Chu Nguyên bước chân chậm rãi xuyên qua màn sương mù trước mắt. Cứ mỗi đi một bước, Ánh mắt của hắn lại nhìn về bốn phía xung quanh với vẻ đề phòng. Bởi vì hắn có thể cảm giác được đang có rất nhiều quang văn nổi lên, ẩn giấu ở trong lớp sương mù này. Hiển nhiên đây là một và Nguyên văn kết giới.
Tòa kết giới này được bố trí giống như là một mê cung. Nếu như không biết cách đi mà chỉ xông vào lung tung thì sẽ trực tiếp sa vào trong cạm bẫy, cuối cùng bị vô số Nguyên văn bao vây.
Thế nên muốn vượt qua nơi này thì mỗi bước chân đều phải cẩn thận từng li từng tí.
Đã bị chết để chia tách cùng với Yêu Yêu tỷ rồi... Chu Nguyên tự nói. Hiển nhiên, Yêu Yêu đã đi về một hướng khác của tòa kết giới này.
Chu Nguyên cúi đầu nhìn về phía chiếc nhẫn trên ngón tay, nhẹ nhàng xoa nắn một chút. Xem ra hắn cũng phải tăng thêm tốc độ rồi. Chứ nếu cứ chần chờ ở đây thì khi Yêu Yêu đến chỗ hạch tâm của kết giới bên kia thì chỉ sợ là hắn bên này vẫn còn chưa chuẩn bị xong. Đến lúc đó thì thật sự là liên lụy đến Yêu Yêu rồi.
Ánh mắt của Chu Nguyên có chút lập lòe. Đi được một lúc lâu, đột nhiên bước chân đang tiến lên của hắn lại dừng lại. Ánh mắt của Chu Nguyên Nhìn chằm chằm vào trong màn sương mù ở phía trước, ở nơi đó đang có một đợt dao động dị dạng cực kỳ nhỏ bé.
Thế nhưng chỉ ngừng lại một lúc thì Chu Nguyên lại dạo bước tiến lên, thái độ cực kì quả quyết.
Ông!!!
Ngày xui Chu Nguyên vừa bước xuống một bước tiếp theo thì cảnh tượng chung quanh hắn là biến hóa chỉ trong nháy mắt. Một luồng hơi nóng bỏng Đập thẳng vào mặt Chu Nguyên, trong tầm mắt Chu Nguyên bây giờ chỉ toàn một màu đỏ rực, mà sương mù ở chung quanh cũng đã tiêu tán, chỉ còn để lại một thế giới dung nham ở khắp mọi nơi.
Nhiệt độ cao tới mức này khiến cho ngay cả làn da Vốn đã cực kỳ cứ gác của Chu Nguyên cũng cảm thấy nhói nhói.
Lục bục!
Bỗng nhiên, một dòng dung nham đang chảy xuôi ở phía trước lại sôi lên sùng sục. Trong một cái chớp mắt tiếp theo, mặt dung nham bị Lật tung lên, từ trong lòng dòng sông dung nham vươn ra một bàn tay nham tương lớn khoảng trăm triệu, đập mạnh về phía Chu Nguyên.
Chu Nguyên xoay cổ tay một cái, Thiên Nguyên Bút đã xuất hiện ở trong lòng bàn tay. Hắn nhanh chóng cầm bút vẽ nên từng đường vân huyền diệu ở trong không gian trước người mình.
Băng Phong Văn!
Oanh!
Ngày sinh một nét bút cuối cùng vừa được vẽ lên thì chỉ thấy đọc nguyên văn đang bay lơ lửng kia lập tức bộc phát ra một chùm hào quang sáng chói. Nguyên thủy trong thiên địa vị hấp thụ vào trong đạo nguyên văn này khiến cho nó trở nên phình to ra, đồng thời còn không ngừng toả ra từng luồng khí lạnh. Cuối cùng, hóa thành một mảnh núi băng sắc nhọn cao tới trăm triệu đâm thẳng vào trong bàn tay dung nham đang đập tới kia.
Bùng!
Cả hai va chạm vào nhau khiến cho cả dung nham cùng băng tuyết đều bị vầy bắn ra xung quanh.
Vù! Vù!
Cùng lúc đó, từ trong lòng của dòng sông dung nham dâng lên vô số những mỗi tên lửa, chúng khóa chặt vị trí Chu Nguyên rồi đồng thời phát xạ về phía hắn.
Đại Kim Chung Văn!
Ngòi bút Chu Nguyên lại lướt qua, thế là lại có thêm 1 độ nguyên văn xuất hiện hóa thành một chiếc chuông lớn bao phủ xung quanh toàn thân của hắn.
Keng! Keng! Keng!
Ngay sau đó thì vô số những mũi tên lửa đụng thẳng vào trên bề mặt của chiếc chuông khiến cho nó phát ra từng tiếng chuông kêu ngân vang. Bề mặt của chiếc chuông cũng bị kích thích tạo thành ngàn vạn gợn sóng.
Khuôn mặt của Chu Nguyên vẫn luôn giữ vững sự bình tĩnh cùng tỉnh táo, hắn chống đỡ lấy thế công vô số kia, bước chân tiếp tục tiến lên, trực tiếp bước lên trên bề mặt của dòng sông dung nham rồi tiến về phía trước.
Mặc dù từ trong lòng sông không ngừng xuất hiện vô số những đợt công thích thế nhưng đều bị Chu Nguyên sử dụng Nguyên văn để hóa giải.
Tình huống như vậy kéo dài khoảng mấy phút thì Chu Nguyên đã bước được chân lên bờ bên kia.
Mà ngay trong nháy mắt khi Chu Nguyên vừa đặt chân xuống thì thế giới dung nham ở quanh thân cũng tiêu tán chỉ trong nháy mắt, hóa trở về một màn sương mù như lúc trước.
Chu Nguyên biết được, hắn vừa mới thông qua một tầng thử thách.
Mặc dù lực cũng không hiểu thế nhưng lại không mạnh tới mức không thể chống đỡ nổi. Chu Nguyên tự nói, nhưng lại không có vẻ gì là mừng rỡ, ngược lại lông mày lại không nhận được nhíu lên.
Bởi vì hắn biết, nhìn từ mức độ mạnh mẽ của cả tòa kết giới này thì có thể dự đoán được sức mạnh của nó là lớn tới mức nào. Thế nhưng uy lực của cửa ải mà Chu Nguyên vừa mới vượt qua lại chẳng thể xứng đáng với thực lực mà nó nên có. Thế nên rất có thể là do gần 8 phần lực lượng của cả toà kết giới đã bị vận chuyển tới một nơi khác.
Hiển nhiên, nuôi mà sức mạnh của tòa Kết Giới tập trung vào chính là chỗ của Yêu Yêu.
Sở dĩ Chu Nguyên có thể nhẹ nhõm vượt qua như vậy là bởi vì Yêu Yêu đã giúp hắn chia sẻ phần lớn áp lực rồi.
Chu Nguyên cắn răng một cái, nhưng cũng không cảm thấy có gì là đáng xấu hổ. Bởi vì nhiệm vụ của hắn chính là hoàn thành những gì mà Yêu Yêu đã từng nói thì đã coi như là trợ giúp rất lớn cho nàng rồi.
Thế là, sau khi hít sâu một hơi, Chu Nguyên lại bước vào trong màn sương mù một lần nữa.
...
Trước Linh Văn điện, vô số các đệ tử đều dõi mắt nhìn chăm chú vào hai chiếc Nguyên Khí Quang Kính đang bay lơ lửng trên không trung.
Không ngờ là tên Chu Nguyên này cũng có chút năng lực đấy chứ... Có một đợt từ chú ý tới quá trình Chu Nguyên vượt qua cửa ải dung nham kia thì không khỏi khen ngợi. Còn nhớ lúc trước khi Chu Nguyên vẽ phác thảo nguyên văn thì cũng coi như là nước chảy mây trôi, khá là thành thạo.
Thế Nhưng một vài đệ tử thuộc về Linh Văn phong nghe thấy lời này thì lập tức phản bác:
Nhìn bên hắn làm cái gì, vẫn là nên nhìn về phía bên Chu Tiểu Yêu đi. Phải nói 8 phần lực lượng của tòa kết giới đều hội tụ về phía bên cô ấy đấy.
Người đệ tử kia vừa nói xong thì lập tức có rất nhiều đệ tử khác gật đầu đồng ý. Bởi vì vừa rồi thì bọn họ cũng chú ý tới tình huống của Yêu Yêu. Chỉ thấy dưới ngòi Nguyên Văn Bút, Yêu Yêu đang không ngừng vẽ nên những đạo khuyên văn cực kỳ phức tạp, báo phụ nữ trên dưới khắp mọi nơi, hấp thụ một lượng lớn nguyên khí trong thiên địa chống lại thế công cực kỳ cuồng bạo của tòa kết giới.
Có thể nói tình hình chiến đấu bên Yêu Yêu mới thật sự là kinh thiên động địa.
Đêm tình huống bên Chu Nguyên so sánh với bên này thì quả thật là kém xa tít tắp, chênh lệch quá nhiều.
Thiên phú trên phương diện nguyên văn của cô gái Chu Tiểu Yêu này thật khiến cho người ta phải sợ hãi thán phục. Từ Viêm đang đứng ở một bên cũng nhìn thấy tình hình chiến đấu cực kỳ thực hiện ở phía bên Yêu Yêu, nhìn thấy khuôn mặt của Yêu Yêu chẳng có chút nào sợ hãi, ngược lại chỉ tiện tay liền vẽ đang được từng đạo nguyên văn chống lại những đợt tấn công mạnh mẽ này thì cũng không nhịn được khen ngợi.
Lục HuyềnÂm nghe vậy thì không nhịn được cắn môi. Mặc dù trong lòng cực kỳ không muốn thiếu Nhưng cô ta lại không thể nào phản bác được.
Trên bậc thang đá, Diệp Ca đứng chắp tay. Hắn nhìn chăm chú lên bóng hình xinh đẹp đang dạo bước đi về phía trước, chỉ cần tiện tay liền có thể vẽ nên rất nhiều Nguyên văn hóa giải công kích ở phía trên kia, sự thưởng thức trong mắt lại càng lúc càng nồng đậm.
Cũng chỉ có cô gái xuất sắc như vậy mới có thể khiến cho người kiêu ngạo như hắn phải thay đổi.
Mặc dù Yêu Yêu đang không ngừng phá vỡ qua từng cửa ải, thế nhưng vẻ mặt của Diệp Ca lại vẫn hết sức bình tĩnh. Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua Quang tính đang chiếu rọi hình ảnh phía bên Chu Nguyên, chợt cười nhạt một tiếng.
Bởi vì Diệp Ca hiểu được, thực ra điểm mấu chốt để phá được trận cũng không phải là ở chỗ Yêu Yêu. Bởi vì với trình độ Nguyên văn cao của nàng thì dù cho có Kim Chương trông coi thì cũng không thể ngăn cản cô ấy được.
Cho nên vấn đề chủ yếu để có thể ngăn cản hai người bọn họ phá trận chính là nằm ở phía bên chỗ của Chu Nguyên.