác định
Chương 1683: Mục đích cuối cùng của Thánh tộc

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nhưng làm cho người ta cảm thấy có chút kinh hãi và nghi hoặc chính là hai người vậy mà không để ý đến loại thương thế này. Không gian ở giữa hai lòng bàn tay kia bắt đầu kịch liệt vặn vẹo, tựa như là tạo thành một lỗ đen. Sau một cái chớp mắt, một thanh trường mâu màu đen chậm rãi chui ra từ trong lỗ đen.

Mà khi thanh trường mâu màu đen kia xuất hiện thì sắc mặt của mọi người kể cả mấy người Thương Uyên đều biến đổi. Bởi vì ở phía trên thanh trường mâu màu đen kia, bọn họ đã nhận ra không chỉ một luồng khí tức để cho bọn họ cảm thấy kinh hãi.

Đó là khí tức của Cổ Thánh!

Mà ở phía trên trường mâu màu đen lúc này có tới bảy loại khí tức như vậy!

Nói cách khác, thanh trường mâu màu đen này vậy mà ẩn chứa sức mạnh của tận bảy vị Cổ Thánh!

Vì đối phó Chu Nguyên, Thánh tộc vậy mà điên cuồng đến loại trình độ này? !

Phải biết rằng loại thủ đoạn này cũng thực sự không phải là giao phó sức mạnh đơn giản, thanh trường mâu màu đen kia tất nhiên là bảo vật dùng tinh huyết của bảy vị Cổ Thánh để luyện chế, chỉ có như thế mới có thể chịu tải sức mạnh của bọn họ.

Mà tinh huyết của Cổ Thánh là bảo vật quý giá và hiếm có bậc nào, huống chi là bảy vị!

Có thể nói là nếu như cơ hội phù hợp thì thanh trường mâu màu đen này đủ để trọng thương một vị Cổ Tôn của Chư Thiên!

Mà bây giờ, vì đối phó Chu Nguyên, Thánh tộc lại lấy đòn sát thủ này ra để sử dụng? Bọn họ điên tới mức nào vậy? !

Khi các vị Thánh Giả còn đang kinh hãi thì trong lòng của Chu Nguyên cũng mãnh liệt trầm xuống, bởi vì hắn cảm thấy một cảm giác nguy cơ rất trí mạng, nguy cơ này mãnh liệt để mức làm cho tóc gáy toàn thân của hắn đều dựng ngược lên, Thánh Thể vừa thành hình không lâu cũng có cảm giác đau đớn giống như là bị kim đâm. Đây là đang nhắc nhở hắn, sức mạnh ẩn chứa phía trên thanh trường mâu màu đen kia đủ để hủy diệt hắn.

Chu Nguyên đồng dạng không nghĩ tới, vì đối phó hắn, Thánh tộc vậy mà biết làm đến một bước này. Đại sát khí như thế dùng để đối phó ba đại Cổ Tôn, chẳng phải là càng có lợi hơn hay sao?

Những người này thật sự là điên rồi phải không?

Nghĩ đến đây, Chu Nguyên gần như là không chút do dự thúc dục sức mạnh của Thương Huyền Thiên tới mức cực hạn, thân hình của hắn bắt đầu trở nên hư ảo, nhìn như tồn tại ở chỗ đó, có thể cảm giác xẹt qua lại không thấy gì cả, giống như biến mất ở trong hiện thực.

Hắn hiểu được, giờ này khắc này việc duy nhất hắn có thể làm là điên cuồng tránh né!

Loại sức mạnh này căn bản không phải là thứ mà Thánh Giả phổ thông có thể đối phó, dính vào tất chết!

Nhìn qua thân hình giống như thực chất lại giống như hư ảo của Chu Nguyên, khóe miệng của Ma Cật kia cũng hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười mỉa mai, hắn bấm tay nhẹ nhàng bắn ra.

Trường mâu màu đen biến mất, giống như trốn vào trong Thời Không Trường Hà.

Mục tiêu của nó chỉ thẳng về phía Chu Nguyên!

Khi trường mâu màu đen biến mất thì trong một cái chớp mắt kia, thân hình của nó đã như ẩn như hiện, tựa như là trốn vào bên trong hư vô. Vào lúc này, sắc mặt của Chu Nguyên lại chợt biến đổi, bởi vì hắn cảm giác được bản thân tựa hồ là bị sức mạnh không có cách nào để hình dung nào đó tập trung.

Loại tập trung này giống như là giòi trong xương, cái bóng dưới mặt trời, mặc dù là hắn mượn sức mạnh của Thương Huyền Thiên, dùng không gian trùng trùng điệp điệp che lấp chân thân vẫn như cũ là bị khí cơ bắt lấy.

Loại cảm giác này tựa như là Hùng Ưng bay lượn ở trên chín tầng trời, nhìn thẳng vào con mồi đang chạy trốn trên mặt đất vậy.

Phanh!

Mà ngay khi trong lòng của Chu Nguyên sinh ra loại cảm giác này thì hắn lập tức thấy được trong hư không phía trước, một vệt sáng màu đen lấp loé, phá vỡ không gian trùng trùng điệp điệp, chui ra.

Bên trong vệt sáng màu đen, trường mâu màu đen như ẩn như hiện tỏa ra khí tức lạnh lẽo.

Vào lúc này, tóc gáy toàn thân Chu Nguyên dựng ngược lên, cảm giác nguy cơ đậm đặc đến mức tận cùng này làm cho hắn có cảm giác toàn bộ máu tươi trong cơ thể đều trở nên nóng hổi, mỗi một chỗ cơ bắp đều đang chấn động, thét lên.

Mọi biến đổi trong cơ thể đều đang nhắc nhở Chu Nguyên, công kích ở trước mắt nguy hiểm như thế nào, chỉ cần không cẩn thận một chút thì hắn sẽ trực tiếp bị gạt bỏ!

Chu Nguyên cũng không nghi ngờ loại sức mạnh này đáng sợ, một đòn có thể khiến cho bảy vị Cổ Thánh của Thánh tộc tổn thất tinh huyết mới có thể thi triển ra được, e rằng trong toàn bộ Chư Thiên cũng chỉ có ba vị Cổ Tôn có tư cách hưởng thụ.

Nhưng hiện tại, bởi vì hắn, Thánh tộc hiển nhiên là đã phá lệ rồi, chuyện này thật là làm cho Chu Nguyên trong lúc nhất thời có chút không biết nên nói là vinh hạnh hay là xui xẻo của hắn nữa.

Nguy cơ hủy diệt ở ngay trước mắt, trái tim của Chu Nguyên đập mạnh như là tiếng trống trận. Chỉ có điều càng đến thời điểm này thì lòng của hắn ngược lại là ở vào bên trong một loại trạng thái tuyệt đối tỉnh táo, hắn tâm niệm vừa động, mượn sức mạnh trong trời đất của Thương Huyền Thiên, thân hình không ngừng lui về phía sau, xâm nhập vào trong vô số không gian trùng trùng điệp điệp, che lấp chân thân, đồng thời dùng sức mạnh của trời đất hình thành vô số tầng phòng hộ ở phía trước, ý đồ trì hoãn tốc độ của thanh trường mâu màu đen kia, từ đó tìm được cơ hội tránh né.

Không chỉ như vậy, hắn còn phân ra ý niệm, điên cuồng dẫn động sức mạnh của Đại Trận Hỗn Nguyên Tru Thánh.

Chỉ thấy được từng luồng sáng tỏa ra khí tức mênh mông, thần bí không ngừng trút xuống từ chỗ tầng bảo vệ, cuối cùng xuyên thấu hư không, rơi vào trên thân thể của Ma Cật cùng Hắc Chiếu kia.

Sau khi bị những luồng sáng ẩn chứa sức mạnh của Đại Trận Hỗn Nguyên Tru Thánh xuyện qua, thân hình của hai người Ma Cật, Hắc Chiếu cũng nhanh chóng trở nên mờ nhạt hơn, uy áp phát ra từ trong cơ thể của bọn họ kia cũng dần dần bị suy yếu.

Ai cũng có thể phát giác được, Thánh Giả bổn nguyên của Ma Cật, Hắc Chiếu cũng đang dần dần bị hao mòn.

Bình Luận (0)
Comment