Trên không trung, không ngừng có tiếng xé gió vang lên, vô số bóng người từ chỗ xa xa kia phóng đến, cuối cùng đứng ở giữa bầu trời, thanh thế ngược lại là tương đương kinh người.
Vào lúc này, đệ tử của năm Phong khác dĩ nhiên là đều chạy đến.
Đặc biệt là ở phía trước đệ tử của năm Phong này là mấy bóng người đứng lơ lửng trong không trung, có chấn động nguyên khí mạnh mẽ khuếch tán ra từ trong cơ thể của bọn họ, dẫn tới rất nhiều ánh mắt kính sợ.
Ở trong đám người này, Chu Nguyên còn gặp được một người quen.
Sở Thanh, Lý Khanh Thiền, Diệp Ca
Rõ ràng là Thánh Tử của năm Phong khác.
Nhìn thấy động tĩnh như vậy, những đệ tử của Thánh Nguyên Phong vốn dĩ là đang muốn ra tay với những đệ tử còn lại của Kiếm Lai Phong cũng không tự chủ được ngừng lại. Tất cả nhìn chằm chằm vào những đệ tử của năm Phong khác trên không trung với ánh mắt hơi có vẻ sợ hãi.
Hiển nhiên là bọn họ cũng bị hành động của năm Phong khác làm cho kinh sợ.
Bọn họ không rõ vì sao đệ tử cùng với Thánh Tử của năm Phong khác lại bỗng nhiên xuất hiện ở chỗ này, vào ngay lúc này.
Mà trên không trung, lúc chư vị Thánh Tử hiện thân, bọn họ cũng không khỏi nhìn qua chiến trường ở phía dưới. Song khi bọn họ nhìn thấy Kiếm Lai Phong đã tổn thất thảm trọng, thần sắc đều thoáng hiện vẻ kinh ngạc.
- Đây là có chuyện gì xảy ra vậy? Người của Kiếm Lai Phong đâu rồi? Làm sao lại chỉ còn có mấy người như thế này này?
Nhìn qua cảnh tượng này, Diệp Ca không nhịn được kinh ngạc nói.
- Còn có thể là chuyện gì xảy ra nữa, hiển nhiên là bị Thánh Nguyên Phong đào thải rồi! Quá độc ác!
Sở Thanh sờ lên cái đầu trơn bóng rồi nói với sắc mặt nghiêm túc.
- Gần mười nghìn người của Kiếm Lai Phong lại bị mấy trăm người của Thánh Nguyên Phong đào thải ư?
Nghe Sở Thanh nói vậy, khóe miệng của Diệp Ca hơi giật giật rồi hắn nói.
- Có nữ nhân lòng dạ ác độc kia tham gia, đệ cho rằng Thánh Nguyên Phong vẫn còn là bùn nhao, mặc người ta nặn hay sao?
Sở Thanh lặng lẽ nhìn qua chỗ Yêu Yêu, chép miệng, sau đó lại nói với giọng hả hê:
- Khổng Thánh tựa hồ cũng bị nàng vây khốn nữa nha.
Diệp Ca trợn mắt lên với hắn rồi nói:
- Sư huynh cũng không nên nói người ta lòng dạ ác độc, hết thảy đều là do Kiếm Lai Phong gieo gió gặt bão.
Nghe Diệp Ca nói vậy, Sở Thanh cũng lập tức trợn mắt lại rồi nói:
- Đệ quả thực là vết sẹo vừa tốt đã quên đau. Đệ không nhớ lần trước tiểu nữ ma đầu này đã làm gì với chúng ta hay sao? Nàng đã bán hai ta theo một cách không hề do dự, nếu như không phải là sư huynh ta liều chết liều sống, đệ cho rằng mình còn có thể trở lại được hay sao?
Diệp Ca cười nói:
- Ai bảo sư huynh luôn cố tình lười biếng, người ta đương nhiên nhìn không được.
- Cái gì mà gọi là cố tình lười biếng? Ta rõ ràng là giúp mọi người làm điều tốt, đi ra ngoài, mọi người bình tĩnh ngồi xuống, bàn bạc phân chia bảo vật không phải là tốt hơn sao, chém chém giết giết làm cái gì, không mệt mỏi sao?
Sở Thanh thấm thía nói.
- Hai người các ngươi có thể câm miệng rồi nói chính sự hay không?
Lúc này, Lý Khanh Thiền đi tới gần, đôi mắt dễ thương trừng hai người một cái rồi nàng lạnh lùng quát lên.
Vừa dứt lời, nàng nhìn xuống phía dưới, lúc này trong mắt cũng vẫn còn lưu giữ lại thần sắc kinh dị. Nàng tự nhiên cũng biết được chuyện Kiếm Lai Phong dốc toàn bộ sức mạnh đến đây vây quét Thánh Nguyên Phong.
Chỉ là ai cũng không ngờ, rõ ràng là Kiếm Lai Phong chiếm cứ ưu thế tuyệt đối nhưng lại tổn thất thảm trọng như thế.
Chu Nguyên cùng Yêu Yêu này thật đúng là rất lợi hại.
Mặc dù Lý Khanh Thiền có thể đoán được, kết giới có thể vây khốn gần mười nghìn đệ tử của Kiếm Lai Phong ở trước mắt này tất nhiên là thủ bút của Yêu Yêu nhưng chắc chắn là ở trong đó cũng có công lao của Chu Nguyên.
Hai người này liên thủ lại thực sự có thể khiến cho thực lực của Thánh Nguyên Phong biến đổi giống như nghiêng trời lệch đất, làm cho Kiếm Lai Phong bị ăn quả đắng.
Mà lúc này ở phía dưới, nhìn qua chư vị Thánh Tử cùng đồng thời hiện thân, Chu Nguyên cũng có chút nghi hoặc, cho nên hắn cũng vội vàng bay lên không, nhích tới gần, ôm quyền nói:
- Khanh Thiền sư tỷ, các ngươi đây là muốn …
Ánh mắt của hắn đảo qua những bóng người ở phía trước kia, ánh mắt lộ vẻ ngưng trọng. Hiện tại, toàn bộ mười đại Thánh Tử của Thương Huyền Tông đều đã tập trung ở đây rồi.
Trận thế này đúng thật là không nhỏ.
Lý Khanh Thiền nhìn về phía Chu Nguyên rồi nói khẽ:
- Lần này, chúng ta đến đây là có chuyện thương lượng
Nàng dừng lại một chút, đôi mắt dễ thương nhìn về phía Yêu Yêu cùng Khổng Thánh ở xa xa rồi nói:
- Yêu yêu, trước tiên cô có thể để hai người Khổng Thánh, Triệu Chúc cùng tới đây hay không?
giọng nói của Lý Khanh Thiền cũng truyền vào trong tai của Yêu Yêu cùng Khổng Thánh.
Yêu Yêu hơi giật mình, nàng đồng dạng là cũng có chút ngoài ý muốn khi tám vị Thánh Tử còn lại đều hiện thân. Nhưng nàng cũng không có lập tức đáp ứng, mà là nhìn qua Chu Nguyên, trưng cầu ý kiến của hắn.
Chu Nguyên trầm ngâm một chút, sau đó gật gật đầu. hai người Khổng Thánh, Triệu Chúc vốn cũng không phải là đèn đã cạn dầu. Nếu thực sự muốn đối phó thì cũng không phải là thời gian ngắn có thể làm được. Lúc này, chỉ cần bọn họ bảo vệ kết giới, không cho hai người Khổng Thánh phá hư là được.
Yêu Yêu thấy thế, cổ tay trắng nõn khẽ động, Lôi Hỏa Nguyên văn vốn là đang bay đầy trời cũng từ từ tiêu tán. Sau đó, nàng khẽ vẫy tay ngọc của mình, ở chỗ xa xa Thôn Thôn cũng phá không bay đến.
Hưu!
Hai bên tạm thời dừng tay, Khổng Thánh cùng Triệu Chúc kia cũng hội tụ lại với nhau, nhưng mà lúc này, sắc mặt của cả hai người đều có chút khó coi.
- Chu Nguyên, mau thả đệ tử của Kiếm Lai Phong ta ra!
Triệu Chúc lạnh lùng nói.
Nhưng mà Chu Nguyên chỉ quay sang lạnh nhạt nhìn hắn một cái, sau đó thì không hề để ý tới.
Triệu Chúc thấy thế, không khỏi giận dữ.
- Triệu Chúc sư đệ, an tâm một chút chớ vội. Hiện tại, ta hi vọng Thánh Nguyên Phong cùng Kiếm Lai Phong ngưng chiến.
Diệp Ca lên tiếng.
- Hi vọng chúng ta ngưng chiến hay sao? Bọn họ đào thải mấy ngàn đệ tử của Kiếm Lai Phong chúng ta, Chu Nguyên này còn đào thải cả Bách Lý Triệt đi ra ngoài. Lúc này, ngươi lại nói với ta rằng hi vọng chúng ta ngưng chiến hay sao?
Triệu Chúc giận dữ nói.
Nhưng những lời mà Triệu Chúc vừa nói ngược lại là khiến cho các vị Thánh Tử có chút kinh ngạc mà liếc nhìn Chu Nguyên.
Theo suy nghĩ của bọn họ, mặc dù Chu Nguyên là đệ tử thủ tịch của Thánh Nguyên Phong, nhưng thực lực có lẽ là phải xếp hàng cuối cùng trong số đệ tử thủ tịch của bảy Phong thì mới đúng, không ngờ hắn lại có thể đào thải Bách Lý Triệt
- Người có thể hàng phục Tiểu Ma Nữ kia đích thật là có chỗ độc đáo.
Chỉ có Sở Thanh là không cảm thấy ngoài ý muốn, biểu lộ trên khuôn mặt giống như là đã dự liệu hết tất cả mọi chuyện.
Nhưng mà Sở Thanh vừa dứt lời, Yêu Yêu lập tức quay đầu, nhìn qua giọng nói thanh thúy lại lạnh tựa như suối trên núi cao vang lên:
- Ngươi gọi ai Tiểu Ma Nữ thế?
Yêu Yêu vừa cất lời, sắc mặt của Sở Thanh đã lập tức cứng lại, hắn vội vàng nói:
- Là ta nói sai rồi, là Tiểu Tiên Nữ.
Sắc mặt của Khổng Thánh âm trầm, hắn gằn giọng nói:
- Các ngươi tới nơi này làm cái gì? Hôm nay, giữa Kiếm Lai Phong ta cùng Thánh Nguyên Phong, tất yếu có một phương bị đào thảo.
- Vậy thì một phương kia tất nhiên sẽ là Kiếm Lai Phong.
Yêu Yêu thản nhiên nói.
- Vậy ngươi lại đến thử xem?
Triệu Chúc tức giận nói.
Rống!
Thôn Thôn phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, hai mắt lập tức tập trung vào Triệu Chúc, toàn thân khuếch tán ra hung uy đáng sợ, ngược lại là làm cho Triệu Chúc rùng mình, vội vàng đề phòng.
Nhìn thấy hai bên giống như là lại sắp đánh nhau tới nơi rồi, Lý Khanh Thiền cũng cảm thấy có chút đau đầu. Nàng xoa đầu rồi nói:
- Lần này chúng ta chạy đến, vốn dĩ là định ngăn cản hai bên các ngươi đánh đập tàn nhẫn.
- Khanh Thiền sư tỷ, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?
Chu Nguyên nhíu mày hỏi.
- Lúc trước, khi các ngươi chiến đấu, chúng ta phát hiện ở sâu bên trong Nguyên trì có xuất hiện động tĩnh cực lớn. Nếu như chúng ta đoán không sai thì chỉ sợ lần Nguyên Trì Tế này sẽ có đại gia hỏa xuất hiện rồi.
Người nói chuyện là một nam tử có thân hình cao ráo, mái tóc rối tung của hắn ngược lại là khiến cho hắn trông có chút phóng đãng.
Mà ánh mắt của Chu Nguyên thì dừng lại ở trên da dẻ của hắn một chút, làn da của người sau hiện ra ánh sáng lấp lánh, đúng là trông còn thuần túy hơn so với Ngọc Bì Cảnh của hắn rất nhiều, đó là biểu hiện của việc thân thể cực kỳ ngưng luyện.
Ngọc Bì Cảnh của hắn đến từ Tiểu Huyền Thánh Thể.
Nhưng mà ở trong Thương Huyền Tông, Nguyên thuật có thể làm cho ánh sáng lấp lánh trên da thuần túy hơn so với hắn thì cũng chỉ có Huyền Thánh Thể, một trong Thương Huyền bảy thuật, Nguyên thuật tiêu biểu của Hồng Nhai Phong rồi.
Người trước mắt hiển nhiên chính là Thương Xuân Thu, người xếp hạng thứ tư trong mười đại Thánh Tử.
- Đại gia hỏa là sao?
Chu Nguyên hơi ngẩn người nhưng rồi chợt minh bạch Thương Xuân Thu hẳn là đang nói đến thủy thú.
Lý Khanh Thiền chậm rãi nói:
- Nếu như chúng ta dò xét đúng thì lần này đại gia hỏa mới xuất hiện chỉ sợ sẽ có thể tích đạt tới …
- Mười nghìn trượng.
- Thủy thú có thể tích mười nghìn trượng sẽ xuất hiện sao?
Lúc này đây, không chỉ có sắc mặt của Chu Nguyên khẽ biến, mà ngay cả Khổng Thánh cùng Triệu Chúc đều hơi hơi nghẹn ngào.
Bình thường mà nói thì thủy thú có thể tích nghìn trượng là có thể đạt tới tẩy lễ cấp bậc Bát Long. Mà muốn săn giết thủy thú có thể tích nghìn trượng thì phải Thánh Tử ra tay mới được, bởi vậy có thể thấy được thực lực của thủy thú có thể tích nghìn trượng mạnh mẽ cỡ nào. Mà hôm nay, ở bên trong Nguyên trì vậy mà lại xuất hiện thủy thú có thể tích mười nghìn trượng, không biết con thủy thú này sẽ có thực lực đáng sợ đến cỡ nào?
- Kỳ thật là khoảng trăm năm trước, trong Nguyên Trì Tế, thủy thú có thể tích mười nghìn trượng đã xuất hiện qua một lần, mà kết quả của một lần kia chính là tất cả đệ tử của bảy Phong tiến vào Nguyên trì đều bị đào thải.
Vừa dứt lời, Lý Khanh Thiền nhìn chằm chằm vào bốn người Chu Nguyên, Yêu Yêu, Khổng Thánh, Triệu Chúc và nói.
- Cho nên chúng ta mới chạy tới đây, hi vọng hai Phong các ngươi có thể ngưng chiến, sau đó bảy Phong liên thủ, đồng thời đối phó với con thủy thú có thể tích mười nghìn trượng kia.