Thời gian ở trong Thương Huyền Tông lặng yên trôi qua, trong lúc không ai chú ý, lại là nửa tháng đã qua đi.
Trong núi sâu.
Trên tảng đá, nhìn qua chùm sáng hình cầu ở giữa hai bàn tay đang được đưa lên ngang mặt mình, sắc mặt của Chu Nguyên cực kỳ ngưng trọng. Ở trong chùm sáng hình cầu là một mảnh Hỗn Độn, có chấn động huyền diệu không ngừng khuếch tán đi ra. Trải qua hơn một tháng ngưng luyện, hiện tại viên hạt giống Thánh Linh này đã tiếp cận đến cảnh giới tiểu thành.
- Đã dung hợp tám mươi chín viên thú hồn tinh rồi ...
Chu Nguyên liếm liếm miệng, ánh mắt nóng bỏng. Trong khoảng thời gian này, tất cả tinh lực của hắn đều tập trung vào trong việc ngưng luyện viên hạt giống Thánh Linh này. Bây giờ, hắn đã sắp thành công rồi.
Hiện tại, chỉ cần có thể dung hợp thành công thêm một viên thú hồn tinh vào trong thì viên hạt giống Thánh Linh này sẽ tiếp cận cảnh giới tiểu thành, đã có thể dung nhập trong cơ thể, sơ bộ hiển lộ một phần uy năng của Thái Huyền Thánh Linh Thuật.
Chu Nguyên cẩn thận từng li từng tí bưng chùm sáng hình cầu, bàn tay vẫy nhẹ, lập tức là có thêm một viên thú hồn tinh gào thét bay đến, bị hắn bóp chặt lấy, một đạo thú hồn gầm thét bay lên.
Chu Nguyên nhanh chóng lau đi linh trí bên trong thú hồn tinh, cuối cùng hít sâu một hơi, trong mắt xẹt qua thần sắc kiên quyết, không hề do dự nữa, bàn tay vỗ mạnh, đạo thú hồn kia lập tức bị hắn đập tiến vào trong hạt giống Thánh Linh.
Ông ông!
Cả hai vừa mới tiếp xúc, liền là có thêm chấn động cuồng bạo, hỗn loạn bạo phát đi ra, hạt giống Thánh Linh vốn là coi như ổn định lập tức bành trướng, có dấu hiệu giống như sắp sửa nổ tung.
Ở chỗ sâu trong con ngươi của Chu Nguyên, Phá Chướng Thánh Văn vận chuyển, thần hồn lan tràn, thuần thục xâm nhập vào trong hạt giống Thánh Linh, dốc hết toàn lực trấn áp, cố gắng cân đối ngọn nguồn của mọi chỗ hỗn loạn kia.
Khi thú hồn dung hợp đến loại trình độ này, ở trong hạt giống Thánh Linh là đã cực kỳ phức tạp, mặc dù Chu Nguyên đã dùng hơn một tháng này để thích ứng nhưng bây giờ hắn cũng mệt mỏi đến mức mồ hôi lạnh không ngừng rơi xuống.
Nhưng hắn cũng không dám có chút thư giãn, viên hạt giống Thánh Linh này là tâm huyết trong hơn một tháng này của hắn, nếu là ở lúc này xuất hiện chút sai lầm nào, chỉ sợ công sức lúc trước sẽ phải triệt để hóa thành hư ảo.
Lúc trước, Chu Nguyên đã thể nghiệm qua loại tình huống này nhiều lần đến mức làm cho người ta uể oải đến phát điên.
Bên vách núi tương đối yên tĩnh, chỉ có tiếng gió núi gào thét.
Lúc này, Chu Nguyên luôn cố gắng tập trung tinh thần để hết thảy mọi thứ ở bên ngoài đều không thể quấy nhiễu, trong mắt chỉ còn có chùm sáng hình cầu kia. Lúc này, trong mắt hắn, vô số chấn động hỗn loạn không ngừng xuất hiện, tiến tới ý đồ khuếch tán, mà hắn thì giống như là một người lính cứu hỏa vậy, không ngừng dập lửa ở bốn phía, phải cố gắng trấn áp những chấn động hỗn loạn kia trước khi chúng có thể triệt để khuếch tán.
Loại dập tắt lửa ở cường độ cao này cần Chu Nguyên tập trung tinh thần đến mức tận cùng, chuyện này thậm chí cũng không thua gì đánh một trận cùng cường giả đỉnh tiêm, mặc dù là Chu Nguyên đều bắt đầu cảm giác được sự mệt mỏi.
Nhưng mà hắn biết được bây giờ tuyệt đối không thể thả lỏng, cho nên nhanh chóng áp chế cảm giác mệt mỏi này xuống.
Trên tảng đá, theo thời gian dần trôi qua, chùm sáng hình cầu ở giữa hai bàn tay của Chu Nguyên càng ngày càng sáng ngời, tựa hồ là có cái gì đó đang dần dần thai nghén thành hình ở bên trong Hỗn Độn.
Ở chỗ cách đó không xa, Huyền lão dựa người vào thân cây, nhàn hạ hút thuốc rồi nhả khói, hai mắt đục ngầu của ông vẫn nhìn qua Chu Nguyên. Khi Chu Nguyên đang cố gắng dung hợp đạo thú hồn cuối cùng này, sự kinh ngạc trên khuôn mặt già nua thì càng ngày càng đậm hơn.
- Tiểu tử này ...
Thời gian một nén nhang nhanh chóng mà qua.
Mà lúc này, toàn thân Chu Nguyên đã là mồ hôi lạnh, làm ướt quần áo, gân xanh trên trán nổi lên làm hắn thoáng có chút dữ tợn, thậm chí liền hô hấp đều là trở nên nặng nề hơn.
Hiển nhiên là hắn cũng sắp sửa đạt đến cực hạn.
- Trấn áp cho ta!
Đột nhiên, Chu Nguyên gầm lên một tiếng, hai bàn tay nhanh chóng vỗ vào chùm sáng hình cầu kia.
Phanh!
Thanh âm trầm thấp vang lên, chỉ thấy được chùm sáng hình cầu kia tựa như là bị Chu Nguyên ép đến cực hạn rồi bị bắn ngược lại, một chấn động vô cùng cuồng bạo bộc phát ra đến, ngay cả Chu Nguyên đều bị chấn động đánh bay ngược ra ngoài.
Chu Nguyên vội vàng ổn định thân hình, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ trung tâm của chấn động cuồng bạo kia.
Chỉ thấy được ở chỗ đó, một chùm sáng hình cầu chậm rãi bay lên, hào quang mở rộng ra đến, ở bên trong tựa như là đã tạo thành một cái gì đó không thấy rõ hình dạng.
Chùm sáng lẳng lặng lơ lửng ở giữa không trung, trong lúc mơ hồ có một loại cảm giác kỳ diệu truyền ra.
- Tiểu tử, ngươi còn chờ ì nữa, hãy mau nhỏ máu luyện hóa hạt giống kia đi!
Mà trong lúc Chu Nguyên còn đang ngây người, tiếng quát của Huyền lão đã truyền vào trong tai hắn.
Nghe được lời nhắc nhở của Huyền lão, Chu Nguyên lập tức xông ra ngoài, cắn đầu lưỡi, một búng máu phun ra, búng máu này mang theo nguyên khí rơi vào trong chùm sáng đang lơ lửng kia và nhanh chóng sáp nhập vào.
Viên hạt giống Thánh Linh này vốn là thứ mà Chu Nguyên vất vả luyện hóa mới thành, cho nên hắn vô cùng quen thuộc, vì vậy khi tinh huyết rơi vào chùm sáng, quá trình luyện hóa cũng cực kỳ thuận lợi.
Mà đợi đến sau khi tinh huyết dung nhập vào trong hạt giống Thánh Linh, Chu Nguyên lập tức cảm giác được mình cùng chùm sáng ở trước mặt đã có một loại liên hệ kỳ diệu.
Hưu!
Nhưng mà hắn còn chưa kịp tinh tế cảm nhận thì chỉ thấy được chùm sáng kia lập tức phóng tới, hóa thành một vòng hào quang, xông vào trong cơ thể hắn, cuối cùng chìm vào trong khí phủ.
Chu Nguyên vội vàng dùng tâm thần nhìn vào bên trong, chỉ thấy được ở trong khí phủ, giữa những viên tinh thể nguyên khí là một chùm sáng không thấy rõ hình dạng, từng sợi nguyên khí vọt tới, bị chùm sáng này phun ra nuốt vào, mà trong khi phun ra nuốt vào nguyên khí, chùm sáng không thấy rõ hình dạng kia cũng càng thêm sáng ngời.
Ở trong chùm sáng không thấy rõ hình dạng này, Chu Nguyên có thể cảm ứng được một nguồn sức mạnh khổng lồ.
- Cái này ... chính là hạt giống Thánh Linh đã sơ bộ thành hình sao?
Chu Nguyên vui mừng lẩm bẩm.
- Không ngờ là chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà tiểu tử ngươi thật sự đã sơ bộ ngưng luyện được hạt giống Thánh Linh ...
Lúc này, giọng nói của Huyền lão đột nhiên truyền đến. Ông ngạc nhiên chằm chằm vào Chu Nguyên rồi nói:
- Sau đó, chỉ cần ngươi lại tiếp tục dung hợp chín đạo thú hồn làm chủ tài, hạt giống Thánh Linh sẽ chính thức thành hình, đến lúc đó thì sẽ diễn biến hình thái.
Chu Nguyên chép miệng chậc lưỡi. Hiện tại, dung hợp chín mươi đạo thú hồn làm phụ liệu này là đã bức hắn đến cực hạn, còn chín đạo thú hồn làm chủ tài kia thì sẽ khó khăn đến mức nào? Chỉ mới nghĩ thôi mà lòng Chu Nguyên đã lạnh xuống.
Hắn thở dài một hơi, muốn dung hợp chín đạo thú hồn làm chủ tài cuối cùng kia vẫn phải để sau rồi tính. Tu luyện là phải bước từng bước một, không thể nóng vội.
- tiến độ như vậy của ngươi đã xem như là nhanh nhất trong những người mà ta đã thấy rồi, không cần nóng vội nữa. Hơn nữa hôm nay, hạt giống Thánh Linh đã đạt tới cảnh giới tiểu thành, Thái Huyền Thánh Linh Thuật này cũng đã có thể biểu hiện ra một phần uy năng rồi.
Huyền lão cũng gật gật đầu, khuyên hắn không cần sốt ruột.
- Đi thôi, dưới núi có người đang chờ ngươi.
Nói xong, Huyền lão phất phất tay.
Thấy vậy, Chu Nguyên cũng gật gật đầu, ôm quyền thi lễ với Huyền lão một cái rồi chân đạp đám mây bằng nguyên khí bay lên không, lướt ra phía bên ngoài núi, cuối cùng ở chỗ chân núi đằng kia, hắn gặp được ba người Chu Thái, Trương Diễn, Lữ Yên.
- Làm sao vậy?
Chu Nguyên đáp xuống, nhìn ba người rồi hỏi.
Ba người liếc nhau rồi Lữ Yên bước lên trước và nói:
- Lúc trước, Bách Lý Triệt phái người của Kiếm Lai Phong đến truyền lời, hắn nói muốn cho Thánh Nguyên Phong chúng ta một cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi đã hối hận thì phải tự mình đến Kiếm Lai Phong, dập đầu nhận lỗi, lúc đó việc này mới chấm dứt.
- Mà nếu như lần này ngươi còn không đi, vậy thì về sau, Kiếm Lai Phong sẽ không khách khí nữa.
Chu Thái trầm thấp nói:
- Bách Lý Triệt này thật sự là hơi quá đáng.
Không ngờ Bách Lý Triệt lại bắt Chu Nguyên phải chủ động đến Kiếm Lai Phong, dập đầu nhận lỗi, đến lúc đó sợ là không thể thiếu một phen nhục nhã.
Chu Nguyên cười cười và bình tĩnh nói:
- Chu Thái, huynh cũng phái một người đệ tử đi đến Kiếm Lai Phong truyền lời của đệ cho Bách Lý Triệt ...
- Nói cái gì?
Chu Nguyên ngẩng đầu nhìn trời một lúc rồi nói.
- Nói cho hắn biết, ta cũng cho Kiếm Lai Phong bọn hắn một cơ hội cuối cùng, để Bách Lý Triệt đến Thánh Nguyên Phong bồi tội, nếu như lần này hắn không đến, ở bên trong Nguyên Trì Tế, ta cũng sẽ không khách khí nữa.
Vừa dứt lời, Chu Nguyên đã vung tay áo và rời đi. Mà đến khi bóng dáng của Chu Nguyên đã biến mất, ba người Lữ Yên, Chu Thái mới phục hồi tinh thần. Bọn họ liếc nhìn nhau rồi cùng cười khổ, hiển nhiên là bị tư thái bá đạo này của Chu Nguyên làm cho kinh hãi rồi.
- Chu Nguyên, hắn nghiêm túc hay sao?
Lữ Yên không nhịn được mà hỏi.
- Lời này mà truyền đi, Kiếm Lai Phong còn không tức điên hay sao?
Chu Thái ngẩn người, chợt nhún nhún vai rồi nói:
- Hiện tại, Chu Nguyên sư đệ chính là đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong ta, chúng ta cứ làm theo những gì đệ ấy nói là được. Hơn nữa, ta ngược lại là cảm thấy rất hả giận, ha ha!
Lữ Yên bất đắc dĩ cười khổ rồi cũng không nhịn được mà thở dài.
Thật không biết sau khi Nguyên Trì Tế kia bắt đầu, Thánh Nguyên Phong bọn hắn có thể chịu đựng được lửa giận của Kiếm Lai Phong hay không ?
Bởi vì theo nàng thấy, tình cảnh hiện tại của Chu Nguyên chẳng khác nào là vò đã mẻ lại sứt rồi ...