Chu Nguyên nhận lấy cẩn thận nhìn xem, đầu tiên vẫn còn hơi nghi hoặc, thế nhưng sau một lúc thì trên trán lại hiện lên mấy đường gạch sọc. Bởi vì hắn phát hiện đây lại là một loại phương pháp chưng cất rượu cực kỳ cổ xưa.
- Có gì đáng ngạc nhiên? -Chu Nguyên có chút tức giận.
Yêu Yêu hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Cậu thì biết cái gì, vừa nhìn là đã biết đây là một loại tiên nhưỡng* cổ xưa đã bị thất truyền. Có thể có cơ hội gặp được phương pháp chưng cất lại loại tiên nhưỡng này thì chẳng phải là vận may cực lớn hay sao?
*tiên nhưỡng: rượu tiên.
Hai tay Yêu Yêu chụm lại nâng má, đôi mắt sáng lấp lánh nhìn về phía Chu Nguyên và nói:
- Ta muốn cậu ủ ra loại tiên nhưỡng này cho ta!
Chu Nguyên nghe vậy chỉ trừng mắt nhìn lại. Bà cô này thật là lắm chuyện, mấy cái yêu cầu vớ vẩn thế này mà cũng có thể nói ra khỏi miệng một cách đương nhiên như vậy được.
- Ta đâu có biết cất rượu đâu!
Yêu Yêu nghe vậy thì lập tức đứng người dậy, hai tay chống bàn, thân thể hơi nghiêng về phía trước, nàng cúi mặt nhìn xuống Chu Nguyên, vẻ mặt không thay đổi và nói:
- Cậu có làm hay không?
Dõi mắt nhìn gương mặt xinh đẹp chỉ cách mình trong gang tấc kia, cổ họng Chu Nguyên có chút khô khốc. Hắn chớp mắt, vô ý thức hỏi:
- Vậy có phần thưởng hay không?
- Cậu muốn được thưởng gì? -Yêu Yêu cười khẽ hỏi.
Chu Nguyên liếm môi một cái, lại nháy nháy mắt.
Chỉ là còn chưa đợi Chu Nguyên nói tiếp thì Yêu Yêu đã duỗi ra đôi tay nhỏ bé, vuốt nhẹ lên gương mặt của Chu Nguyên. Cuối cùng thừa dịp Chu Nguyên còn đang hưởng thụ nhắm mắt, Nàng liền cười lạnh một tiếng rồi vặn chặt lấy lỗ tai của hắn.
- Chu Nguyên, cậu học xấu rồi đấy, lại dám đòi hỏi ta cơ à? Có tin ta gọi Thôn Thôn ăn luôn cậu hay không?
Thôn Thôn đang nằm ở một bên nghe vậy thì lầm bầm vài tiếng, dùng ánh mắt cực kỳ ghét bỏ mà nhìn từ trên xuống dưới Chu Nguyên, sau đó trực tiếp quay đầu tặng cho Chu Nguyên một cái mông tròn vo.
Chu Nguyên bị vặn đau tới mức méo cả mặt, vội vàng cầu xin tha thứ:
- Được rồi, được rồi, để ta nghĩ cách ủ rượu cho tỷ!
Yêu Yêu nghe vậy thì mới lộ ra vẻ hài lòng, thả tay ngồi trở lại ghế, cười tủm tỉm nói:
- Thế mới ngoan chứ. Ừm, ta đã nghĩ ra tên rượu rồi... Liền gọi nó là Đào Yêu Nhưỡng đi.
Vừa nói, hai tay Yêu Yêu vừa chống cằm, trên khuôn mặt lộ ra thần sắc ước ao.
Thấy vậy, ngoài mặt thì Chu Nguyên tỏ vẻ coi thường, nhưng trong lòng lại không nhịn được cười khẽ một tiếng. Bởi vì hắn phát hiện, có vẻ như là càng ngày, sự lạnh nhạt của Yêu Yêu lại càng giảm bớt đi từng chút một. Đương nhiên, sự giảm bớt ấy là chỉ dành riêng cho mình hắn... Mà lại, Chu Nguyên có thể cảm thấy thái độ của Yêu Yêu đối với mình trở nên thân mật hơn rất nhiều.
Nghĩ tới đây, Chu Nguyên lại cúi đầu nhìn về phía quyển sách có chứa phương pháp ủ loại tiên nhưỡng kia, lại dõi mất nhìn vẻ mong đợi trong đôi mắt sáng của Yêu Yêu, không nhịn được cười khẽ.
Còn nhớ năm đó, sư phụ Thương Uyên phó thác Yêu Yêu cho hắn, muốn để hắn chăm sóc Yêu Yêu cho tốt. Thế nhưng thực tế thì trong suốt mấy năm vừa qua, vẫn luôn là Yêu Yêu giúp đỡ Chu Nguyên. Nếu không có sự giúp đỡ to lớn ấy thì Chu Nguyên cũng không biết là mình liệu có thể đi đến được ngày hôm nay nữa hay không.
Cho nên...
Chỉ cần nàng yêu thích, dù cho có là trăng trên chín tầng trời, thì ta cũng sẽ vì nàng mà hái xuống!
Thời gian thấm thoát trôi qua, kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím đã ở gần trong gang tấc.
Kỳ thi càng tới gần thì bầu không khí ở trong Thương Huyền tông lại càng thêm nhiệt liệt. Cuộc tuyển chọn đệ tử đai tím lại thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Dù sao, đối với rất nhiều đệ tử mà nói, thì việc có thể lên chức đệ tử đai tím hay không còn đại biểu cho vinh quang cùng địa vị mà mình sẽ được hưởng. Đây vốn là chuyện mà họ quan tâm nhất, Thế nên khi kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím càng tới gần thì ảnh hưởng do cuộc chiến phá trận từng xảy ra ở trên Linh Văn phong gây ra lại càng thêm nhạt nhoà.
Mà điều làm cho mọi người hứng thú nhất khi nói về kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím này chính là ai sẽ đoạt được giải nhất đầy vinh quang kia? Cũng chính vì vậy mà đã có không ít đệ tử làm nhà cái mở ra đánh cuộc.
Ở trong đó, Tô Uyển của Thương Huyền phong, Ngô Nhạc của Hồng Nhai phong, Mục Xuân Lôi của Tuyết Liên phong, Nhạc Thiên của Kiếm Lai phong, Uông Thần của Lôi Ngục phong, Hạ Vũ của Linh Văn phong,...- những người đứng đầu của hàng đệ tử đai vàng của chủ mạch các ngọn núi, với thực lực mạnh mẽ nhất, đều trở thành ứng cử viên tranh đoạt nặng ký cho vị trí thứ nhất này.
Rất nhiều người đều suy đoán người đứng đầu của kỳ thi lần này sẽ chỉ nằm trong số mấy người bọn họ.
Mà danh tiếng đuổi sát theo sau mấy người bọn họ chính là người đã từng khiến cho tất cả phải trầm trồ trong cuộc chiến phá trận trên Linh Văn phong -Chu Nguyên. Tất nhiên, không thể bỏ qua khả năng có một vài người cố tình khiến cho danh tiếng của Chu Nguyên trở nên cao đến như vậy.
Điều này cũng khiến cho không ít đệ tử coi trọng Chu Nguyên bỏ tiền đập vào cửa Chu Nguyên sẽ thắng.
Nhưng một số đệ tử thông minh khác lại chỉ âm thầm cười lạnh trước hành động của những người này. Quả thật là biểu hiện của Chu Nguyên trên Linh Văn phong là rất sáng chói, thậm chí đã phá tan được phòng thủ của Hạ Vũ. Chỉ là sau đó thì đám người cũng hiểu được là Chu Nguyên đã lợi dụng sự bất cẩn của Hạ Vũ để giành lấy chiến thắng mà thôi, bằng không thì hắn không thể có chút phần thắng nào trước Hạ Vũ được đâu.
Bởi vì dù cho cảnh giới thần hồn của Chu Nguyên cũng đột phá tới Thực cảnh trung kỳ, thế nhưng đây là vừa vặn đột phá. Trong khi Hạ Vũ đã rèn luyện ở cảnh giới này không biết bao lâu rồi, thế nên hiển nhiên là kinh nghiệm của nàng phải mạnh hơn Chu Nguyên rất nhiều.
Đồng thời, trải qua trận chiến ở trên Linh Văn phong thì át chủ bài của Chu Nguyên cũng đã bị bại lộ một phần. Chắc chắn là những người khác sẽ có sự đề phòng. Thế nên nếu sau này có gặp phải Chu Nguyên thì họ cũng sẽ không để cho Chu Nguyên có cơ hội lợi dụng sơ hở như trong trận chiến với Hạ Vũ được nữa.
Chí ít là, mọi người đều cho là nếu Chu Nguyên lại có cơ hội đối mặt với Hạ Vũ, khi Hạ Vũ đã có sự chuẩn bị thì Chu Nguyên sẽ chẳng còn cơ hội giành chiến thắng nữa.
Thế nên thực lực chân thật của Chu Nguyên sẽ không thể mạnh hơn so với các đại tử hạt giống kia được. Và sự thực ấy sẽ phải bại lộ ra trong kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím sắp tới này.
Thế nên có một vài đệ tử tự cho là đã nhìn thấu thế cuộc đều chẳng thèm để ý tới việc danh tiếng của Chu Nguyên đang càng ngày càng lên cao, thậm chí khi gặp những người đệ tử khác bỏ tiền đặt cửa cho Chu Nguyên thì còn dùng ánh mất từ trên cao nhìn xuống để nhắc nhở mấy người này cẩn thận; mà nếu như người nghe vẫn không để ý thì các đệ tử "tinh mắt" sẽ lắc đầu cảm thán người ngu thật nhiều.
Thế nhưng bất kể thế nào thì Chu Nguyên cũng đã chiếm được một vị trí trong danh sách những người có khả năng đoạt giải nhất kia.
Nhìn tình thế này, không thể không nói là thủ đoạn của một vài kẻ đang trợ giúp đẩy cao thanh danh của Chu Nguyên là không hề thấp.
Trong bầu không khí nhiệt liệt như vậy, cuối cùng thì kỳ thi tuyển chọn đệ tử đai tím đã tới rồi!