- Bái kiến Thiên Chủ!
Chu Nguyên khoát tay áo, bình tĩnh nhìn từng bóng người tản ra ba động nguyên khí kinh người đứng ở trước tháp, đây đều là các Pháp Vực cảnh hiện nay của Thương Huyền Thiên.
Trong đó cầm đầu là các cường giả Pháp Vực uy tín lâu năm như chưởng giáo Thanh Dương, Thiên Kiếm Tôn, còn lại là nhiều khuôn mặt trẻ tuổi xa lạ.
Trong đó, Chu Nguyên nhìn thấy có mấy người Sở Thanh, Lý Thuần Quân, Tả Khâu Thanh Ngư, Lý Khanh Thiền.
Những người bạn cùng thế hệ này cuối cùng cũng bước lên tới cấp độ đỉnh tiêm của Thương Huyền Thiên, không còn là những thiếu niên non nớt năm xưa nữa.
Chỉ là điều làm Chu Nguyên tiếc nuối là Thương Huyền Thiên vẫn không có Thánh Giả mới ra đời.
Đặc biệt là hai người Sở Thanh, Lý Khanh Thiền từng được Chu Nguyên đặt hi vọng cao, tuy giờ thực lực đều là Pháp Vực cảnh giới thứ ba đỉnh phong, không hề yếu hơn những Pháp Vực lâu năm như chưởng giáo Thanh Dương, nhưng tiếc là chưa hề có dấu hiệu nhập Thánh.
Hiển nhiên, con đường nhập Thánh này không hề dễ dàng.
Chu Nguyên đè xuống nỗi lòng cuồn cuộn, nhìn qua rất nhiều cường giả Pháp Vực, âm thanh trong sáng vang vọng bên tai mỗi người:
- Chắc hẳn các vị đã nghe được tin tức, lần này Thánh tộc dự định xây dựng ra đường hầm không gian, vòng qua Hỗn Nguyên Tru Thánh Trận, xâm nhập vào trong Chư Thiên. Với quy mô của cuộc chiến lần này, một khi để Thánh tộc khơi thông đường hầm kết nối tới Thương Huyền Thiên, thì sẽ không chỉ còn là vài vị Thánh Giả xâm nhập Thương Huyền Thiên, mà là cả một đại quân Thánh tộc!
- Tới lúc đó, toàn bộ Thương Huyền Thiên sẽ lâm vào tuyệt cảnh, cả vùng Thiên Vực này sẽ không còn mảnh đất an bình, người nhà chúng ta sẽ bị tàn sát bừa bãi, tông môn bạn bè chúng ta sẽ bị chà đạp.
Bên ngoài Tạo Hóa Tháp, vô số người không khỏi nghiêm nghị, bọn họ hiểu rõ, nếu ngày mà Chu Nguyên thật đến, vậy cả Thương Huyền Thiên sẽ là tận thế, khi đó, không ai có thể thoát khỏi.
- Cho nên ta cũng không muốn nói nhiều.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, nói:
- Các Pháp Vực lập tức theo ta tiến về không gian con ngăn địch, ta cũng sẽ không khuyên bảo nhiều. Bởi vì mọi người đều rõ ràng mức độ nguy hiểm của chuyến đi này, cho nên, nếu không muốn người nhà, sư môn sau lưng mình bị Thánh tộc đạp nát, hãy chuẩn bị tử chiến đến cùng đi!
Các Pháp Vực đều im lặng, tuy rằng trên mặt có chút hồi hộp, nhưng lại không có ai lùi bước, ngược lại trong mắt càng thêm kiên quyết.
- Vì Thương Huyền, tử chiến đến cùng! – Các Pháp Vực đều gầm nhẹ lên.
So với cuộc đại chiến với Thánh Cung lần trước, quy mô cùng mức độ nguy hiểm của lần này còn hơn xa rất nhiều. Dù sao trước đó Thánh Cung cũng chỉ là một con cờ của Thánh tộc mà thôi, mà bây giờ, người đánh cờ muốn đích thân vào cuộc.
Đối mặt với kẻ địch ở cấp độ này, dù cho đã đến Pháp Vực cảnh, đám người cũng không khỏi lo được lo mất.
Ở bên ngoài, vô số người nhìn thấy cảnh này, không khỏi dâng trào nhiệt huyết, hốc mắt ai nấy đỏ bừng.
Những người đứng phía trước kia, vì có thể giữ gìn mảnh đất yên bình này, đã quyết tâm ra đi tiền tuyến.
Bọn họ đáng được kính trọng.
Soạt!
Vô số bóng người không nhịn được quỳ gối xuống, âm thanh vang vọng mây xanh:
- Nguyện Chư Thiên ta được an bình, nguyện các dũng sĩ bình an quay về.
Cảnh tượng này làm cho sắc mặt các cường giả Pháp Vực càng thêm nghiêm túc, dòng máu nóng khuấy động trong lồng ngực.
Chu Nguyên không nói thêm gì, mà giơ bàn tay lên, vung xuống:
- Xuất phát!
Vừa dứt lời, thân ảnh hắn đã phóng lên tận trời.
Vút! Vút!
Ngay sau đó, từng chùm sáng cũng đuổi theo phóng lên.
Mà ở phía dưới, âm thanh như sóng cuộn biển gầm kia vẫn còn vang vọng:
- Nguyện Chư Thiên ta được an bình, nguyện các dũng sĩ bình an quay về.
Đây là một không gian toàn là nước, nước biển mênh mông tràn ngập tầm mắt, trong biển rộng có từng hòn đảo lớn nhỏ như từng cái mai rùa khổng lồ trôi lơ lửng, phía chân trời có ráng màu ngũ sắc, cực kì lộng lẫy.
Mà lúc này, tại một hòn đảo cao nhất, ba người Chu Nguyên, Vạn Tổ Đại Tôn, Tử Tiêu Đại Tôn đang đứng chung một chỗ.
Ở trước mặt ba người, có màn sáng do nguyên khí hóa thành, màng sáng có hình lưới, trong đó có rất nhiều điểm sáng đang lấp lóe, mà mỗi một điểm sáng đại diện cho một tòa không gian con, kết nối lẫn nhau, tựa như một vùng mạng nhện phức tạp.
- Khu vực không gian con này là giao điểm của rất nhiều con đường nối thông hướng Thương Huyền Thiên, nếu như Thánh tộc muốn xâm phạm, ắt sẽ phải đi qua những không gian con này.
- Cho nên những không gian con này chính là trận địa phòng ngự chính của chúng ta, ta đề nghị phân ra làm ba đội, mỗi người chúng ta dẫn đầu một đội.
Người vừa nói chuyện chính là Tử Tiêu Đại Tôn, dù sao Chu Nguyên cùng Vạn Tổ Đại Tôn cũng không hợp nhau, nếu để một trong hai người đưa ra quyết định thì người còn lại ắt sẽ không đồng ý, nên tốt nhất là vẫn để Tử Tiêu Đại Tôn trung lập đứng ra.
Tử Tiêu Đại Tôn đưa tay trở xuống, chỉ thấy màn sáng nguyên khí được phân tách ra làm ba khu vực, ở phía trên mỗi khu vực có đánh dấu tên của ba người.
- Ta đã chia xong khu vực, hai người cảm thấy thế nào?
Chu Nguyên, Vạn Tổ Đại Tôn nhìn thoáng qua, đều gật đầu.
- Nếu đã không ai có ý kiến, vậy cứ dựa theo cách chia này đi.
Tử Tiêu Đại Tôn lại trịnh trọng nói:
- Ta lại nhấn mạnh lại một lần nữa, một khi phát hiện tung tích Thánh tộc trong các không gian con, thì chúng ta phải lập tức chém giết bọn chúng. Bởi vì những tên này đóng vai trò như người dò đường, có nhiệm vụ đặt điểm neo để định vị. Một khi để cho bọn hắn khóa chặt được không gian con này, vậy các đội ngũ ở đằng sau liền có thể có tọa độ không gian, trực tiếp xuyên qua hư không, ào ạt vọt tới.
- Cho nên, nếu tình huống xấu nhất là không gian con bị khóa chặt, thất thủ, vậy cần dốc sức phả hủy nó, đánh nát cả cái không gian con này, như thế có thể làm chậm lại tốc độ áp sát của totoc.
Chu Nguyên chăm chú nghe Tử Tiêu Đại Tôn nói, ánh mắt hơi ngưng lại, nói:
- Nghe như vậy, có nghĩa là chúng ta không thể thực sự ngăn cản được bước tiến xâm lăng của Thánh tộc, mà chỉ là đang cố sức làm chậm lại quá trình này mà thôi?