Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1698 - Chương 1697: Siêu Cấp Thánh Địa (1)

Chưa xác định
Chương 1697: Siêu cấp Thánh Địa (1)

Người dịch: Nguyễn Khiêm

Nghĩ đến đấy, nụ cười tươi trên mặt của mọi người dần dần thu liễm, bầu không khí đều trở nên trầm trọng hơn rất nhiều. Với năng lực của bọn họ thì không phải là không thể nghĩ đến điểm này, chỉ là không dám suy nghĩ mà thôi, cho dù hiện nay Thương Huyền Thiên đã có Chu Nguyên, nhưng vẫn như trước là không thể phủ nhận sự thật rằng thực lực tổng hợp của Thiên Vực quá kém cỏi, dù sao điểm này không phải là có khả năng cải biến trong một sớm một chiều.

- Hiện nay Chư Thiên đều đã ở trong trạng thái chuẩn bị chiến đấu, những Thiên Vực khác cũng muốn dốc hết mọi tài nguyên để tăng cường thực lực chỉnh thể. Tuy rằng Thương Huyền Thiên là Thiên Vực xếp cuối trong Chư Thiên, nhưng mà cũng phải nghĩ biện pháp tăng thực lực lên rồi, bằng không thì đến lúc đại chiến mở ra, những Thiên Vực khác chỉ sợ cũng không thể quan tâm đến chúng ta đâu.

Chu Nguyên chậm rãi nói.

- Nếu không phải tự mình cố gắng, chung quy là đường nhỏ.

Ở vị trí khác nhau, vấn đề cùng góc độ cần cân nhắc cũng không giống nhau. Trước kia, Chu Nguyên ăn no rỗi việc mới có thể cân nhắc đến sự mạnh yếu cùng tương lai của Thương Huyền Thiên. Nhưng chuyện bây giờ không giống với lúc trước, hắn đã trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên, theo ý nào đó, ở đây xem như là chỗ căn cơ chính thức của hắn, cho nên hắn cũng phải vì thế để tâm hơn rồi.

Nghe Chu Nguyên phân tích xong, sắc mặt của mấy người Thanh Dương Chưởng môn cũng nghiêm nghị, tất cả đều đồng ý gật đầu:

- Không biết Thiên Chủ có tính toán gì không?

Ngón tay của Chu Nguyên nhẹ nhàng gõ gõ ở trên mặt bàn. Sau một hồi khá lâu, hắn mới mở miệng nói ra bốn chữ. Mà giọng nói kia rơi vào trong tai chư vị Chưởng môn, lại làm cho bọn họ giật mình đến mức bóp vỡ chén trà ở trong tay, sau đó có hỗn hợp nước trà theo đầu ngón tay tích tách rơi xuống, trên mặt của tất cả mọi người đều hiện lên biểu cảm nghi hoặc và khó tin.

Bởi vì bốn chữ CHu Nguyên vừa nói kia chính là ...

- Ta muốn tạo thánh.

Trong Thiên Điện, có ánh mặt trời thông qua khe cửa sổ chiếu xuống khuôn mặt đang ngây ra của chư vị Chưởng môn, nước trà không ngừng theo lòng bàn tay nhỏ xuống. Mặc dù những người ngồi ở đây đều có kiến thức rộng rãi nhưng lúc này vẫn bị câu nói kia của Chu Nguyên làm cho chấn động đến mức đầu váng mắt hoa.

Sau một hồi khá lâu, mấy người Thanh Dương Chưởng môn mới dần dần hồi phục tinh thần lại. Vào lúc này, bọn họ cảm giác được mạch máu trong toàn thân đều có chút căng phồng lên, âm thanh tim đập giống như là tiếng trống trận từ trong người dồn dập truyền ra.

Tạo thánh? !

Thánh này ... dĩ nhiên là Thánh Giả rồi.

Cảnh giới này chính là mục tiêu mà mấy người Thanh Dương Chưởng môn truy cầu cả đời, nhưng mà cho đến tận bây giờ, đối với bọn họ, cấp độ kia vẫn như cũ là xa không thể chạm.

Theo ý nào đó, bọn họ cũng đã từng được xem như là thiên kiêu, kinh tài tuyệt diễm trong cùng thế hệ ở Thương Huyền Thiên, nhưng mà cho dù bọn họ có cố gắng đến đâu thì cuối cùng vẫn không thể đạt tới cảnh giới kia.

Giống như Thánh Nguyên kia, thiên phú còn cao hơn bọn họ một bậc, nhưng cuối cùng phương thức đột phá Thánh Giả Cảnh hắn lựa chọn lại chính là bán rẻ linh hồn cho Thánh Thần.

Từ loại góc độ nào đó, đây thật sự là chỗ bi ai của Thương Huyền Thiên bọn họ.

Mà nguyên nhân tạo thành loại kết quả này cũng có không ít, nhưng Thương Huyền Thiên xuống dốc không thể nghi ngờ là nguyên nhân chính, chuyện này thật sự là một việc làm cho người ta cảm thấy rất tuyệt vọng, cho nên coi như là dã tâm cùng ý chí trong lòng mấy người Thanh Dương Chưởng môn có mạnh mẽ thì cuối cùng cũng vẫn dần dần bị mài bằng.

Nhưng hiện nay, Chu Nguyên lại nói, hắn muốn tạo thánh. Không nói trước là có loại khả năng này hay không, nhưng mấy chữ này đối với mấy người Thanh Dương Chưởng môn tạo thành trùng kích quả thực chính là khó có thể tưởng tượng.

Bởi vì chỉ có thể nghiệm này loại thống khổ khi đã cố gắng tu luyện suốt bao nhiêu năm nhưng thực lực cũng không tiến bộ mới sẽ minh bạch tiến về phía trước một bước đối với bọn họ là có lực hấp dẫn đến thế nào, bằng không thì Thánh Nguyên Cung chủ kia lại tại sao lại tình nguyện để ý niệm của Thánh Thần kia đầu độc, cuối cùng thậm chí nguyện ý bán đứng toàn bộ Thương Huyền Thiên?

Cũng không đủ hấp dẫn, ai lại nguyện ý trở thành kẻ bị nghìn người chỉ trỏ, vạn người thóa mạ kia cơ chứ?

Bầu không khí yên tĩnh này giằng co hồi lâu, cuối cùng Thanh Dương Chưởng môn là người tỉnh lại đầu tiên, ông thở ra một hơi thật dài, nhìn về phía Chu Nguyên cười khổ nói:

- Minh chủ đang đùa giỡn với chúng ta hay sao? Thánh Giả, làm sao có thể ... tạo ra được?

Những vị Chưởng môn khác cũng gật gật đầu đồng ý, thân thể ngồi ở trên mặt ghế của bọn họ khẽ thả lỏng, trên khuôn mặt lại xuất hiện biểu cảm khó hiểu, bọn họ cũng cảm thấy lời Chu Nguyên vừa nói không thực tế, nhưng ở sâu trong nội tâm kia, ai mà chẳng có chứa một tia chờ mong đâu?

Chu Nguyên liếc nhìn mọi người rồi chậm rãi nói:

- Chư vị Chưởng môn cũng coi là nhân trung hào kiệt, thiên phú cùng tâm tính của các vị không thể nghi ngờ là cực kỳ cao, nếu như các vị sinh ở Hỗn Nguyên Thiên thì mọi người chưa chắc là không có khả năng đột phá Thánh Giả Cảnh.

Nghe thấy câu nói này của CHu Nguyên, mấy người Thanh Dương Chưởng môn, Cổ Kình Tôn Giả, Thiên Kiếm Tôn liếc nhìn nhau và đều nhìn ra biểu cảm đắng chát cùng không cam lòng ở trong ánh mắt của đối phương. Nếu thật sự là bởi vì nguyên nhân của bản thân mà mình không có cách nào để bước ra một bước kia, vậy bọn họ tự nhiên cũng chỉ có thể nhận mệnh, dù sao mình không có bản lĩnh, không trách được người khác. Nhưng cuối cùng nguyên nhân bọn họ không có cách nào để đột phá Thánh Giả Cảnh không ở bản thân bọn họ, mà là ở Thương Huyền Thiên.

Nhưng biết được chuyện này thì bọn họ lại có thể làm như thế nào? Phẫn nộ chửi rủa Thương Huyền Thiên này bất lực hay sao? Đó chỉ là hành vi giận cá chém thớt, giận chó đánh mèo của người vô năng mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment