Người dịch: Nguyễn Khiêm
Năm đó, khi mới ly khai Thành Đại Chu, Chu Nguyên vẫn chỉ là một thiếu niên, đừng nói là Thần Phủ Cảnh, ngay cả Thiên Quan Cảnh còn chưa đột phá, nhưng mà hiện nay, hắn ... cũng đã trở thành tồn tại chí cao nhất trong Thương Huyền Thiên này, nắm giữ quyền hành của Thiên Chủ.
Chu Nguyên cầm chặt bàn tay nhỏ bé của Yêu Yêu, cảm thụ được sự mềm mại, ấm áp trong lòng bàn tay, hắn nói khẽ:
- Kỳ thật nếu có thể được lựa chọn thì ta tình nguyện không muốn thân phận Thiên Chủ này, chỉ muốn làm một vị điện hạ trong thời thái bình, sau đó cưới nàng về làm vương phi của ta.
Nghe thấy câu nói này của Chu Nguyên, biểu cảm con mắt của Yêu Yêu cũng trở nên nhu hòa,nàng khẽ tựa vào trên bờ vai của Chu Nguyên, hai người dựa sát vào nhau, cảnh tượng thật là ấm áp.
Chỉ có điều một lát sau, Yêu Yêu đột nhiên mỉm cười, nói:
- Thiếu chút nữa là đã quên thằng nhóc này.
Bàn tay ngọc của nàng vừa nhấc, có một vòng xoáy thành hình, ngay sau đó một vệt sáng vọt ra, đúng là Thôn Thôn.
Thôn Thôn giống như là đã nhẫn nhịn hồi lâu, cho nên vừa ra tới là nó đã phẫn nộ rống lên một tiếng với Yêu Yêu, sau đó thân hình lóe lên, xuất hiện ở trên đầu Chu Nguyên, đôi chân nhỏ bé vò mái tóc của hắn thành ổ gà.
Chu Nguyên có chút im lặng:
- Thôn Thôn, thẳng khốn chuyên bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh này, rõ ràng cũng không phải ta giam ngươi lại.
Yêu Yêu dẩu môi khẽ cười, xách Thôn Thôn từ trên đầu Chu Nguyên xuống dưới, sau đó giơ lên, nói:
- Thôn Thôn, có muốn trở về Thành Đại Chu hay không?
Thôn Thôn chớp chớp mắt, sau đó rất nhu thuận gật đầu.
Thôn Thôn ghé vào trên bờ vai của Yêu Yêu, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên ở đằng sau. Biểu cảm ở bên trong ánh mắt kia giống như là kinh hãi và nghi hoặc cực kỳ nhân tính hóa.
Giống như là hiểu được ý tứ trong ánh mắt của Thôn Thôn, Chu Nguyên cũng có chút trầm mặc, hắn biết rõ Thôn Thôn đang kỳ quái về cái gì, hiện tại cảm xúc của Yêu Yêu rõ ràng là đã sinh động hơn trước đây rất nhiều.
Nếu như nói Yêu Yêu lúc trước đạm bạc như thần linh, vậy thì nàng bây giờ lại sinh động giống như là khi hãy còn ở thành Đại Chu rồi.
Chu Nguyên nhìn qua dung nhan tuyệt mỹ kia của Yêu Yêu, hắn biết rõ loại biến hóa này của Yêu Yêu có lẽ có quan hệ cùng cái gọi là Tuyệt Thần Chú Độc kia, nhưng theo góc độ cá nhân, hắn lại càng thích tình cảnh này hơn.
Bởi vì hiện tại, Yêu Yêu càng giống như một người, mà không phải Thần Linh không ăn khói lửa kia.
Hắn không biết loại biến hóa này đến tột cùng là tốt hay xấu, nhưng nếu như Yêu Yêu có thể bởi vậy vui vẻ thì Chu Nguyên nguyện ý một mực làm bạn với nàng.
Nghĩ đến đây, Chu Nguyên dùng sức cầm chặt bàn tay nhỏ bé của Yêu Yêu rồi nở nụ cười tươi sáng lạn.
- Đi thôi, ta mang nàng trở về Thành Đại Chu.
Chuyện náo động ở Thương Huyền Thiên cuối cùng là triệt để được kết thúc rồi.
Một trận chiến này quá mức kịch liệt nhưng những gì nó liên lụy mới là thứ làm cho mọi sinh linh trong Thương Huyền Thiên cảm thấy sợ hãi đến mức hoảng hốt, mất hết tinh thần. Vốn dĩ là lúc đầu mọi người đều cho rằng trận chiến chỉ là chiến đấu trong nội bộ Thương Huyền Thiên, do Thánh Cung làm loạn mà thôi nhưng phải đến tận sau khi Thánh Cung bị diệt, Thánh Nguyên bị giết chết, bọn họ mới hiểu được, Thánh Nguyên Cung chủ kia chỉ là vật hi sinh bị Thánh tộc đẩy ra phía trước mà thôi.
Sau đó Cổ Thánh của Thánh tộc kia cùng với hóa thân của Thánh Thần xuất hiện, mới thật sự là chuyện đáng sợ nhất.
Chỉ có điều cũng may chính là sau một quá trình chiến đấu cực kỳ kịch liệt, Thương Huyền Thiên bọn họ cuối cùng là vẫn thủ vững. Mà ở bên trong trận đại chiến này, danh tiếng của vị Thiên Chủ mới nhận chức của Thương Huyền Thiên là Chu Nguyên xem như triệt để xâm nhập đến trong nội tâm của vô số sinh linh trong Thương Huyền Thiên.
Có thể không chút khách khí nói rằng hiện tại danh vọng của Chu Nguyên ở trong Thương Huyền Thiên đã đạt đến đỉnh phong.
Hơn nữa có lẽ là bởi vì Thương Huyền Thiên xếp cuối trong Chư Thiên quá nhiều năm, đặc biệt là sau khi Thương Huyền lão tổ vẫn lạc, vùng trời đất này nhiều năm chưa từng xuất hiện qua một vị Thánh Giả cùng với Thiên Chủ, chuyện này làm cho phần đông sinh linh trong Thương Huyền Thiên đều có một loại cảm giác không an toàn.
Đặc biệt là trong những năm này, Thánh tộc vẫn luôn rục rịch, loại cảm giác không an toàn này lại càng trở nên mãnh liệt.
Ai cũng minh bạch, một khi Chư Thiên cùng Thánh tộc khai chiến, một Thiên Vực không có Thánh Giả tọa trấn, không có Thiên Chủ trấn thủ sẽ yếu ớt đến mức nào.
Chính là bởi vì loại nguyên nhân này, bọn họ mới vui mừng khi Chu Nguyên ngang trời xuất thế như vậy, bổi vì trong lòng của tất cả, đây là hy vọng của Thương Huyền Thiên.
Thậm chí không chỉ đám bọn họ, coi như là người đứng đầu của các thế lực đỉnh cấp trong Thương Huyền Thiên như Thanh Dương Chưởng môn, Thiên Kiếm Tôn đều ôm tâm tư như thế. Cũng chính vì như thế mà mấy người Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả mới phản đối đề nghị giải tán Thương Huyền Minh sau khi đại chiến kết thúc.
Hiện nay, Thương Huyền Thiên thật vất vả ra một cái đùi to, bọn họ lại thật vất vả mới lập quan hệ để ôm đùi, làm sao có thể đơn giản từ bỏ quan hệ ấy được?
Cho nên tổng hợp những lý do kể trên, hiện nay Chu Nguyên có thể nói hoàn toàn xứng đáng là nhân vật đại diện của toàn bộ Thương Huyền Thiên.
Thành Đại Chu, Vương Cung.
Trong hoa uyển.
Chu Nguyên lười biếng nằm dài ở trên mặt ghế, mặc cho ánh mặt trời ôn hòa chiếu xuống, trong lòng có loại cảm giác thoải mái nói không nên lời.
Mặc dù hắn vẫn đang nhắm mắt, nhưng cảnh tượng ở trong đình viện bằng đá ở bên cạnh lại hiện rõ mồn một ở trong đầu.
Mẫu hậu Tần Ngọc của hắn đang cười hiền hoà nắm chặt bàn tay nhỏ bé của Yêu Yêu, không ngừng thấp giọng đàm tiếu, trong ánh mắt quan sát người sau lộ ra biểu cảm thoả mãn.
Giữa hai người thì chủ yếu là Tần Ngọc đang nói chuyện, một hơi nói đến tận mấy tiếng đồng hồ làm cho Chu Nguyên cũng cảm thấy hơi xấu hổ.