Trong khe núi sâu, khi nghe được những lời nói này của Chu Nguyên thì tất cả mọi người đều ngây ngốc mà nhìn qua hắn. Hiển nhiên câu nói này của Chu Nguyên gây ra lực rung động còn mạnh hơn nhiều so với việc vừa rồi một mình Chu Nguyên đánh một nhóm người.
Bởi vì trong bọn hắn, tất cả mọi người cũng chưa từng nghe nói qua, lại có trường hợp có thể mới chỉ là đệ tử ngoại sơn vậy mà có thể dõng dạc tuyên bố chỉ điểm những đệ tử khác tu luyện Hóa Hư Thuật...
Hơn thế nữa, dù cho có là đệ tử nội sơn thì cũng không có bất kỳ một ai dám vỗ ngực cam đoan, nói rằng ở thời điểm mà bọn hắn chỉ điểm người khác tu luyện Hóa Hư Thuật lại có thể chỉ trong vòng một tháng liền khiến cho đệ tử đến đây học tập có thể tu thành đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật.
Liền ngay cả người vốn đã rất quen thuộc với Hóa Hư Thuật như Chúc Nhạc cũng không dám nói ra lời nói như thế này.
Thế nên khi lời nói này của Chu Nguyên vừa mới phát ra thì liền ngay cả người vốn chỉ đứng ở một bên như Kiều Tu cũng đều cảm thấy tim đập thình thịch. Mặc dù Nguyên thuật mà hắn lựa chọn cũng không phải là Hóa Hư Thuật, nhưng nếu như Chu Nguyên có thể thật sự để bọn hắn tu thành đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật trong vòng 1 tháng, vậy thì hắn cũng không để ý tới việc phải chọn lại môn học một lần nữa...
Dù sao ai cũng đều biết việc tu luyện Tiểu Thiên Nguyên thuật là không hề dễ dàng, Mỗi một môn đều cần hao phí tinh Lực vô cùng lớn để đi học tập. Đối với bọn hắn mà nói thì việc có thể tu thành chỉ trong một tháng đã được coi như là thần tốc.
Lúc này sắc mặt của Chúc Phong đã trở nên trắng bệch, trên trán cũng có từng giọt mồ hôi lạnh chảy xuống, trong mắt hắn hiện lên vẻ sợ hãi. Hắn cũng không nghĩ tới Chu Nguyên sẽ lập tức phản kích như thế, liền vội vàng cắn răng nói:
-Chu Nguyên, ngươi chỉ là một tên đệ tử ngoại sơn mà thôi. Lấy đâu ra tư cách mà đi chỉ điểm cho những người khác tu luyện?
Chu Nguyên nghe vậy chỉ cười nói:
-Ta cũng chưa từng nghe tới quy củ của Thương Huyền tông về việc đệ tử ngoại sơn thì không thể chỉ điểm những đệ tử khác tu hành.
Chúc Phong nghe vậy thì cứng miệng lại, sắc mặt biến hóa không chừng. Hắn đưa mắt nhìn qua những người đang đứng bên cạnh mình. Những người này đều là những đệ tử mà đi theo đại ca hắn tu hành Hóa Hư Thuật. Chẳng qua hiện nay ánh mắt của tất cả bọn hắn đều có chút lập lòe, hiển nhiên đã thể hiện ra sự động tâm của chủ nhân.
Dù sao ai cũng đều rất rõ ràng, khi đi theo học tập cùng với Chúc Nhạc thì không chỉ có giá cả cao hơn, mà lại một tháng cũng còn không có khả năng có thể tu thành đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật.
Đem việc này so sánh cùng với việc đi theo Chu Nguyên thì không thể nghi ngờ là việc đi theo người sau sẽ càng có lời hơn.
Chúc Phong bối rối trong lòng, vội vàng nói:
-Các ngươi không nên để cho hắn mê hoặc! Coi như chính hắn có thể tu thành đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật thì cũng không đại biểu cho việc hắn cũng có thể khiến cho những người khác làm được như vậy chỉ trong vòng một tháng. Cố Hồng Y có thể làm được đó là bởi vì thiên phú của nàng tốt, các ngươi làm sao có thể so sánh cùng với nàng được chứ?
Bản thân Chúc Phong cũng rất rõ ràng, công việc đến ngoại sơn để chỉ điểm đệ tử này là đại ca của hắn phải vô cùng vất vả mới có thể tiếp nhận được. Dù sao loại công việc như thế này có thể kiếm được nguyên ngọc một cách nhẹ nhõm. Nếu như lúc này Chu Nguyên chặn ngang một tay thì chỉ sợ mọi cố gắng, mọi nỗ lực của Chúc Nhạc sẽ trở thành công dã tràng xe cát, như lấy giò trúc mà múc nước.
Nghe được lời nói của Chúc Phong thì những đệ tử kia cũng cảm thấy có chút do dự. Dù sao đem so sánh giữa Chu Nguyên cùng với Chúc Nhạc thì hiển nhiên là người sau, với thân phận đệ tử nội-sơn, thì càng đáng tin hơn một chút.
Chúc Phong thấy thế thì cũng không dám tiếp tục lưu lại ở tại nơi này, chỉ sợ không cẩn thận thì bọn họ liền bị mê hoặc đi. Lúc này ánh mắt của hắn tràn đầy vẻ băng hàn nhìn về phía Chu Nguyên nói:
-Chu Nguyên, một điều nhịn là chín điều lành. Làm người làm việc cũng nên lưu lại một con đường sống cho người khác. Nếu như ngươi thật muốn dậy bảo người khác tu luyện Hóa Hư Thuật, đoạn mất con đường thu nhập của đại ca ta thì chúng ta tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ cùng với ngươi.
Trong lời nói của hắn tràn đầy vẻ uy hiếp cùng cảnh cáo.
Nhưng mà thần sắc của Chu Nguyên cũng lại chẳng có chút gợn sóng nào, hắn chỉ cười nhạt mà nói:
-Thế lúc mà các ngươi liên hợp những giảng sư khác không cho phép bọn họ dạy bảo ta tu luyện Nguyên thuật thì đã từng nghĩ tới việc lưu lại một con đường sống cho những đệi tử mới vào tông môn như ta hay chưa?
Nếu như không phải bản thân Chu Nguyên có thủ đoạn thì chỉ sợ lần này thật đúng là sẽ bị hành động của Chúc Nhạc làm cho sứt đầu mẻ trán. Đổi lại là những đệ tử bình thường khác thì chỉ sợ tiền đồ đều sẽ bị Chúc Nhạc làm hỏng.
Dù sao thì sự cạnh tranh ở Thương Huyền tông cũng quá mức kịch liệt. Có khi chỉ chậm so với người khác một bước thôi nhưng nếu như muốn đuổi theo thì cơ hội lại càng trở nên mong manh.
-Hừ, đồ ngu xuẩn mất khôn. Vậy ngươi hãy chờ đợi lửa giận của đại ca ta giáng xuống đi!-Chúc Phong lạnh lùng nói.
-Đi thôi!
Chúc Phong buông tay áo, dẫn đầu những người khác quay đầu mà đi. Chỉ là nhìn bước chân thì hơi có vẻ chật vật.
Mà những đệ tử khác thì hơi do dự một chút nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn đi theo.
Đối với việc này thì Chu Nguyên cũng không có cảm thấy đáng tiếc một chút nào.
-Hì hì, Tiểu Nguyên ca, ca thật là muốn dạy bảo những đệ tử khác tu luyện Hóa Hư Thuật? Theo ta được biết thì trong số những đệ tử ngoại sơn, số lượng người tu luyện Hóa Hư Thuật rất nhiều, tối thiểu cũng phải đạt tới mấy trăm người. Nếu như bọn hắn đều lựa chọn đến nơi này của huynh để học tập thì chỉ tính riêng mỗi ngày thu một người 3 viên Nguyên Ngọc thôi, tính ra một ngày huynh liền có thể thu nhập tới mấy trăm viên Nguyên Ngọc!
Con mắt của Thẩm Vạn Kim đều phát ra ánh sáng, nước bọt như muốn chạy ra. Cứ tính toán như vậy thì chỉ qua một tháng thôi là tài sản của Chu Nguyên liền sẽ trở thành đứng đầu trong số các đệ tử ngoại sơn.
Nghe vậy thì trong lòng của Chu Nguyên cũng không nhịn được nhảy lên. Sở dĩ trước đó hắn nói ra lời nói như vậy thì kỳ thật cũng chỉ là vì trả thù Chúc Nhạc mà thôi. Thế nhưng bây giờ bình tĩnh suy nghĩ lại một chút thì đây quả thực là phương pháp bạo lợi để kiếm lấy Nguyên Ngọc.
Đem lợi ích của việc này so sánh với việc mỗi ngày phải đi Tạp Sự các nhận lấy nhiệm vụ, thì công việc ở Tạp Sự các quả là vừa khổ vừa mệt mà thu nhập lại chỉ hai cọc ba đồng.
Ánh mắt của Chu Nguyên cũng hơi có chút lửa nóng. Chỉ cần trong số những đệ tử lựa chọn tu hành Hóa Hư Thuật kia, có một phần ba người lựa chọn đi tới nơi này của hắn để học tập thì cũng đầy đủ để cho hắn có thể kiếm đầy bồn đầy bát. Có những nguyên ngọc này thì hắn liền có thể đổi lấy Cửu Long Điển. Thậm chí một chút bảo bối ở trong Lâm Lang các mà lúc trước hắn nhìn trúng cũng có thể bỏ vào trong túi.
-Đệ hiểu cũng không phải là ít đâu nhỉ!-Chu Nguyên nhìn về phía Thẩm Vạn Kim, cười nói:
-Vậy đệ có hứng thú gia nhập cuộc làm ăn này cùng với ta hay không?
Thẩm Vạn Kim nghe vậy thì vỗ vỗ vỗ ngực, trong mắt hiện lên vẻ sáng rực khiếp người mà nói:
-Nói đến chuyện này thì Tiểu Nguyên ca là tìm đúng người rồi. Đối với những công việc liên quan tới việc kiếm tiền như thế này thì quả thật là sở trường của đệ. Tiếp xuống đệ sẽ giúp huynh phát tán tin tức này ra xung quanh, đặc biệt trọng điểm là những đệ tử tu hành Hóa Hư Thuật kia.
-Có dẫn chứng việc huynh có thể tu thành đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật chỉ trong vòng một tháng để làm cam đoan thì theo đệ nghĩ sẽ có rất nhiều đệ tử đồng ý thử một lần.
-Lại thêm tự thân của huynh đã thành công, hơn nữa còn có Hồng Y sư muội vị đại danh nhân này làm xác nhận thì hẳn là có thể bỏ bớt đi sự lo lắng của những đệ tử khác.
-Chỉ cần thực hiện từng bước một thì đệ dám cam đoan, đến cuối cùng thì cái nơi rách kia của Chúc Nhạc tuyệt đối sẽ không có một bóng người.
Nghe được tên này nói đến chuyện làm ăn liền thao thao bất tuyệt một bộ một bộ, Chu Nguyên cũng nở nụ cười. Có sự hỗ trợ của Thẩm Vạn Kim thì sẽ bớt đi việc gặp phải rất nhiều phiền phức cho hắn.
-Chu Nguyên sư đệ, đệ thật có thể giúp cho những đệ tử khác có thể tu thành đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật chỉ trong vòng 1 tháng?-Ánh mắt của Kiều Tu cũng là nóng bỏng nhìn qua Chu Nguyên, hỏi.
Chu Nguyên nghĩ nghĩ, nói:
-Nếu như thời gian là một tháng thì vấn đề không phải là rất lớn. Bất quá đệ cũng chỉ có thể cam đoan với đệ nhất trọng mà thôi. Những tầng cấp đằng sau thì không có cách nào cam đoan được.
Việc tu luyện liên quan tới khiếu huyệt như thế này thì càng đi về phía sau sẽ càng khó khăn trong việc cảm ứng. Thế nên nếu như Chu Nguyên dự định đem tất cả tinh lực đều dùng đến việc giúp người khác cảm ứng khiếu huyệt. Đến khi đó thì hắn cũng đừng mong có thể có thời gian mà tu luyện thêm được nữa.
Kiều Tu nghe vậy thì kinh thán không thôi, chợt cười nói:
-Vậy quay đầu ta cũng sẽ đi đổi lấy một phần pháp quyết của Hóa Hư Thuật.
Là người đã từng đi vào Tàng Kinh Các để lựa chọn việc tu luyện Tiểu Thiên Nguyên thuật thì bản thân Kiều Tu cũng rất rõ ràng sự lợi hại của Hóa Hư Thuật. Bất quá hắn cũng biết việc cảm ứng khiếu huyệt của thuật này là cực kỳ phiền phức nên chỉ đành tạm thời từ bỏ.
Chu Nguyên nghe vậy thì cười một tiếng, nói:
-Đối với các huynh thì mọi lúc sẽ đều là miễn phí.
Dù sao Kiều Tu cũng là một người không hề tệ. Đối với hắn thì Chu Nguyên cũng có cảm giác rất tốt, tự nhiên sẽ không để ý tới việc giúp bọn hắn một chút.
Kiều Tu nghe vậy thì cũng không khách khí, cười nói:
-Vậy trước tiên thì ta liền cảm ơn sư đệ rồi!
Việc tu hành nguyên thuật đã tạo nên sự tiêu hao không nhỏ đối với Nguyên Ngọc, thế nên khi nghe được có thể được chỉ dẫn miễn phí thì Kiều Tu cũng không cố tỏ ra vẻ gì cả. Dù sao có thể tiết kiệm được chừng nào là hay chừng đó.
-Bất quá sau khi tin tức này được truyền đi thì chỉ sợ Chu Nguyên sư đệ liền sẽ trở thành người nổi danh nhất ở trong số các đệ tử ngoại sơn.-Kiều Tu nói ra.
Hoàn toàn chính xác là như vậy, dù sao loại sự việc như thế này cũng chưa bao giờ xuất hiện qua ở trong quá khứ.
-Mặt khác Chu Nguyên sư đệ cũng muốn cẩn thận một chút tên Chúc Nhạc kia. Cử động lần này của đệ xem như là đánh gãy con đường phát tài của hắn. Chỉ sợ là hắn sẽ không hề từ bỏ.-Nghĩ tới cách làm người của tên Chúc Nhạc kia thì sắc mặt của Kiều Tu Cũng có chút ngưng trọng.
Bất kể như thế nào thì thân phận của Chúc Nhạc cũng là đệ tử nội sơn. Nếu đem so sánh thì cả về thực lực lẫn thân phận đều cao hơn rất nhiều so với những đệ tử ngoại sơn như bọn hắn.
Chu Nguyên cười gật gật đầu. Thực ra thì đối với trên Chúc Nhạc kia thì bản thân Chu Nguyên cũng không lo lắng chút nào. Nếu như thằng này thật sự mất lý trí tới mức muốn trực tiếp ra tay với hắn, vậy thì hắn cũng không để ý tới việc... Đóng cửa thả Thôn Thôn.
Kiều Tu cùng Thẩm Vạn Kim nán lại một hồi rồi cùng rời đi. Bất quá khi rời đi thì con mắt của cả hai đều hiện lên đầy vẻ hưng phấn. Bọn họ đều rất rõ ràng khi tin tức về việc Chu Nguyên muốn dạy người khác tu luyện Hóa Hư Thuật được truyền ra thì sẽ gây nên tiếng vang cực kỳ to lớn ở bên trong ngoại sơn này.
-Dã tâm này của đệ cũng không hề nhỏ đâu. Nếu như để có thể làm thành việc này thì sẽ có không biết bao nhiêu Nguyên Ngọc chảy vào trong tay?-Sau khi nhìn qua hai người đã rời đi thì Cố Hồng Y nâng lên gương mặt xinh đẹp, giống như cười mà không phải cười mà nói với Chu Nguyên.
-Ai bảo bọn hắn rảnh đến mức không có việc gì mà tự nhiên lại nhằm vào ta.-Chu Nguyên nhún vai một cái. Nếu như không phải tên Chúc Nhạc kia hùng hổ dọa người thì hắn cũng không muốn làm ác tới mức như vậy.
-Thế nhưng đệ chỉ dạy đệ nhất trọng của Hóa Hư Thuật?-Tiếng nói của Cố Hồng Y bỗng nhiên chuyển đổi, hỏi.
Chu Nguyên cười nói:
-Càng về sau thì việc tu luyện sẽ càng trở nên khó khăn. Bản thân ta cũng không có quá nhiều tinh lực để giúp đỡ người khác. Nếu muốn đi được cao hơn thì chỉ có thể dựa vào chính mình.
Cái miệng nho nhỏ hồng nhuận phơn phớt của Cố Hồng Y hơi hơi vểnh lên, nói:
-Ngược lại, ta lại cảm thấy không phải là đệ làm không được, mà là đệ không muốn làm chứ gì?
Chu Nguyên nhíu nhíu mày. Trực giác của cô gái này quả thực là nhạy cảm tới mức đáng sợ.
Cố Hồng Y nhìn thấy Chu Nguyên không nói lời nào thì nụ cười ở nơi khóe môi càng sâu, nàng thấp giọng nói:
-Xem ra là đệ ngầm thừa nhận rồi. Vậy đệ hãy giúp ta có thể tu luyện tới đệ nhị trọng đi.
Chu Nguyên lắc đầu nói:
-Không làm!
Hiển nhiên là mức độ tổn hao tinh lực khi giúp cho người khác tiến lên tới đệ nhị trọng là lớn hơn rất nhiều so với khi tu luyện đệ nhất trọng.
Cố Hồng Y Chu Nguyên cự tuyệt một cách dứt khoát như vậy thì trên gương mặt xinh đẹp kia dường như trở nên càng quyến rũ một chút. Nàng bước tới gần Chu Nguyên, hơi thở tựa như hoa lan, mang theo từng luồng tê dại, thổi vào lỗ tai của hắn.
-Chu Nguyên, nói cho đệ biết, lão tổ nhà ta thế nhưng là Phong chủ Hồng Nhai Phong của Thương Huyền tông đấy. Nếu như ta nói cho lão tổ biết, nói rằng đệ khi dễ ta thì thử đoán xem người sẽ có phản ứng như thế nào?
Chu Nguyên nghe vậy thì dáng tươi cười ở nơi khóe miệng đều trở nên cứng ngắc. Hắn không nghĩ tới hậu trường của cô gái Cố Hồng Y này vậy mà lại là một trong bảy vị phong chủ của Thương Huyền tông. Hậu trường thế này thì cũng quá lớn đi.
-Làm như thế thì quả thực là có chút không quá phân rõ phải trái đấy chứ? -Chu Nguyên cười khan nói.
Cố Hồng Y chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, ôn nhu mà nói:
-Lại muốn giảng đạo lý cùng với con gái. Quả thực là đồ ngốc nghếch đến mức đáng yêu!
Chu Nguyên nói:
-Vậy ta có thể hỏi một chút, khi chỉ điểm cô tu luyện thì ta có thể nhận được lợi ích gì hay sao?
Cố Hồng Y nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó thản nhiên mà nói:
-Lợi ích rất lớn. Đó chính là chỉ số thiện cảm của Cố Hồng Y với Chu Nguyên sẽ tăng thêm rất nhiều.
Chu Nguyên:
-...
Mặc dù kém chút tức tới mức phun ra một ngụm máu nhưng cuối cùng Chu Nguyên vẫn cố nhịn lại. Hắn cắn răng, trong giọng nói tràn đầy tức giận:
-Xem như cô lợi hại!