Người dịch: Nguyễn Khiêm
Mùi thơm lạ lùng tràn ngập khắp nơi trong khu vực này.
Chu Nguyên ngạc nhiên nhìn qua cảnh tượng này, hắn có thể cảm giác được, vào lúc này, mặt đất ở khu vực này trở nên vô cùng trầm trọng, cổ xưa, đó là vị cách tăng lên.
Vốn dĩ là hắn cũng có thể làm được điểm này, chỉ là cần mất đến mấy tháng, nhưng hiện nay Yêu Yêu ra tay lại rút ngắn thời gian đi rất nhiều.
Hiển nhiên là sức mạnh của Thần Linh Đệ Tam cao hơn Thiên Chủ như hắn một cấp độ.
Đối với chuyện này, cảm xúc ở trong lòng của Chu Nguyên cũng có chút phức tạp. Xem ra cho dù hắn đã trở thành Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên muốn ép Yêu Yêu để đàn ông thành chủ gia đình vẫn là một chuyện khá viển vông rồi.
Con đường này sao mà giống như truyện cổ tích vậy, luôn để cho người ta hướng tới mà khó có thể thực hiện.
Chu Nguyên thở dài một tiếng, đè xuống cảm xúc u sầu ở trong lòng, sau đó lại vận chuyển sức mạnh của Thiên Chủ, điều động nguyên khí trong Thương Huyền Thiên bắt đầu hội tụ về khu vực này.
Ầm ầm!
Nguyên khí vô cùng vô tận vọt tới và được mặt đất tham lam hấp thu, biến hóa cũng theo đó xuất hiện.
Chỉ thấy được dãy núi bắt đầu cất cao, trở nên dốc đứng hiểm trở, ở bên trên lại có vô số linh thực chui từ dưới đất lên, chập chờn theo gió.
Màu xanh tươi tốt của cỏ cây nhanh chóng lan tràn đến cuối tầm mắt.
Trong trời đất, có rất nhiều hạt nhỏ bé đang tung bay nhưng chúng thực sự không phải là bụi bậm, mà là nguyên khí quá mức ngưng luyện, cuối cùng tạo thành thực chất, những hạt này rơi vào sâu trong lòng đất, trải qua tích lũy tháng ngày thì sẽ hình thành rất nhiều linh tài.
Khu vực đã từng là địa vực nguy hiểm giờ đã dần dần chuyển biến thành một Phúc Địa.
Nếu như có tông phái thành lập sơn môn ở chỗ này hơn nữa có thể thủ được thì chỉ cần đợi một thời gian tất nhiên sẽ trở thành một thế lực to lớn sánh ngang với các đại Thánh Tông trong Thương Huyền Thiên.
Chỉ có điều chuyện này còn chưa kết thúc.
Chỉ thấy Chu Nguyên khẽ nhấc bàn tay lên, Thương Huyền Thánh Ấn xuất hiện ở trong lòng bàn tay của hắn, có ánh sáng lóe lên cuối cùng biến thành một Nguyên văn cổ xưa, Nguyên văn này cũng không xa lạ gì, rõ ràng là Địa Thánh Văn đã từng nhiều lần trợ giúp Chu Nguyên nghịch chuyển chiến cuộc, giành thắng lợi.
- Xem ra là lại phải vất vả ngươi rồi, ông bạn già.
Chu Nguyên khẽ cười một tiếng, chợt Địa Thánh Văn hóa thành vệt sáng rơi xuống, chui vào bên trong lòng đất.
Rầm rầm!
Ở thời khắc này, mặt đất lại chấn động càng thêm kịch liệt, hình như có ánh sáng màu vàng mênh mông dâng lên, trong lúc mơ hồ, ánh sáng màu vàng tạo thành một đóa hoa sen màu vàng vô cùng khổng lồ, cánh hoa từ từ tách ra.
Mà ở bên trong đóa hoa sen kia có bùn đất, nham thạch đang tự động dung hợp.
Đó là phần đáy của một tòa tháp vô cùng khổng lồ, sau đó một tầng một tầng tháp xuất hiện, chồng chất lên nhau, đây là một quá trình chậm chạp, cho nên phải đến gần năm ngày sau, Chu Nguyên mới hoàn thành, vào lúc này nơi đây đã có một tòa tháp khổng lồ chiếm diện tích vạn dặm đứng sững ở giữa trời đất này.
Tòa tháp khổng lồ này có tám mươi mốt tầng, nối thẳng lên đến tận mây xanh, mà khi tòa tháp này thành hình, nó tựa như là tạo thành một lỗ đen điên cuồng nuốt chửng nguyên khí trong trời đất.
Một vài tia sáng màu vàng nổi lên ở mặt ngoài giống như là tạo thành hoa văn huyền diệu nào đó, chỉ là nhìn qua cũng đã khiến cho người ta có một loại cảm giác thể hồ quán đỉnh.
- Loại thánh địa tu luyện cấp bậc này quá khí phái, nếu như không có chàng trấn thủ thì thế lực khắp nơi trong Thương Huyền Thiên sẽ vì nó mà chém giết đến máu chảy thành sông. Liệu chàng có xác định rằng cuối cùng bản thân sẽ không tốn công tốn sức rồi tạo ra một phiền toái lớn hơn đấy chứ?
Yêu Yêu dò xét tòa tháp khổng lồ nguy nga đột ngột mọc lên này, lông mày kẻ đen khẽ nhíu lại, nói.
Nếu không có đủ bản lĩnh thì bảo địa như thế sẽ trở thành phiền toái, đó chính là mang ngọc có tội.
- Chỉ cần ta vẫn còn là Thiên Chủ của Thương Huyền Thiên thì sẽ không có vấn đề. Mà nếu như trong tương lai, ta xảy ra vấn đề gì, vậy cục diện của Chư Thiên hẳn là đã đến mức độ thê thảm nhất rồi. Khi đó, hình như ta lại càng không cần phải quan tâm đến chuyện này nữa rồi.
Chu Nguyên cười nói.
Đã đến lúc kia có lẽ chính là Thánh tộc đại hoạch toàn thắng, mà Chư Thiên cũng đã không có hi vọng gì rồi. Nếu như đều đến một bước này, hắn cần gì lại phải đi cân nhắc bảo vật này sẽ là phúc duyên hay phiền toái đây? Tương lai cũng bị mất còn sợ phiền toái hay sao?
Yêu Yêu không nói gì, chỉ có điều bàn tay đang cầm chặt bàn tay của Chu Nguyên lại hơi hơi dùng sức.
- Chỉ có điều bây giờ, thánh địa này vẫn chỉ là một cái hình thức ban đầu. Mặc dù có ta điều động nguyên khí trong Thương Huyền Thiên gia trì giúp nó nhưng khoảng cách đến trình độ mà ta mong muốn vẫn như trước là còn chênh lệch rất nhiều.
Tiếp theo, muốn làm cho thánh địa này chính thức đạt tới trình độ Chu Nguyên mong muốn thì còn cần vô số thiên tài địa bảo quý hiếm dung nhập vào, con số tài nguyên cần tiêu hao sẽ đạt tới một cái tình trạng cực kì đáng sợ.
Thậm chí cho dù là thế lực nhất đẳng như Thương Huyền Tông dốc hết nội tình trong tông ra cũng còn lâu mới đủ.
- Ta sẽ truyền lệnh cho mấy người Thanh Dương Chưởng môn, tất cả tông phái trong Thương Huyền Thiên đều cần nộp lên trên một bộ phận thiên tài địa bảo, để Thánh địa tu luyện siêu cấp này được hoàn thiện.
Chu Nguyên nói.
- Nghe có điểm giống như là việc làm của Bạo Quân xa hoa dâm đãng đó.
Yêu Yêu ngẩng đầu lên, hai con ngươi thanh tịnh không linh, lông mi nồng đậm, giọng nói trêu tức.
- Trả giá rất lớn, nhưng nếu như cuối cùng thành công thì ta tin tưởng là đáng giá.
Chu Nguyên mỉm cười, nói:
- Đây cũng đang chuẩn bị cho trận đại chiến cuối cùng. Dù sao, nếu như chúng ta thua thì số thiên tài địa bảo này cũng sẽ tiện nghi cho Thánh tộc.