Chu Nguyên hiếu kỳ tiếp nhận bình ngọc, hắn nhìn qua máu tươi thoạt nhìn cực kỳ bất phàm trong bình ngọc, như có điều suy nghĩ nói:
- Yêu Yêu tỷ, sao mà ta thấy máu tươi này nhìn có chút quen mắt vậy nhỉ?
Nhưng chỉ sau mấy giây, giống như là nghĩ đến cái gì đó, Chu Nguyên quay đầu, nhìn về phía Thôn Thôn, chỉ thấy lúc này Thôn Thôn vô lực ghé vào bên ngực Yêu Yêu, trong con mắt tựa hồ là có chút lưu luyến.
Yêu Yêu không đếm xỉa tới nói:
- Cái này là máu tươi của Thôn Thôn, ta sợ nếu như một lần lấy nhiều máu như vậy nó không chịu được, cho nên phân thành gần hai tháng, mỗi ngày lấy một chút, cuối cùng mới có nửa bình này.
Chu Nguyên không nói gì. Cuối cùng, hắn nhìn về phía Thôn Thôn, than nhẹ một tiếng.
Huynh đệ, vẫn là ngươi thảm hại hơn.
Nhưng mà, đã có những hạt Hỏa Liên Tử này hơn nữa còn có máu tươi của Thôn Thôn, xem ra trong khoảng thời gian tiếp theo, hắn cần bế quan, chuẩn bị cho cơ duyên lớn kia...
Khi Chu Nguyên bắt đầu bế quan, ở chỗ sâu trong Đại Huyền sơn mạch, tòa kết giới khổng lồ do thiên nhiên hình thành kia cùng với những chỗ tiết điểm của nó bắt đầu bị các tông công phá, cũng càng ngày càng có nhiều Bảo Địa xuất hiện, trong đó thậm chí còn có cả Bảo Địa Bảy Màu.
Loại tình huống này cũng làm cho các tông đều biết được, chỉ sợ tòa kết giới khổng lồ này đã không thể chống đỡ được lâu nữa, cơ duyên lớn nhất trong Huyền Nguyên Động Thiên này cũng sắp sửa hiện thế.
Mà bởi vì không ngừng có Bảo Địa xuất hiện, mọi người trong đội ngũ của Thương Huyền Tông cũng trở nên bận rộn hơn, không ngừng phải phân chia đội ngũ đi cướp lấy Bảo Địa. Dù sao Bảo Địa cho dù nhiều, cũng không hơn được số lượng đội ngũ hiện giờ ở trong Đại Huyền sơn mạch, cho nên để đề phòng, đa phần các đội ngũ đều phái Thánh Tử đi theo trấn thủ, nếu không khó tránh khỏi sẽ khiến cho những đội ngũ khác mơ ước.
. . .
Trước gian nhà bằng trúc trên đỉnh núi.
Yêu Yêu chậm rãi đi tới, thân thể mềm mại thon dài tinh tế, da thịt trắng như tuyết, cộng thêm dung nhan tuyệt mỹ khiến cho một số đệ tử nam của Thương Huyền Tông không nhịn được mà quay qua nhìn trộm nhưng bởi vì thần thái lạnh nhạt trên khuôn mặt của nàng mà không người dám đi tới hỏi chuyện.
- Yêu Yêu, cô đã về rồi sao?
Đúng lúc này, Lý Khanh Thiền cũng đi ra từ trong phòng trúc, khi trông thấy Yêu Yêu, nàng cũng có vẻ giật mình, chợt cười nói:
- Cô đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?
Ở trong vài ngày này, Yêu Yêu chủ động nhận một vài nhiệm vụ tranh đoạt, trấn thủ Bảo Địa, thái độ chủ động này cùng thái độ lạnh nhạt lúc trước quả thực giống như là hai người vậy.
Yêu Yêu khẽ gật đầu. Nói chung, nàng cũng có hảo cảm với Lý Khanh Thiền, bởi vậy trên gương mặt lạnh nhạt tuyệt mỹ kia cũng hiện ra một nụ cười nhẹ.
- Còn có chỗ Bảo Địa Sáu Màu nào mới phát hiện hay không?
Yêu Yêu lập tức hỏi.
Nghe được câu hỏi của Yêu Yêu, Lý Khanh Thiền kinh ngạc nói:
- Cô lúc này cũng chỉ vừa mới trở về mà thôi, chẳng lẽ cũng không tính toán nghỉ ngơi một chút hay sao?
Yêu Yêu lắc lắc đầu.
Lý Khanh Thiền nhìn thoáng qua một chỗ phía sau núi, cái miệng nhỏ nhắn, hồng nhuận nhẹ nhàng nhếch lên, nàng nói:
- Yêu Yêu, cô nghe ta nói này, tiểu tử kia đáng giá cho cô vất vả như vậy sao? !
Nàng làm sao có thể không biết được, thái độ của Yêu Yêu bỗng trở nên khác thường, chủ động yêu cầu nhận nhiệm vụ tranh đoạt, trấn thủ Bảo Địa còn không phải là vì muốn kiếm công lao trả nợ cho Chu Nguyên kia.
Nhưng mà hiện giờ, tiểu tử Chu Nguyên kia lấy được bảo bối liền thanh thản ổn định đi bế quan tu luyện , ngược lại Yêu Yêu phải ở trong này cố gắng làm việc giúp hắn trả nợ!
Nghĩ đến chuyện này, Lý Khanh Thiền quả thực cảm thấy bất bình thay cho Yêu Yêu. Yêu Yêu là người ưu tú như vậy, ngay cả nàng là con gái cũng phải động tâm, vậy mà không biết tiểu tử Chu Nguyên kia có điểm gì hấp dẫn, có thể làm cho người vốn không quan tâm đến bất cứ vật nào như Yêu Yêu ưu ái hắn như thế.
- Miễn cho Chu Nguyên nói ta hãm hại hắn.
Tưởng tượng đến sắc mặt của Chu Nguyên sau khi nghe được về món nợ kia, Yêu Yêu không nhịn được mà cười khẽ, sau đó nàng nói.
Lý Khanh Thiền bất đắc dĩ lắc đầu, nói:
- Tuy rằng trong khoảng thời gian này có không ít Bảo Địa xuất hiện, nhưng những Thánh Tử của các tông môn khác cũng đều đã ra tay, cho nên tính đi tính lại, thật ra cũng không còn nhiều Bảo Địa chưa có chủ . . .
Nàng lấy ra một miếng ngọc giản, truyền nguyên khí vào, có hào quang phát ra, hình thành một tấm bản đồ, nàng xem xét một lúc lâu, sau đó chỉ vào một điểm sáng ở trên đó và nói:
- Gần đây chúng ta mới nhận được tin tức về một chỗ Bảo Địa Sáu Màu vừa xuất hiện, nơi này tính ra thì đã không thuộc phạm vi của Thương Huyền Tông chúng ta mà gần chỗ của Thiên Quỷ Phủ hơn, nhưng mà gần đây bên phíaThiên Quỷ Phủ cũng xuất hiện khá nhiều Bảo Địa, cho nên trong lúc nhất thời cũng không ai để ý tới nơi này.
- Cho nên nếu cô có thể mau chóng đến đó, giải quyết Nguyên thú bảo vệ ở chỗ đó, hẳn là có thể lấy được Dị Bảo Trúc Thần ở trong đó và thuận lợi lui lại.
Nghe Lý Khanh Thiền nói vậy, con mắt của Yêu Yêu sáng lên. Nàng nhìn lên, nhớ kỹ phương hướng cùng vị trí của chỗ Bảo Địa này, sau đó khẽ gật đầu:
- Vậy ta sẽ chọn nơi này đi.
- Thôi ta đi trước đây.
Nàng vẫy tay chào Lý Khanh Thiền rồi lập tức xoay người bước đi.
Lý Khanh Thiền nhìn thấy Yêu Yêu nhanh chóng rời đi, sau đó ánh mắt chuyển hướng phía sau núi, lần thứ hai không nhịn được nói thầm:
- tiểu tử Chu Nguyên này không biết đã tích phúc đức bao nhiêu đời mới có thể được người như Yêu Yêu quan tâm như vậy?
Sau đó, nàng lại quay sang nhìn bản đồ ở trước mặt. Nhìn chằm chằm vào điểm sáng kia, nàng cau mày, có chút nghi hoặc lầm bầm lầu bầu.
- Chỗ Bảo Địa này hình như có gì đó không ổn?
. . .
Một ngọn núi hoang vắng.
Yêu Yêu từ trên trời đáp xuống, dừng ở trên một cành cây tùng xanh, ánh mắt của nàng nhìn ngọn núi ở cách đó không xa, nơi đó đúng là chỗ Bảo Địa Sáu Màu theo thông tin mà nàng nhận được ở chỗ Lý Khanh Thiền.
Khu vực này cũng không có bị phân chia vào phạm vi của bất cứ tông phái nào, bởi vì nơi này khá hoang vu. Cho nên việc nơi này có thể xuất hiện một chỗ Bảo Địa Sáu Màu thật ra cũng làm cho người ta có chút ngoài ý muốn.
Sau khi quan sát qua loa, Yêu Yêu lập tức bay về phía kia ngọn núi hoang vắng kia.
Nàng đáp xuống ở chỗ chân núi, sau đó cất bước đi lên.
Nhưng mà, chỉ mới đi ra được vài bước, Yêu Yêu khẽ cau mày, bởi vì nàng cảm giác được mặt đất bắt đầu chấn động, một dao động kỳ lạ phát ra từ trong thân núi.
Mà sau khi loại dao động kỳ lạ này xuất hiện, Yêu Yêu phát hiện thần hồn đã bị loại sức mạnh nào đó áp chế.
Yêu Yêu ngẩng đầu lên, chỉ thấy có một màn sáng xuất hiện ở trên không, bao phủ núi hoang, mà chỗ mặt đất của núi hoang bắt đầu có những đám khói màu xanh lá cây xuất hiện.
Đó là kịch độc dạng khí.
Mặc dù nhìn thấy cảnh tượng này nhưng sắc mặt của Yêu Yêu vẫn không chút thay đổi, trong lòng thầm nói chỗ Bảo Địa Sáu Màu này không ngờ chính là một cái bẫy.
Nghĩ đến đây, con mắt của nàng lóe ra ánh sáng lạnh lẽo. Khi biết được nơi này là một cái bẩy, nàng lập tức nghĩ đến Thánh Cung. Xem ra trong khoảng thời gian này, hành tung của nàng đều bị người âm thầm quan sát và đánh giá. Đây là Thánh Cung tính toán triển khai trả thù vì thất bại ở chỗ Bảo Địa Bảy Màu lúc trước hay sao?
Mà mục tiêu lần này của bọn họ lai là nàng hay sao?
. . .
Ở ngoài núi hoang.
Trên một đỉnh núi cách đó không xa, hai bóng người đột nhiên xuất hiện, hai người này một người mặc áo bào màu bạc, một người mặc áo bào màu đen, quanh người đều có chấn động nguyên khí cực kỳ mạnh mẻ.
Ở trên trang phục của bọn họ có thể nhìn thấy hoa văn đặc trưng của Thánh Cung.
Rõ ràng là hai vị Thánh Tử của Thánh Cung.
Người mặc áo bạc gọi là Lôi Tuấn, người còn lại gọi là Thiết Ma.
Ở trong hàng ngũ Thánh Tử của Thánh Cung, hai người bọn họ đều xếp hạng cao hơn Sài Doanh kia.
Lúc này, hai người đều đang nhìn về phía núi hoang, Lôi Tuấn lạnh lùng nói:
- Không nghĩ tới thật đúng như lời Đại sư huynh đã nói, Thương Huyền Tông sẽ có người đến nơi này thăm dò, hơn nữa còn chính xác là Chu Tiểu Yêu kia.
- Chỉ sợ Thương Huyền Tông cũng không thể nghĩ đến, chỗ Bảo Địa Sáu Màu này chính là bẫy rập mà Thánh Cung chúng ta đã chuẩn bị từ lâu, núi này gần như là một khối đá Trấn Hồn khổng lồ, có thể trấn áp thần hồn, Chu Tiểu Yêu kia có tu vi nguyên khí yếu ớt, toàn bộ thực lực đều dựa vào thần hồn, hiện giờ bị kết giới bao phủ, không ra được, ở trong đó lại tràn ngập độc khí, chắc là không chống đỡ được bao lâu đâu.
- Độc khí ở nơi đó chính là do Kim Thiềm Tử sư huynh chuẩn bị. Thanh Thiềm Độc này cực kỳ đáng sợ, cho dù là Thánh Tử bị lây dính, đều khó có thể tinh lọc, nếu như Chu Tiểu Yêu kia bị độc khí xâm nhiễm, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Thương Huyền Tông kia hẳn là rất nhanh sẽ phát hiện chuyện này thôi. Vạn nhất bọn họ phái Thánh Tử đến, hai người chúng ta sợ là không kéo dài thời gian được.
Lúc này, Thiết Ma nhíu mày nói.
- Đại sư huynh bọn họ thì sẽ ra tay, để Thánh Tử của Thương Huyền Tông không thể đến đây cứu viện.
Lôi Tuấn cười nói.
- Vậy là tốt rồi.
Thiết Ma nhẹ nhàng gật đầu. Hắn nhìn về chỗ núi hoang, âm trầm cười nói:
- Nhưng mà cũng thật là khá đáng tiếc. mỹ nhân bực này lại phải rơi vào kết cục như vậy.
- Ha ha ha. Thương Huyền Tông bọn họ thực sự nghĩ rằng Thánh Cung chúng ta là đèn cạn dầu hay sao? Lúc trước, Thương Huyền Tông làm Thánh Cung ta mất mặt, nếu là không cho bọn họ trả một cái giá lớn, người khác sợ là sẽ cho rằng Thánh Cung ta yếu hơn Thương Huyền Tông đó!
- Lại nói tiếp, coi như là nàng xui xẻo, vừa vặn gặp phải một ngọn núi Trấn Hồn như vậy ở trong Đại Huyền sơn mạch.
- Kế tiếp, liền xem Thương Huyền Tông kia ứng đối như thế nào đây