Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 403 - Chương 402: Phá Trận

Chưa xác định
Chương 402: Phá trận

Trong tinh không rộng lớn, bao la, bát ngát, cái cối xay khổng lồ nhìn không thấy phần cuối cùng kia chậm rãi ép qua. Đứng trước mặt nó, thần hồn của Hạ Vũ tựa như là một hạt bụi nhỏ bé.

Sự sợ hãi giống như là cỏ dại điên cuồng mọc lên trong nội tâm của nàng.

Đối mặt với cảnh tượng này, coi như là tâm lí của Hạ Vũ có mạnh mẽ đến mức nào thì nàng cũng cảm giác được sự sợ hãi dũng mãnh tiến ra từ sâu trong thần hồn. Bởi vì nhờ vào thần hồn Thực Cảnh trung kỳ, nàng có thể cảm giác được rõ ràng, cái cối xay khổng lồ ở trước mắt cái kia đến tột cùng là kinh khủng cỡ nào.

- Cái này.. đây là cái gì?

Vào lúc này, thanh âm của Hạ Vũ tựa như là đang run rẩy.

Ầm ầm!

Trong tinh không, cối xay khổng lồ chậm rãi nghiền nát thần hồn của Hạ Vũ. Mặc kệ Hạ Vũ điên cuồng tránh né như thế nào thì đều không có cách nào lẩn tránh cái cối xay vô cùng khổng lồ kia.

Vì vậy, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn cái cối xay khổng lồ kia chậm rãi nghiền nát thần hồn của mình.

Ầm!

Tựa như là chỉ trong nháy mắt, thần hồn của nàng đã vỡ vụn.

A!

Một tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp tinh không.

Trên đỉnh núi, hai con ngươi đang đóng chặt của Hạ Vũ nhanh chóng mở ra, trong đôi mắt to tràn đầy vẻ sợ hãi, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch, nàng lảo đảo lùi về phía sau.

Thần hồn ở trong mi tâm của nàng cũng trở nên ảm đạm, hiển nhiên là đã bị tổn thương nặng.

Nàng lảo đảo lui về phía sau. Bởi vì bước hụt mà nàng rơi xuống dưới vách núi.

Bá!

Một sợi lông tơ trắng như tuyết xuất hiện, cuốn lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng và kéo lên trên. Chu Nguyên đứng ở trên đỉnh núi. Nhìn qua đôi mắt to tràn đầy sợ hãi của Hạ Vũ, hắn mỉm cười, nói:

- Hạ Vũ tiểu sư tỷ, đa tạ rồi.

Thiên Nguyên Bút trong tay hắn run lên, sợi lông tơ trắng kia lập tức đưa Hạ Vũ bay về phía một ngọn núi khác.

Đáp xuống đỉnh núi, khuôn mặt của Hạ Vũ vẫn còn tái nhợt. Nàng nhìn qua Chu Nguyên, trong giọng nói vẫn còn có chút run rẩy:

- Ngươi đã làm cái gì với ta? Cảnh tượng vừa rồi là ảo giác sao?

Nhưng vì cái gì mà cảnh tượng kia lại chân thật như vậy? Bằng không thì dùng cấp độ thần hồn của nàng, tất nhiên có thể đơn giản cảm nhận được.

Chu Nguyên cười mà không nói. Ở bên trong thần hồn của hắn có Thần ma ấn ký do sư tôn Thương Uyên lưu lại nên hắn mới có thể tu luyện Hỗn Độn Thần Ma Quan Tưởng Pháp.

Nhưng mà nếu như thần hồn của người không có loại ấn ký này rơi vào trong cái cối xay kia thì không thể nghi ngờ là tự mình chuốc lấy cực khổ rồi.

Nhưng mà hắn muốn kéo thần hồn của một người khác vào trong cối xay cũng không phải là một việc dễ dàng. Lúc trước nếu như không phải là Hạ Vũ có chút khinh thường, lại để cho hắn thuận lợi đến gần người thì hắn cũng không thể nào làm được điểm này.

Nhưng may mắn chính là cuối cùng hắn vẫn thành công rồi.

Lúc này, đỉnh núi dưới chân Chu Nguyên chính là chỗ tiết điểm của tòa kết giới này.

Hắn giơ tay lên, chỉ thấy cái nhẫn trên ngón tay cái kia đã nóng rực lên, hiển nhiên là Yêu Yêu đang thúc giục hắn rồi, vì vậy, Chu Nguyên đột nhiên đạp mạnh chân xuống.

Uỳnh!

Ngay khi một cước này của hắn đạp mạnh xuống, đỉnh núi này bắt đầu sụp đổ, vết nứt lan tràn ra, mấy tảng đá lớn lăn xuống. Chỉ trong khoảnh khắc, đỉnh núi nguy nga đã vỡ nát.

Lúc này, ở một chỗ khác trong kết giới.

Yêu Yêu đứng ở bên trên cột nước

Mà ở trên mặt biển phía trước, vị đệ tử thủ tịch của Linh Văn Phong kia ngáp một cái, trêu đùa:

- Yêu Yêu sư muội, tiết điểm của kết giới lập tức muốn biến ảo vị trí.

Hắn vừa dứt lời, cột nước dưới chân Yêu Yêu đã bắt đầu thu nhỏ lại, hiển nhiên là muốn lùi về trong biển rộng.

Mà một khi vị trí của cái tiết điểm này biến hóa, như vậy ưu thế mà Yêu Yêu lấy được lúc trước cũng sẽ lại một lần nữa không còn.

Hơn nữa, bởi vì đã ăn thiệt thòi của Nguyên văn tạo ảo giác, hiển nhiên là Kim Chương cũng sẽ đề phòng nhiều hơn, sẽ không lại đơn giản mà để trúng chiêu nữa.

Yêu Yêu cúi đầu nhìn qua cột nước đang dần dần dung nhập trong nước biển, dung nhan tuyệt mỹ ngược lại là không có xuất hiện gợn sóng. Nàng không nói gì mà chỉ nhẹ nhàng mơn trớn chiếc nhẫn trên ngón tay. Nàng biết rõ, ở trong kết giới này, Chu Nguyên không dễ dàng vận dụng nguyên khí, bằng vào tạo nghệ Nguyên văn cùng với trình độ thần hồn của hắn mà muốn giao đấu với người mạnh nhất trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của Linh Văn Phong đích thật là hơi thiệt thòi.

Cho nên mặc dù cuối cùng Chu Nguyên thất bại, Yêu Yêu cũng không cảm thấy thất vọng. Bởi vì tại nàng thấy trận đấu này ngược lại là một lần tôi luyện hiếm có đối với Chu Nguyên. Hôm nay không được vậy thì ngày mai lại đến.

Thẳng đến khi Chu Nguyên có thể chiến thắng Hạ Vũ kia mới thôi.

- Ân?

Nhưng mà, ngay khi trong nội tâm của Yêu Yêu xuất hiện những ý niệm này, thần sắc trên mặt nàng bỗng nhiên khẽ đổi, hiển nhiên là nàng đã nhận ra cái gì đó.

Mà ở trên mặt biển, thần sắc vốn dĩ lười biếng của Kim Chương cũng cứng đờ. Hắn nhanh chóng ngẩng đầu, nhìn về phía một cái phương hướng, nói với giọng khó tin tưởng:

- Tiết điểm thứ hai đã bị phá. Làm sao có thể? Hạ Vũ tiểu sư muội làm sao lại thất bại được?

Ở bên trong cảm giác của hắn, vào lúc này, tiết điểm thứ hai kia kết giới này rõ ràng là đã bị nghiền nát, đây cũng chính là nói rõ phía bên kia Hạ Vũ đã thua trận rồi.

Vào lúc này, dung nhan tuyệt mỹ, xưa nay đều trong trẻo nhưng lạnh lùng của Yêu Yêu cũng đã thay đổi. Lần đầu tiên có nụ cười yếu ớt hiện ra đến, nụ cười này tựa như là vầng mặt trời sáng rọi làm cho mặt biển đều có thêm vài phần sắc thái.

- Các ngươi chỉ biết đối phó ta nhưng lại coi thường hắn.

Yêu Yêu thản nhiên nói.

Kim Chương cười khổ một tiếng. Bọn họ cũng đã phái ra người mạnh nhất trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của Linh Văn Phong là Hạ Vũ đi đối phó Chu Nguyên kia rồi mà. Như vậy còn gọi là coi thường sao? Chẳng lẽ thật muốn phái ra đệ tử đai tím trấn thủ ư? Nếu thật sự làm như vậy, bọn họ dù thắng cũng quá khó nhìn.

Nhưng Yêu Yêu lại không để ý đến phản ứng của hắn, nếu bên phía Chu Nguyên đã đắc thủ, vậy thì nàng cũng không cần tiếp tục chờ đợi nữa rồi. Lúc này, chân ngọc nhẹ nhàng đạp mạnh một cái.

Rầm rầm!

Bị nguyên khí trùng kích, cột nước dưới chân nàng bắt đầu vỡ vụn, cuối cùng nổ tung hóa thành hoa nước bắn đầy trời.

Mà khi cột nước vỡ vụn, hai cái tiết điểm cũng kết giới này cũng triệt để tan vỡ.

Cảnh tượng xung quanh bắt đầu nứt ra.

Khi Yêu Yêu, Chu Nguyên lại một lần nữa mở mắt ra, hai người bọn họ đã đứng ở trước Linh Văn Điện, mà tòa kết giới khổng lồ đầy sương mù kia thì là chậm rãi tiêu tán.

Đồng thời bọn họ cũng nhìn thấy, vô số ánh mắt mang theo rung động ở trước Linh Văn Điện đang nhìn qua bọn họ.

Kỳ thật đa số ánh mắt là rơi vào trên người Chu Nguyên.

Dù sao mọi người đều biết rõ Yêu Yêu thâm bất khả trắc cùng thần bí nhưng ai có thể ngờ được Chu Nguyên lại có thể chiến thắng Hạ Vũ.

Phải biết rằng, nàng chính là người mạnh nhất trong hàng ngũ đệ tử đai vàng của Linh Văn Phong, là một trong những người có cơ hội tranh đoạt vị trí đứng đầu trong kì thi tuyển chọn đệ tử đai tím này!

Chu Nguyên có thể chiến thắng nàng, chẳng phải là nói, hắn cũng đã có được tư cách đoạt giải nhất trong kì thi tuyển chọn đệ tử đai tím này sao?

Chuyện này làm cho rất nhiều đệ tử cảm thấy hết sức rung động.

Lúc này, khuôn mặt của Lục Huyền Âm trở nên tái nhợt, bàn tay ngọc nắm chặt, móng tay cắm sâu vào da thịt. Nhìn qua Chu Nguyên lúc này đang được tất cả mọi người chú ý, nàng cảm giác những lời nói nhìn có chút hả hê kia của nàng lúc trước thật sự là dại dột giống như một tên hề.

Lúc này, những lời nói trào phúng kia giống như là hóa thành bàn tay, không ngừng tát lên mặt của nàng.

Mà ở bên cạnh nàng, sắc mặt của Từ Viêm kia cũng có không được tự nhiên. Cuối cùng, hắn chỉ có thể cười khan một tiếng, nói:

- Hạ Vũ tiểu sư muội cuối cùng vì sao đột nhiên bị thua? Chẳng lẽ là sư muội lại lưu tình sao?

Theo hắn, thần hồn của Hạ Vũ đã đạt tới Thực Cảnh trung kỳ hơn nữa nàng còn có thể mượn sức mạnh của kết giới, có lẽ không có khả năng thất bại.

Nhìn qua khuôn mặt khó coi của Lục Huyền Âm, hắn lắc đầu, lên tiếng an ủi:

- Huyền Âm, muội không cần nổi giận. Nếu hắn đã có thể tránh thoát một kiếp này, nói rõ ông trời có ý đưa hắn để lại cho sư muội thu thập. Yên tâm đi, ta đã sắp xếp xong xuôi hết mọi việc rồi. Đến lúc đó, trong kì thi tuyển chọn đệ tử đai tím, ta sẽ giúp muội xả giận.

Nghe hắn nói vậy, sắc mặt của Lục Huyền Âm mới hơi dịu lại. Sau đó, cô ta nhẹ nhàng gật đầu.

- Sư tỷ thấy như thế nào đây? Ta đã nói rồi, tỷ đừng có kết luận nhanh như vậy.

Ở một chỗ khác trước Linh Văn Điện, Cố Hồng Y thì là mỉm cười nói với Tô Uyển.

Còn Tô Uyển cũng chu cái miệng nhỏ nhắn kia lên. Một lát sau, nàng thở dài một hơi, nói:

- Ta cũng phục rồi. Tiểu tử này thật sự là quá tà môn rồi. Đến bước này rồi mà còn có thể lật bàn. Nhưng mà cuối cùng hắn đã làm cái gì với Hạ Vũ vậy? Tại sao nàng trông có vẻ hoảng sợ như vậy?

Theo nàng, với những ưu thế mà Hạ Vũ nắm giữ kia, mặc dù Chu Nguyên cũng đột phá đến Thực Cảnh trung kỳ nhưng cũng không có khả năng thua một cách dễ dàng như vậy được.

Cố Hồng Y nhún nhún vai, không nói gì. Mặc dù nàng cũng có chút nghi hoặc nhưng mà cũng không có miệt mài theo đuổi. Dù sao, với nàng, chỉ cần Chu Nguyên thắng vậy là được rồi.

Ở trong vô số tiếng xôn xao rung động, Diệp Ca cũng mãi mới có thể phục hồi lại tinh thần. Hắn kinh ngạc nhìn qua Chu Nguyên, cuối cùng chỉ có thể cười khổ một tiếng. Ai có thể nghĩ đến, kế hoạch hoàn mỹ như vậy mà lại sẽ xuất hiện sơ suất ở trên người Chu Nguyên.

Lý Khanh Thiền cũng mím cặp môi đỏ mọng, đôi mắt mang theo một tia khá lạ khi nhìn Chu Nguyên. Nàng cũng không ngờ, vậy mà lại bị Yêu Yêu nói trúng rồi.

Lúc trước, bởi vì có ác cảm với Chu Nguyên, cho nên đối mặt với sự kiên trì của Yêu Yêu, nàng vừa rồi cảm thấy không thể nói lý.

Mà bây giờ sự thật nói cho nàng biết, nàng tựa hồ lại nhìn lầm rồi.

- Người này.

Nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi cái miệng nhỏ nhắn, hồng nhuận, phơn phớt của nàng khẽ mấp máy.

- Chẳng lẽ ta thật sự là quá coi thường hắn sao?

Nhưng mà, nàng không thể không thừa nhận, trận này Chu Nguyên thắng được thật sự là quá xinh đẹp.

Bình Luận (0)
Comment