Trong mắt của Chu Nguyên lướt qua vẻ lạnh lùng. Hắn không do dự thêm nữa, hai tay vây quanh ở Thiên Nguyên Bút, nguyên khí bên trong cơ thể phun trào rồi không chút giới hạn mà đều rót vào bên trong thân bút.
Ầm ầm!
Chỉ thấy trên thân Thiên Nguyên Bút bạo phát ra từng chùm ánh sáng vàng chói. Ánh sáng vàng tràn ngập chân trời tạo nên hư ảnh của một con Cổ Long Kình cực kỳ to lớn. Tất cả người đang đứng xem đều cảm thấy, rằng chỉ cần con Cổ Long Kình ấy trở mình vẫy đuôi thôi thì đã mang theo lực lượng vô tận rồi.
Chu Nguyên hít sâu một hơi, đột nhiên vung mạnh Thiên Nguyên Bút mà lên.
Long Kình phát ra âm thanh thét dài, tựa như là có sự liên hợp chặt chẽ với Thiên Nguyên Bút, quẫy đuôi bơi thẳng về phía trên. Cuối cùng hư ảnh Long Kình va chạm trực diện vào cùng với con chim ưng màu xanh đang gào thét mà lao xuống kia trong vô số những cái nhìn rung động của người xung quanh.
Ầm ầm!
Ngày tại trong khoảnh khắc va chạm, thì từ trung tâm của vụ va chạm lan tỏa ra một đợt sóng xung kích nguyên khí cực kỳ cuồng bạo quét sạch xung quanh.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn chăm chú vào nơi trung tâm của vụ va chạm ấy.
Chỉ thấy ở nơi đó, Thanh Ưng rít lên một tiếng bén nhọn, nó phát ra kiếm khí vô biên vô tận và trút xuống trên thân hư ảnh Long Kình, thế nhưng dù vậy thì nó cũng không thể ngăn cản thế tiến công của Long Kình một chút nào. Long Kình vẫn mang theo một lực lượng kinh khủng đập mạnh về phía con chim ưng to lớn màu xanh ở phía trên.
Keng!
Một tiếng vang chói tai do kim loại va chạm vào nhau vang khắp tầng trời.
Lập tức, con chim ưng màu xanh gào lên một tiếng thảm thiết. Dưới sự va đập kinh khủng của Long Kình thì thân thể cao lớn của nó lại trực tiếp sụp đổ, lộ ra cây Thanh Ưng Kiếm ở trong bụng. Lúc này thì ánh sáng xung quanh Thanh Ưng Kiếm loại trở nên ảm đạm thêm một lần nữa. Chỉ thấy cây Thanh Ưng Kiếm này bị đập bắn ngược quay về, tại bên trên thân kiếm đã xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt.
Phụt!
Sắc mặt của Lục Phong trở nên trắng nhợt như tờ giấy, sau đó không nhịn được mà phun ra một ngụm máu tươi. Hiển nhiên chính bản thân hắn cũng đã chịu ảnh hưởng của vụ va chạm vừa rồi.
Khắp xung quanh lập tức vang lên từng tiếng hô kinh ngạc. Ai cũng không nghĩ tới kết quả của vụ va chạm lại là trái với lẽ thường, chính kẻ đang chiếm ưu thế là Lục Phong lại là người bị thương...
Cố Hồng Y nhìn thấy thế cục đã chuyển biến sang hướng tốt đẹp thì cũng thở dài một hơi như trút được gánh nặng. Thế rồi nàng nở nụ cười lạnh lùng, nhìn về phía Dương Tu, nói:
-Xem ra còn chưa thể vội vàng kết luận rằng ai sẽ giành được vị trí thứ nhất của lần tuyển sơn đại điển này đâu.
Dương Tu cũng nhíu lại lông mày, nói:
-Không thể phủ nhận một điều là thực lực của tên Chu Nguyên này cũng không hề thấp.
Hơi dừng một chút, Dương Tu lại nói tiếp:
-Chỉ có điều...Chu Nguyên càng như vậy thì lại càng chọc giận Lục Phong. Hồng Y, không phải là cô không biết, Lục Phong sẽ không thua trận một cách dễ dàng như vậy được.
Rống!
Cũng ngay tại sau khi Dương Tu nói xong câu nói này thì từ trên tòa bệ đá Hoàng Kim ấy truyền tới một tiếng hét giận dữ tựa như sấm rền.
Chú ý nhìn lại thì chỉ thấy một luồng dao động của nguyên khí cực kỳ kinh người đang phóng thích ra từ trong cơ thể của Lục Phong.
Vào lúc này, khuôn mặt vốn anh tuấn của Lục Phong lại bởi vì tức giận mà trở nên cực kỳ âm trầm. Từng đường gân xanh nổi cộm ở trên trán của Lục Phong thể hiện ra sự giận dữ của chủ nhân. Chu Nguyên phản kích thành công khiến cho Lục Phong bị mất hết mặt mũi.
-Chu Nguyên!!!
Lục Phong hét lên một tiếng lạnh lẽo, lại cắn đầu lưỡi một cái, phun ra một ngụm tinh huyết lên trên thân của Thanh Ưng Kiếm. Chỉ thấy thanh kiếm vừa mới tiếp xúc với tinh huyết thì lập tức bạo phát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, thế rồi bắn mãnh liệt về phía Chu Nguyên với tốc độ cực nhanh. Phát động thế công liên miên không dừng khiến cho Chu Nguyên phải bận bịu đối phó.
Cùng lúc đó, một vòng xích quang xuất hiện ở trong mắt của Lục Phong. Thân hình hắn lóe lên một cái thì đã xuất hiện ở không trung trên đầu Chu Nguyên.
Hai tay tay Lục Phong kết ấn với tốc độ nhanh như chớp giật. Nguyên khí màu xanh đen cũng tràn ngập trong không gian quanh người hắn.
-Tinh Thần Điển, Tam Tinh Trụy Không!
Ngay khi tiếng quát vang rền của Lục Phong vừa vang lên thì chỉ thấy nguyên khí giữa đất trời bắt đầu hội tụ lại một cách điên cuồng, sau nó dồn nén lại thành ba ngôi sao màu xanh với đường kính lên tới hơn trăm trượng. Uy thế mà những ngôi sao này tỏa ra hội tụ lại, đè ép lên trên đầu Chu Nguyên.
-Thì ra là Tinh Thần Điển! Đây chính là thượng phẩm Tiểu Thiên Nguyên Thuật, cũng là một trong những môn Nguyên thuật đỉnh cao nhất của ngoại sơn. Hóa ra là Lục Phong lựa chọn tu luyện môn Nguyên thuật này của Tàng Kinh lâu. -Rất nhiều tiếng kinh hô vang lên liên tục.
Đến lúc này thì rất nhiều đệ tử cũng không nhịn được mà phải cảm thán lắc đầu. Không ai ngờ tới rằng trận đấu giữa hai người Chu Nguyên cùng Lục Phong lại biến chuyển tới mức độ kịch liệt như thế này.
Thậm chí ngay cả trận đấu giữa hai người đệ tử nội sơn bình thường cũng không thể so sánh được với trận đấu lúc này của hai người bọn họ.
Chỉ là, liệu rằng Chu Nguyên còn có thể có biện pháp ngăn cản được cơn giận dữ của Lục Phong thêm một lần nữa hay không đây?
Tại trong vô số những ánh mắt nhìn soi mói ấy, Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía ba ngôi sao màu xanh đang đè ép ở trên không trung phía trên đầu mình kia. Hắn có thể cảm nhận được một luồng sức mạnh cực kỳ kinh người được ẩn chứa ở trong ba ngôi sao này.
Haizzz...
Chu Nguyên hít sâu một hơi, hai tay lập tức kết ấn, cùng lúc đó thì bàn chân lại giẫm một cái.
Vào lúc này thì nguyên khí trong cơ thể cũng bộc phát ra những tiếng ầm vang.
Chỉ trong vài giây thì trên đỉnh đầu của Chu Nguyên đã xuất hiện ba cột nguyên khí cao tới trăm trượng phóng lên tận trời. Nguyên khí ẩn chứa bên trong ba cột nguyên khí ấy cực kỳ cuồng bạo cùng hung tợn. Nếu như để ý thì có thể nhìn thấy trong ba cột nguyên khí này còn ẩn giấu đi hư ảnh của ba con Nguyên thú với khí thế cực kỳ mạnh mẽ.
Ba cột nguyên khí vừa mới xuất hiện thì ba con Nguyên thú ẩn hiện ở bên trong đã gầm lên từng tiếng rung trời. Có thể nghe thấy cả tiếng long ngâm quanh quẩn một cách mơ hồ ở trong những tiếng gầm ấy. Khí thế hung ác của ba con Nguyên thú tràn ngập khắp cả đất trời.
Chứng kiến cảnh tượng này thì vô số đệ tử đang đứng xem đều trợn tròn hai mắt.
Hiển nhiên bọn họ cũng đều nhận ra, rằng môn Nguyên thuật mà Chu Nguyên đang sử dụng này cũng chính là một trong những môn thượng phẩm Tiểu Thiên Nguyên Thuật của Tàng Kinh lâu, Cửu Long Điển!
Thế là tại trong những cái nhìn chăm chú của cả ngoại sơn, ba luồng hư ảnh nguyên thú mang trong mình sức mạnh nguyên khí bàng bạc cưỡi mây mà lên, cuối cùng va chạm trực diện với ba ngôi sao màu xanh đang giáng xuống từ trên trời kia.
Chỉ một thoáng va chạm thì phảng phất như trời rung đất lở.