Trên không trung của Nguyên Trì, mây mù dần dần hội tụ.
Nguyên khí trong đất trời còn đang liên tục không ngừng hội tụ vào trong lớp mây mù này, trong đó cũng có từng tiếng rồng ngâm to rõ truyền ra, khuấy động phong vân, tạo thành một cảnh tượng cực kỳ hùng vĩ.
Trên mặt của vô số các đệ tử đứng xem đều lộ ra vẻ sợ hãi thán phục cùng hâm mộ. Được hưởng thụ một lần tẩy lễ ở cấp độ Bát Long...Đối với các đệ tử thông thường như bọn hắn thì đây quả thực là một ước mơ xa vời.
-Thì ra đây chính là nghi thức tẩy lễ ở cấp độ Bát Long đấy ư? Quả nhiên hùng vĩ ngoài sức tưởng tượng! -Trên mặt Chu Nguyên cũng hiện lên vẻ hứng thú nồng đậm mà quan sát cảnh tượng này. Hắn có thể cảm nhận được đám mây mù đang xoay vần kia ẩn chứa nguyên khí thiên địa khổng lồ tới mức nào.
Chu Thái đứng ở một bên cũng gật đầu cảm thán một câu:
-Nghe nói tu vi của Lý Khanh Thiền sư tỷ đa sớm đạt tới cấp độ Thái Sơ cảnh cửu trọng thiên, bây giờ chỉ là thời điểm tích lũy năng lượng để chuẩn bị cho việc trùng kích cảnh giới Thần Phủ trong tương lai mà thôi. Lần này sư tỷ lại được hưởng thụ tẩy lễ ở cấp độ Bát Long thì chẳng khác nào đã rút ngắn lại thời gian tích lũy ấy rất nhiều.
Chu Nguyên cũng gật đầu. Bây giờ thì hắn cũng đã biết được, để có thể bước chân từ cảnh giới Thái Sơ vào cảnh giới Thần Phủ thì người tu luyện phải có một quá trình tích lũy nguyên khí cực kỳ dài lâu. Bởi vì Thần Phủ chính là cấp độ tiến hóa mới của Khí Phủ. Khí Phủ có được bốn cấp độ phân chia là vàng, tím, xanh, không màu; như vậy đương nhiên là Thần Phủ cũng sẽ có sự phân chia phẩm cấp cao thấp.
Mà phẩm cấp cao thấp này chính là được quyết định bởi mức độ tích lũy nguyên khí hùng hậu đến đâu khi còn ở cảnh giới Thái Sơ.
Đương nhiên, nói thẳng ra là phải xem xem số lượng tinh thể nguyên khí bên trong Khí Phủ của ai càng nhiều hơn, chất lượng càng cao hơn. Bởi lẽ chính những tinh thể nguyên khí này có vai trò đại biểu cho mức độ hùng hậu của nguyên khí tự thân...
Đồng nghĩa với đó, nguyên khí của người tu luyện càng hùng hậu và tinh khiết thì sau khi Khí Phủ tiến hóa trở thành Thần Phủ sẽ có phẩm chất càng cao hơn.
Thế nên nói cho cùng thì nguyên khí tự thân vẫn là quan trọng nhất.
Mà nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ có tác dụng rèn luyện Nguyên khí, mở rộng Khí Phủ, quả thật là một công cụ hỗ trợ rất lớn cho việc tăng thêm sự tích lũy nguyên khí của tự thân. Thế nên dù cho là những người ở đẳng cấp cao như Lý Khanh Thiền thì cũng đều có thái độ cực kỳ coi trọng với nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ này.
Ầm ầm!
Tại trong vô số những ánh mắt đầy hâm mộ của người xung quanh, mây mù ở bên trên tế đàn bao phủ trong khoảng thời gian trọn vẹn một nén nhang thì mới dần dần tán đi.
Sau khi mây mù tán đi thì tất cả mọi người đều nhìn thấy bóng hình xinh đẹp thon dài nhưng lại hết sức lạnh lùng đang đứng thẳng ở trên trụ đá ấy, khí thế phát tán ra từ trên người nàng lại càng mạnh mẽ hơn mấy phần so với lúc trước.
Hiển nhiên Lý Khanh Thiền đã thu hoạch được lợi ích không nhỏ sau khi trải qua lần tẩy lễ ở đẳng cấp Bát Long này.
Tại một nơi nào đó, Khổng Thánh nhìn thấy cảnh tượng này thì khuôn mặt vốn không biểu cảm kia cũng không nhịn được mà co quắp một chút.
-Chúc mừng sư tỷ!
Nhìn thấy Lý Khanh Thiền đã hoàn thành nghi thức, các đệ tử Tuyết Liên phong ở chung quanh liền vội vàng tiến lên chúc mừng. Đa phần bọn họ đều là những thiếu nữ cực kỳ đáng yêu, âm thanh trong sáng, khi đứng chung một chỗ liền lập tức dẫn tới sự chú ý của rất nhiều đệ tử khác. Thế là những người này cũng vội vàng hòa theo cổ động, trong lúc nhất thời bầu không khí xung quanh tế đàn trở nên náo nhiệt cực kỳ.
Thế nhưng vẻ ngoài của Lý Khanh Thiền vẫn cứ lạnh lùng như tảng băng như trước, cùng lắm cũng chỉ gật gật đầu ra hiệu cho mấy người đệ tử nữ của Tuyết Liên phong mà thôi. Về phần những người bên ngoài thì nàng lại chẳng thèm để ý tới.
Vị Miêu trưởng lão đang đứng ở một bên kia cũng tràn đầy vẻ vui mừng mà nhìn xem Lý Khanh Thiền. Có thể không ngoa mà nói rằng bây giờ Lý Khanh Thiền chính là người đại biểu cho mặt mũi của Tuyết Liên phong. Trong số thập đại Thánh Tử thì Tuyết Liên phong cũng chỉ có một mình nàng mà thôi. Về phần những đệ tử xuất sắc ở sau thì tạm thời còn chưa đủ năng lực cùng tư cách. Thế nên Miêu trưởng lão cũng rất vui lòng khi nhìn thấy thực lực của Lý Khanh Thiền lại có sự tiến bộ vượt bậc.
-Khanh Thiền, nếu nghi thức tẩy lễ đã hoàn tất, vậy con có thể đi về trước đi. - Miêu trưởng lão cũng hiểu rằng Lý Khanh Thiền không thích bị người khác vây xem, thế là liền mở miệng nói.
Lý Khanh Thiền nghe vậy thì hơi trầm ngâm một chút, sau đó đầu tiên thì ôm quyền cảm ơn với sự quan tâm của Miêu trưởng lão, về sau lại lướt mình bay lên không trung, nhưng mục tiêu lại không phải là trực tiếp rời đi mà nàng lại bay về phía một ngọn núi nơi có đông đảo đệ tử của Tuyết Liên phong đang đứng.
Miêu trưởng lão thấy thế thì hơi cảm thấy kinh ngạc, bởi vì theo như mọi khi, cứ mỗi lần Lý Khanh Thiền thực hiện xong nghi thức tẩy lễ liền sẽ quay người trực tiếp rời đi. Thế nhưng không biết là hôm nay nàng lại còn nán lại làm gì?
Mặc dù trong lòng vẫn còn đôi chút nghi ngờ, thế nhưng Miêu trưởng lão cũng không tiếp tục để ý thêm nữa, chỉ là quét mắt nhìn qua bốn phương và nói:
-Tiếp đó, tất cả các đệ tử đai tím của các ngọn núi bắt đầu chuẩn bị đi!
Miêu trưởng lão vừa dứt lời thì các đệ tử ở chung quanh lập tức sôi trào. Bởi vì dù sao thì chính những đệ tử đai tím này mới là thành phần chủ lực tham gia nghi thức tẩy lễ. Thế nhưng bởi vì quy củ không cho phép nên bọn hắn phải đợi đến khi những đệ tử có cấp bậc Thánh Tử tẩy lễ xong thì mới đến phiên mình.
Đương nhiên, Chu Nguyên lại càng thảm hại hơn, hắn còn phải chờ số lượng đông đảo những đệ tử đai tím này hoàn thành nghi thức tẩy lễ thì mới có tư cách đi lên...
Thế nhưng đối với việc này thì Chu Nguyên cũng không tỏ vẻ sốt ruột, coi như có thêm cơ hội để quan sát cùng học tập.
Thế là khi đa phần các đệ tử đều bay lên lướt về phía toà tế đàn trên không trung thì nơi đỉnh núi mà Chu Nguyên đang đứng cũng chỉ còn có một vài người đứng lẻ loi trơ trọi đứng xem ở đó.
-Chu Nguyên sư đệ, chúng ta tạm thời đi trước, sư đệ chịu khó chờ đợi một lát rồi sẽ đến lượt mình. -Là đệ tử đai tím, đương nhiên là đã đến phiên Chu Thái đi lên. Thế nhưng trước khi đi hắn còn không quên quay đầu an ủi Chu Nguyên mấy câu.
Chu Nguyên cười gật gật đầu, Chu Thái cũng không hổ là đại đệ tử trong nhất mạch của Thẩm sư, làm người khoan dung độ lượng, lại rất biết quan tâm cảm thụ của người khác.
-Chu Thái sư huynh, huynh lại quá quan tâm tới người khác rồi đấy... Ta khuyên sư huynh nên để tâm nhiều vào chuyện tu luyện của bản thân đi thôi. Cứ mỗi lần diễn ra nghi thức Nguyên Tủy tẩy lễ thì sư huynh lại đều lạc hậu hơn ta một bước. Nếu cứ để tình trạng này tiếp tục thì chỉ sợ qua không được bao lâu, cái vị trí đại sư huynh này của “ngài” sẽ phải thay đổi rồi. -Trương Diễn đứng ở một bên, cảm thấy rất vướng mắt trước sự quan tâm mà Chu Thái dành cho Chu Nguyên, thế là mở miệng nói đểu vài câu.
Mấy người đi ở bên cạnh Trương Diễn cũng cười với vẻ không có ý tốt, nói:
-Bọn ta cảm thấy sư huynh Trương Diễn lại càng thích hợp hơn với cái vị trí đại sư huynh này!
Trên mặt Chu Thái hiện lên vẻ tức giận, nhưng bởi vì phong cách làm người của Chu Thái vẫn luôn luôn rất tốt, có không ít người đứng về phía hắn, thế nên còn chưa cần Chu Thái nói gì thì đã có một vài đệ tử khác cũng thuộc về nhất mạch của Thẩm sư đứng ra bào chữa cho hắn.
Thấy vậy thì trên mặt Trương Diễn lại lộ ra vẻ khinh thường. Hắn phất phất tay, thể hiện mình lười nhác phải để ý tới, thế rồi quay người mang theo mấy vị đệ tử đặt chân lên Nguyên khí bay về phía tòa tế đàn ở trên không.
Chu Thái nhìn thấy đám người Trương Diễn tự động rời khỏi đoàn đội, mặc dù có chút không vui nhưng vẫn mở miệng khuyên bảo an ủi những đệ tử khác.