Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 1794 - Chương 1793: Bước Cuối Cùng (2)

Chưa xác định
Chương 1793: Bước cuối cùng (2)

Kim Cốt lóe lên, trực tiếp xuyên thấu qua Hỗn Độn m Dương Hải, xuất hiện trước mặt Chu Nguyên, Chu Nguyên nhìn cây Kim Cốt cổ xưa trước mặt mình, Thiên Nguyên Bút trong tay bay ra, cả hai nhanh chóng dung hợp vào nhau.

Chỉ thần theo thời gian trôi qua, thân Thiên Nguyên Bút dần chuyển hóa từ màu trắng bạc sang màu vàng kim, trong đó có từng tia tơ máu như ẩn như hiện, tỏa ra một luồng khí tức sinh mệnh cường đại.

Giờ khắc này, Thiên Nguyên Bút lại tiến hóa.

Sau khi dung hợp Tổ Long Kim Cốt, cấp độ của Thiên Nguyên Bút đã đạt tới đẳng cấp Tiên Thiên Thần Vật, không hề yếu hơn Hỗn Độn m Dương Hải của Thánh Thần.

Bàn tay Chu Nguyên nắm một cái, Thiên Nguyên Bút màu vàng đã rơi vào trong tay, hắn chợt vạch nhẹ một nét lên trước mặt.

Xoẹt!

Tưởng như cả thiên địa bị chém ra, mà Hỗn Độn m Dương Hải đang vây Chu Nguyên cũng bị tách ra làm hai, vô tận hải lưu trút ra vêt chém.

Oanh!

Một tiếng nổ lớn vang lên, Hỗn Độn m Dương Hải biến mất, mà thân ảnh Thánh Thần cũng hiển hóa giữa hư không, lúc này vẻ mặt của Thần vô cùng âm trầm, nơi thần đồng đen trắng chỗ mi tâm có dòng màu tươi chậm rãi chảy xuống.

Thần, lại bị thương!

Qua vô số năm qua, từ Tổ Long có thể tạo thành tổn thương cho Thần, mãi tới nay mới có thêm một người, hơn nữa đây chỉ là một vì Phàm Nhân Chi Thần?!

Trong mắt Thánh Thần hiển hiện cơn giận, trong chớp mắt ấy, nhiệt bộ toàn bộ thế giới đều giảm xuống, tựa như lâm vào trời đông.

Oanh!

Thánh Thần tức giận ra tay, Thần lực mênh mông nghiền ép hư không, thế giới đều biến thành hai màu đen trắng, thần lực cuồn cuộn nghiền nát hết thảy, ép về phía Chu Nguyên.

Chu Nguyên cầm Thiên Nguyên Bút màu vàng trong tay, ngòi bút chấn động, cũng vẽ nên một bầu trời thần lực, tựa nwh hàng vạn ngôi sao giữa trời, chống lại Thánh Thần.

Ầm ầm!

Chiến đấu kinh khủng bộc phát, từng âm thanh nổ mạnh truyền khắp Thiên Nguyên Giới, trong hư không Hỗn Độn, không biết có bao nhiêu viên thiên thạch khổng lồ như tòa đại lục bị đánh nát, dù là gió lốc Hỗn Độn cũng bị xé rách, khó mà tái tạo.

Giờ khắc này, dù là Chư Thiên hay toc, đều đang sợ hãi chờ đợi kết quả trận Thần chiến hủy thiên diệt địa kia.

Ai cũng thấy được, bây giờ hai Thần đã thật ra tay đánh nhau, đã không hề nương tay nữa.

Trong hư không Hỗn Độn, thần lực va chạm không biết bao lâu, mãi tới một thời khắc nào đó, chợt có hai bóng người chấn động tới bay ra xa trăm vạn dặm.

Nhưng chỉ nháy mắt, thân ảnh bọn hắn lại vượt qua khoảng cách xa xôi kia, lại xuất hiện ở trên chiến trường.

Lúc này vẻ mặt của Thánh Thần đã rất âm trầm, trải qua đợt giao đấu vừa rồi, hắn đã hiểu, thần lực hiện tại của Chu Nguyên cũng đã không còn yếu hơn bao nhiêu so với hắn.

Nếu muốn phân ra được thắng bại, thì không thể chỉ sử dụng thủ đoạn bình thường được.

- Nếu đã vậy…

Ánh mắt Thánh Thần lạnh lẽo,. hắn duỗi ra ngón tay, đột nhiên móc viên thần đồng đen trắng trên mi tâm xuống, để mặc Thần huyết chảy tung tóe.

Vẻ mặt Thần lạnh lùng, chậm rãi đưa viên thần đồng đen trắng kia vào trong miệng.

Răng rắc1

Thần đồng bị cắn vỡ nát, chỉ thấy thân thể Thánh Thần đột nhiên phình lên, chỉ qua mấy tức đã trwor thành một người khổng lồ cao lớn nhìn không thấy cuối, xuất hiện bên ngoài hư không, quan sát năm đại Thiên Vực.

Đối với thân thể khổng lồ kia, dù là năm đại Thiên Vực gộp lại cũng trở nên nhỏ nhoi.

Đương nhiên, theo đó thần lực mênh mông cũng tăng theo, dưới uy áp thần lực, Chư Thiên bắt đầu run rẩy kịch liệt.

Nhưng đây còn chưa phải là kết thúc, bởi vì thân thể to lớn vô cùng của than lại độ nhiên bốc cháy lên, ngọn lửa có hai màu đen trắng.

Rầm rầm!

Thân thể Thánh Thần thiêu đốt, mà trong cả cõi thế giới này đột nhiên có tiếng sóng cuộn vang lên, sau đó, các Thánh Giả Chư Thiên không khỏi kinh hãi khi nhìn hấy, tất cả tầm mắt bên trong đều là mộ biển hồng thủy hai màu đen trắng.

Quy mô của hồng hủy đen trắng này còn lớn hơn rất nhiều so với Hỗn Độn m Dương Hải.

Hồng thủy quét sạch hư không Hỗn Độn, lan tới gần năm đại Thiên Vực.

Mà Chư Thiên đứng ở bên ngoài năm đại Thiên Vực, tạo thành một tầng phòng ngự cuối cùng.

Lúc này sắc mặt của hắn cũng trở nên cực kì ngưng trọng, thế công này của Thánh Thần đã là dốc hết tất thảy, thậm chí Thần không tiếc tổn thương nền móng Thần Vật, cũng muốn kích phát thần lực, nhanh chóng phân ra thắng bại.

Mà lại, lần này, Chu Nguyên đã có thể cảm nhận được sự tồn tại của mộ sợi Thần lực cực kì khủng bố ẩn giấu trong cơ hồng thủy đen trắng ngập trời kia. Sợi thần lực này mang cho người ta một cảm giác chí cao vô thượng, tưởng như tất cả các thần lực khác đều yếu hơn nó một bậc, khó có thể chống đỡ.

- Đây là… một sợi thần lực tối cao?!

Chu Nguyên không khỏi chấn động, đạo thần lực chính là Tổ Long chi lực trong truyền thuyết, đây cũng chính là thứ mà Thánh Thần ngấp nghé thèm muốn suốt bao năm qua. Không ngờ lúc này than đã có thể cưỡng chế ngưng tụ ra được một tia rồi.

Nghe đồn Tổ Long chi lực chính là lực lượng tối cao của Thiên Nguyên Giới, bất kì lực lượng gì đối mặt với nó đều chỉ có thể lùi bước.

- Chu Nguyên, nếu biết lợi hại, thì hãy lui ra đi, để cho ta cắn nuốt hết thảy sinh linh Chư Thiên sau lưng ngươi!- Trong cơn hồng thủy đen trắng ngút tầm mắt, âm thanh lạnh lùng của Thánh Thần truyền ra.

Chu Nguyên trầm mặc không nói, nhưng lại dùng hành động trả lời Thánh Thần. Chỉ thấy thân thể hắn cũng bắt đầu phình lên, cuối cùng hóa thành một người khổng lồ, bảo vệ Chư Thiên ở sau lưng.

- Thật không biết sống chết, nếu đã vậy, ta liền giải quyết cả ngươi.

Thánh Thần cười lạnh một tiếng, sau đó dòng lũ màu đen trắng kia đột nhiên ập xuống, va chạm vào người khổng lồ thần lực kia.

Ầm ầm!

m thanh nổ vang quanh quẩn khắp thiên địa, vô số sinh linh Chư Thiên ngửa đầu, nhìn ra bên ngoài thiên khung, đều có thể thấy ở ngoài đó, có môt thân ảnh khổng lồ đang chống cự lại dòng hồng thủy đen trắng cuồn cuộn xô tới, chỉ là dường như dòng hồng thủy đen trắng như có một lực lượng khó có thể tưởng tượng, nên theo dòng lũ va đụng, thân ảnh khổng lồ kia lại đang dần thu nhỏ lại.

Hiển nhiên đã khó trụ vững được.

Bình Luận (0)
Comment