Kể từ ngày Lý Khanh Thiền và Diệp Ca tới thăm, Chu Nguyên phát hiện dường như Yêu Yêu có chút thay đổi.
Mà thay đổi lớn nhất chính là thời gian mà nàng dành cho cho công việc tìm tòi trong Linh Văn điện càng ngày càng nhiều. Mà lại mỗi lần trở về đều ôm theo rất nhiều sách cổ để nghiên cứu.
Chu Nguyên hỏi nàng có cần trợ giúp hay không, Yêu Yêu lại chỉ tùy ý khoát tay rồi đuổi hắn đi.
Thế là Chu Nguyên chỉ đành bất đắc dĩ nhún nhún vai. Thực ra Yêu Yêu trở nên nghiêm túc thì cũng là một chuyện tốt. Bởi vì trong quá khứ, tính cách của nàng quá mức đạm bạc, tựa hồ không có bất kỳ hứng thú gì với mọi thứ xung quanh, chỉ khi giao lưu với Chu Nguyên thì mới hiếm thấy để lộ ra một chút cảm xúc.
Bây giờ, có vẻ như nàng tức giận vì thái độ của đám người Kiếm Lai phong kia, thế là trông có vẻ càng thêm có sức sống.
Cứ như vậy, trong suốt một tháng này, hai người Chu Nguyên và Yêu Yêu đều đắm chìm trong tu luyện cùng nghiên cứu.
Mục đích khi hai người đại diện cho Tuyết Liên phong cùng Linh Văn phong tới đây cũng bị lan truyền ra ngoài, điều này cũng tạo nên một chút bàn tán sôi nổi ở trong Thánh Nguyên Phong. Rất nhiều đệ tử cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, dù sao theo bọn họ nghĩ, nếu có thể nhận được sự trợ giúp của hai Phong này thì trong lần Nguyên Trì Tế tới đây, thành tích mà bọn họ đạt được sẽ tốt hơn rất nhiều so với trước kia, hơn nữa còn không cần lo lắng uy hiếp đến từ Kiếm Lai phong.
Chỉ là điều kiện mà đám người Tuyết Liên phong và Linh Văn phong muốn lại là liên quan tới Yêu Yêu, thế nên các đệ tử cũng không tiện nói điều gì. Mà lại có thể nói bây giờ Chu Nguyên và Yêu Yêu đã là những người dẫn đầu của Thánh Nguyên Phong. Mọi việc đều do bọn họ quyết định, những đệ tử khác cũng không có quyền can thiệp. Đến lúc chỉ cần bước sát theo chân hai vị “lãnh đạo” là được.
Chỉ là, khi Nguyên Trì Tế càng tới gần thì bầu không khí ở trong Thánh Nguyên Phong cũng dần chợ nên khẩn trương cũng thấp thỏm. Dù sao, khi phải đối mặt với một con quái vật khổng lồ như Kiếm Lai phong thì Thánh Nguyên Phong bọn họ họ trông quá mức nhỏ bé.
Trong núi sâu.
Bên vách núi, Chu Nguyên đang ngồi xếp bằng ở trên tảng đá, lúc này ở giữa hai bàn tay của hắn có từng chùm sáng hình thành từ nguyên khí, bên trong chùm sáng xoay vần giống như hỗn độn chính là Thánh Linh Chủng Tử.
Đặc biệt là viên Thánh Linh Chủng Tử này cực kỳ ngưng tụ, bởi vì nó được tạo ra bởi thành quả khi dung hợp 77 viên thú hồn...
Thời gian vừa qua, mượn nhờ sự thần diệu của Phá Chướng Thánh Văn, công việc ngưng tụ Thánh Linh Chủng Tử của Chu Nguyên trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, loại dễ dàng thế này chỉ duy trì trong thời gian đầu, bởi vì khi số lượng thú hồn được dung hợp ngày càng tăng thì dù cho có sự trợ giúp của Phá Chướng Thánh Văn, Chu Nguyên cũng bắt đầu cảm thấy có chút không đủ sức.
Hôm nay, để dung hợp thêm một đạo thú hồn vào trong Thánh Linh Chủng Tử thì Chu Nguyên đã phải dốc hết toàn lực, không thể để cho xuất hiện chút sơ sót nào. Công việc này đã kéo dài suốt thời gian gần nửa ngày trời.
Ong ong!
Trong phôi thai của Thánh Linh Chủng Tử phát ra từng tiếng vang nho nhỏ, cuối cùng cũng dần bình ổn lại, mà ánh sáng do nó tỏa ra thì càng thêm sáng chói.
- Thành công... Viên thứ 78!
Trong mắt Chu Nguyên lộ ra vẻ vui mừng, trải qua suốt một tháng cố gắng không ngừng nghỉ này, cuối cùng thì hắn đã hoàn thành hơn phân nửa quá trình thai nghén Thánh Linh Chủng Tử, khoảng cách 90 viên đã gần trong gang tấc.
Mà chỉ cần dung hợp đ 90 viên thú hồn thì có thể coi như là Thánh Linh Chủng Tử đã hình thành sơ bộ, cũng đã có thể thể hiện ra một phần năng lực của thượng phẩm Thiên Nguyên thuật.
“Cứ theo đà này thì chỉ cần thêm mười ngày nữa là ta đã có thể ngưng tụ bước đầu ra Thánh Linh Chủng Tử!”. Chu Nguyên phấn khởi nghĩ.
- Không ngờ là tiểu tử ngươi cũng có chút năng lực đấy!
Ngay tại lúc Chu Nguyên còn đang mừng rỡ thì một giọng nói già nua đột nhiên vang lên ở bên cạnh, chỉ thấy Huyền lão đang đứng ở cách đó không xa từ lúc nào, trên mặt lộ ra nét kinh ngạc nhìn hạt giống phôi thai trước mặt Chu Nguyên.
Cũng đã có một khoảng thời gian ông chưa từng tới đây, không ngờ hôm nay đi qua xem thì lại bị bị tiến độ tu luyện của Chu Nguyên làm cho giật mình.
Trong dĩ vãng, đối với đa phần các đệ tử Thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, khi tu luyện môn Nguyên thuật này thì phải mất tới một nửa năm thậm chí là nhiều hơn thì mới có thể đạt tới tiến độ hiện tại giống như Chu Nguyên. Thế mà Chu Nguyên lại có thể đạt tới chỉ trong vòng một tháng, điều này đòi hỏi thiên phú cao tới mức nào?
Chu Nguyên cười cười, không giải thích. Nhưng trong lòng biết rõ là mình chủ yếu là nhờ sự trợ giúp của Phá Chướng Thánh Văn, bằng không thì chỉ sợ là cũng rất khó có thể đạt được thành tích này.
- Huyền lão, đệ tử đi về trước đây.
Hắn vung tay áo lên, thu hồi cái rương chứa thú hồn tinh ở một bên, sau đó chào Huyền lão một tiếng, liền chân đạp nguyên khí phóng lên tận trời.
Huyền lão nhìn thân ảnh Chu Nguyên dần đi xa, bật cười một tiếng, cứ theo cái đà này, Chu Nguyên sẽ trở thành người có tốc độ tu luyện Thái Huyền Thánh Linh thuật nhanh nhất của Thương Huyền tông.
Huyền lão cảm thấy cái ngày ấy thật đáng chờ mong.
Khi Chu Nguyên trở lại động phủ thì nhìn thấy bóng hình xinh đẹp đang ngồi chăm chú đọc sách bên dòng suối kia.
Chu Nguyên cười một tiếng, cũng không quấy rầy, định lặng lẽ đi qua.
Chỉ là vừa nhấc chân thì Yêu Yêu đã ngẩng đầu lên, vẫy vẫy tay.
Chu Nguyên hơi giật mình, đi tới ngồi bên cạnh nàng, trên chóp mũi còn quanh quẩn mùi hương thơm ngát của cô gái, cười nói:
- Tỷ đã nghiên cứu ra cái gì rồi? Có đối sách rồi à?
Yêu Yêu thản nhiên nói:
- Kiếm Lai phong hơn Thánh Nguyên Phong chỉ là ở tài nguyên càng lớn, đệ tử càng nhiều mà thôi. Về phần Khổng Thánh cùng Triệu Chúc thì cũng không quá đáng lo.
Chu Nguyên sờ mũi một cái, trong lòng mặc niệm cho hai người Khổng Thánh và Triệu Chúc. Đường đường là hai vị Thánh tử của Thương Huyền tông, thế mà trong mắt Yêu Yêu lại chẳng đáng là gì.
- Ưu thế rõ ràng nhất của Kiếm Lai phong là có số lượng đệ tử rất khổng lồ. Thế nên nếu chúng ta đối đầu trực diện với bọn chúng thì sẽ rất nhanh triệt để tan tác. Với loại cục diện như vậy, dù cho là ta có thể ngăn cản đám người Khổng Thánh thì cũng chẳng thay đổi được điều gì. -Yêu Yêu chậm rãi nói.
Chu Nguyên gật gật đầu, đây cũng là vấn đề khiến cho hắn rất nhức đầu. Căn cơ của Thánh Nguyên Phong quá yếu kém, chỉ cần Kiếm Lai phong cuốn tới thì các đệ tử bình thường sẽ trực tiếp bị thua.
Khi đó dù cho hắn cùng Yêu Yêu có chống cự thế nào thì cũng chẳng còn tác dụng gì.
Đôi tay mềm mại của Yêu Yêu vuốt ve trang sách, thản nhiên nói:
- Đã phát hiện vấn đề, vậy nghĩ cách loại bỏ vấn đề, san bằng ưu thế là được!
- San bằng ưu thế? -Chu Nguyên giật mình.
Ưu thế của Kiếm Lai phong là ở chỗ gần vạn tên đệ tử kia, trong đó không thiếu người là tinh nhuệ, nếu muốn san bằng loại ưu thế này thì quả thật là quá khó.
Dù sao nhiều người như vậy, dù cho có đứng yên ở một chỗ để hai người Chu Nguyên và Yêu Yêu đánh thì cũng phải đánh hơn nửa ngày!
Yêu Yêu nhìn Chu Nguyên một chút, dường như biết hắn đang suy nghĩ cái gì, thế là đôi môi đỏ có chút cong lên, nói:
- Đồ đần, chỉ biết cậy mạnh!
Nói đoạn, nàng rút ra một quyển sách cổ từ trong đống sách, sau đó mở ra, lập tức có một bộ bộ Trận đồ miêu tả kết giới Nguyên Văn cổ xưa xuất hiện ở trong tầm mắt của Chu Nguyên.
- Ta đã nghiên cứu hoàn cảnh ở trong Nguyên Trì, lại tìm khắp cả Linh Văn điện, cuối cùng phát hiện tòa kết giới này cực kỳ thích hợp để bố trí ở trong đó. Nếu như chúng ta có thể bố trí thành công thì thì bảy, tám phần trong gần vạn đệ tử của Kiếm Lai phong kia sẽ chẳng còn đáng ngại...
- Kể từ đó, ưu thế của Kiếm Lai phong cũng sẽ không còn tồn tại.
Bên tai còn văng vẳng câu nói bình thản nhưng tràn đầy bá khí của Yêu Yêu, ánh mắt Chu Nguyên lại bị thu hút bởi bốn chữ cổ được viết trên bộ Trận đồ trước mặt, con ngươi có chút co rụt lại:
- Mê Thiên kết giới!