Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 582 - Chương 581: Đãng Ma Kiếm Hoàn.

Chưa xác định
Chương 581: Đãng Ma Kiếm Hoàn.

Keng!

Trên không trung, hai luồng quang ảnh giao chiến cực nhanh, cuối cùng kiếm ảnh lướt xuống, va chạm cùng với một cái móng vuốt được bao phủ trong lớp vải màu ám kim, tạo thành từng tia lửa bắn tung tóe, gió xoáy hình thành ở xung quanh, không gian chấn động.

Móng vuốt sắt bén vượt qua tưởng tượng, trực tiếp đánh bay thanh kiếm, mà người cầm kiếm cũng bị bắn ngược trở lại, hiện ra thân thể, chính là Triệu Chúc.

Lúc này, sắc mặt của hắn có chút khó coi.

Ở tại phía trước, con thú thần bí được bao phủ trong lớp vảy màu ám kim đứng ngạo nghễ giữa không trung, toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng sậm, trong đôi mắt thú mang theo vẻ khinh thường nhìn xuống Triệu Chúc ở phía dưới.

Triệu Chúc cũng phát hiện được sự khinh thường của nó, thế là cơn giận trong lòng lại càng tăng thêm.

Chỉ là dù cho giận dữ, Triệu Chúc lại không thể không thừa nhận là mình rất khó giải quyết con thú này. Trải qua trận giao chiến lúc trước, hắn đã hiểu rõ sự lợi hại của Thôn Thôn.

Đặc biệt là lớp vảy giáp bao phủ toàn thân Thôn Thôn cực kỳ cứng rắn, dù cho kiếm khí của hắn cũng không cách nào phá tan.

Điểm phiền phức nhất chính là Thôn Thôn lại có khả năng cắn nuốt cực mạnh, đôi khi còn trực tiếp núôt kiếm khí của Triệu Chúc vào trong bụng, Thế nên dù cho Triệu Chúc có dùng hết tất cả vốn liếng cũng không thể chiếm cứ bất kỳ một ưu thế nào.

Phù...

Triệu Chúc thở sâu, làm cho tâm tình mình bình tĩnh lại, hắn hiểu rõ, lúc này không thể gấp, chỉ có thể dựa vào lực lượng của tự thân để đánh nhau cùng với Thôn Thôn.

Ông!

Ngay tại lúc Triệu Chúc tập trung tinh thần, chuẩn bị đánh lâu dài, hắn bỗng nhiên cảm nhận được có một chiêu kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ đang bao phủ thiên địa này, chiêu kiếm ấy sắc bén tới mức tưởng như có thể xuyên thủng cả đất trời.

Triệu Chúc kinh ngạc quay đầu, sau đó ánh mắt khóa chặt một khu vực chiến trường ở xa xa.

Nơi đó đang xảy ra trận giao chiến giữa Chu Nguyên và Bách Lý Triệt.

- Không ngờ Bách Lý Triệt sư đệ lại chuẩn bị thi triển một chiêu kia... -Trong mắt Triệu Chúc không giấu nổi vẻ kinh ngạc, hắn không ngờ rằng chỉ vì đối phó Chu Nguyên mà Bách Lý Triệt lại dốc hết toàn lực tới mức độ này.

Thế nhưng như vậy cũng tốt, Bách Lý Triệt sớm thi triển sát chiêu, đánh bại Chu Nguyên, khi đó Kiếm Lai phong sẽ nắm giữ quyền chủ động trên chiến trường.

Chỉ cần hắn có thể ngăn chặn Thôn Thôn ở nơi này, sau khi giải quyết Chu Nguyên, Bách Lý Triệt có thể đánh phá kết giới, giải cứu các đệ tử của Kiếm Lai phong.

Kengggg!

Khi luồng kiếm khí sắc bén kia bắt đầu hình thành bên trong cơ thể Bách Lý Triệt thì Chu Nguyên cũng đã nhận ra sự nguy hiểm to lớn, hắn nhanh chóng lùi lại thoát ra khỏi phạm vi ảnh hưởng, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Lúc này, toàn thân Bách Lý Triệt đều tỏa ra kiếm khí sắc bén cực kỳ kinh người, thậm chí là bốn phía không gian đều đang run rẩy.

Hiển nhiên, Bách Lý Triệt đang chuẩn bị tung ra một sát chiêu.

Trên gương mặt Bách Lý Triệt nổi lên từng đường gân xanh, trông có vẻ rất dữ tợn, kiếm khí đang không ngừng bay lên từ đỉnh đầu, dần dần cô đọng lại, sau thời gian trôi qua lại ngưng kết thành một viên Kiếm Hoàn màu bạc lớn chừng ngón tay cái...

Mặc dù viên kiếm Hoàn kia có vẻ mờ nhạt tựa như lúc nào cũng có thể sụp đổ, thế nhưng ngay lúc mà nó hình thành, trong cả thiên địa đột nhiên vang lên từng tiếng kiếm reo, kiếm khí ngập trời, không gì sánh được.

Ở nơi xa, tất cả các đệ tử của các đỉnh núi khác đều nhìn cảnh tượng này với đôi mắt tràn đầy rung động, trong đó cũng có một vài người từng nhìn qua loại Nguyên thuật này:

- Đây là... Một trong Thương Huyền Thất Thuật, thuộc về Kiếm Lai phong...

- Đãng Ma Kiếm Hoàn?!

- Ông trời ơi, mới bao lâu mà Bách Lý Triệt đã tu thành môn Nguyên thuật này rồi?!

Tại bên ngoài Nguyên Trì, Chưởng giáo Thanh Dương cùng năm vị Phong chủ, và tất cả các trưởng lão đều nhìn thấy tình hình này, lúc này ánh mắt của ai nấy đều ngưng tụ.

- Hừ, viên Đãng Ma Kiếm Hoàn này bất ổn hư ảo, hiển nhiên là cưỡng ép hoàn thành, cũng không phải là dựa vào tự thân nuôi dưỡng. Chỉ nhìn bộ dáng này đã biết là có người cưỡng ép chỉ điểm. -Phong chủ Liên Y nhìn viên Kiếm Hoàn màu bạc kia một chút, chợt cười lạnh một tiếng, nhìn lướt qua Phong chủ Linh Quân.

Phong chủ Linh Quân vẫn không biểu lộ gì, chỉ nói:

- Thiên phú của Bách Lý Triệt cũng không thấp, mặc dù chỉ có vẻn vẹn mấy tháng để tiếp xúc với Đãng Ma Kiếm Hoàn, nhưng lại đã có một chút lĩnh ngộ, bây giờ miễn cưỡng ngưng tụ ra được Kiếm Hoàn thì cũng không phải là điều gì quá kì quái, Phong chủ Liên Y chớ có ngậm máu phun người.

- Có phải hay không thì chính ngươi là kẻ rõ ràng nhất. -Phong chủ Liên Y khinh thường nói.

Hai người vẫn cứ đối chọi gay gắt như vậy, mấy người Chưởng giáo Thanh Dương chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.

Ở cách đó không xa, hai vị trưởng lão Thẩm Thái Uyên cùng Lữ Tùng thì tràn đầy cười khổ. Trước đó, khi Chu Nguyên và Yêu Yêu bày kế vây khốn các đệ tử Kiếm Lai phong thì bọn họ đều không nhịn được vui mừng một hồi. Nhưng ai có thể ngờ tới, cái tên Bách Lý Triệt kia lại đã tu thành Đãng Ma Kiếm Hoàn, một trong Thương Huyền Thất Thuật cơ chứ?!

Mặc dù Kiếm Hoàn vẫn còn không ổn định, nhưng dầu gì cũng là thượng phẩm Thiên Nguyên thuật, chỉ có thể dùng hai chữ khủng bố để hình dung sức phá hoại của nó.

Lữ Tùng nhìn Thẩm Thái Uyên một chút, thở dài nói:

- Hai đứa có thể làm tới một bước này đã là rất tốt rồi.

Thẩm Thái Uyên trầm mặc một lát, nói:

- Ta cũng không trách cứ bọn chúng, chỉ là tự trách năng lực bản thân không đủ, bằng không cũng không cần để hai đứa bé phải đi gánh chịu loại áp lực này.

Mặc dù bây giờ Thẩm Thái Uyên đã là Phong chủ tạm quyền của Thánh Nguyên Phong, nhưng bàn về thực lực vẫn không đủ tư cách để sánh ngang với các Phong chủ chân chính.

Tại Thương Huyền tông, chỉ khi bước vào cảnh giới Nguyên Anh thì mới được tính là chân chính trở thành Phong chủ. Mà đặc biệt là nhóm người Phong chủ Linh Quân lại càng là những người cao cấp nhất trong cảnh giới Nguyên Anh. Thậm chí bọn họ đã bắt đầu mở Pháp Vực, Mặc dù Pháp Vực còn không viên mãn, nhưng cũng đã mạnh hơn rất nhiều so với những cao thủ cảnh giới Nguyên Anh bình thường khác.

Mà Thẩm Thái Uyên vẫn chỉ mới dừng chân ở cảnh giới Thiên Dương, còn cách khá xa để có thể đạt tới Nguyên Anh, huống chi là còn so sánh với nhóm người Phong chủ Linh Quân?

Nếu như Thẩm Thái Uyên cũng bước vào cảnh giới Nguyên Anh, thì dù cho Phong chủ Linh Quân có thấy ngứa mắt Thánh Nguyên Phong cũng không dám làm quá phận như vậy.

Lữ Tùng cũng trầm mặc lại, than nhẹ một tiếng, trên thế gian này, dù cho ở trong cùng một tông môn, thì cũng cần phải có đủ thực lực mới có thể có quyền nói chuyện.

- Trước mắt, chỉ có thể hi vọng Chu Nguyên có thể kiên trì thêm một chút, tối thiểu nhất, dù cho Thánh Nguyên Phong chúng ta bại, cũng phải khiến cho Kiếm Lai phong bọn hắn chịu tổn thất nhiều một chút.

Ông ông!

Trong khối thiên địa này, dưới cái nhìn rung động của vô số người, Kiếm Hoàn màu bạc chậm rãi rơi xuống từ trên đỉnh đầu Bách Lý Triệt, cuối cùng trôi lơ lửng ở trước mặt hắn.

Kiếm Hoàn chỉ hơi chấn động liền phóng thích ra kiếm khí kinh khủng đến mức xé rách cả hư không.

Khuôn mặt Bách Lý Triệt trở nên cực kỳ tái nhợt, nhưng ánh mắt lại vô cùng phấn khởi, hắn quay đầu nhìn Chu Nguyên, khóe miệng nổi lên một nụ cười lạnh lùng.

- Chu Nguyên Thủ tịch, đây là lần thứ nhất ta thi triển ra thuật này, có thể nói, được đánh bại bởi một môn Nguyên thuật mạnh mẽ như vậy cũng là một niềm vinh hạnh của ngươi rồi.

Ánh mắt Chu Nguyên nghiêm lại, hiển nhiên cũng đoán được lai lịch của đòn sát chiêu này của Bách Lý Triệt.

Có thể có thanh thế lớn như vậy, ngoại trừ Thương Huyền Thất Thuật thì còn có thể là cái gì cho được?!

Chỉ có điều, điều khiến sao Chu Nguyên kinh dị chính là Bách Lý Triệt có thể tu thành môn Nguyên thuật này trong thời gian ngắn như vậy?

Bách Lý Triệt coi sự trầm mặc của Chu Nguyên là biểu hiện của sự sợ hãi, hắn cười to một tiếng, ánh mắt tràn đầy hung ác, đột nhiên duỗi ra ngón tay, nhẹ nhàng chạm vào bên trên Kiếm Hoàn.

Âm thanh tràn đầy lạnh lẽo của Bách Lý Triệt cũng vang lên theo:

- Bây giờ biết sợ rồi? Đáng tiếc, quá muộn!

- Đãng Ma Kiếm Hoàn... Đi!

Trong một chớp mắt kia, tiếng kiếm reo kinh thiên động địa vang vọng mà lên.

Bình Luận (0)
Comment