Phía trên mặt biển.
nhìn thấy trong nhóm đệ tử của Thánh Cung đi ra từ trong không gian thông đạo không có bóng dáng của Kim Thiềm Tử, Thiết Ma, Lôi Tuấn, cao tầng của các tông môn đều tỏ ra chấn động, đến lúc này bọn họ đều có thể biết được những lời Lý Khanh Thiền đã nói lúc trước tất nhiên là sự thật.
Chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này, Thương Huyền Tông vậy mà đã thay đổi cục diện không địch lại Thánh Cung trong nhiều năm qua!
Tại sao mà bọn họ có thể làm được như thế?
Rất nhiều người cảm thấy kinh hãi và nghi hoặc, bởi vì dựa vào thực lực chỉnh thể của hai bên thì hiển nhiên là Thánh Cung chiếm cứ ưu thế tuyệt đối, hơn nữa phải biết trong năm người đứng đầu trên Thánh Tử Bảng của Thánh Châu đại lục thì Thánh Cung đã độc chiếm ba vị trí, chưa kể Khương Thái Thần còn giữ vững vị trí thứ nhất trong nhiều năm như vậy!
Mà trái lại Thương Huyền Tông chỉ có một người trong top 5 là Sở Thanh.
Bất luận là dựa vào thực lực hay là số lượng của Thánh Tử thì hai bên đều có sự chênh lệch rất lớn, cho nên, tất cả mọi người đều nghi hoặc, không biết Thương Huyền Tông làm sao có thể khiến cho Thánh Cung tử thương thảm trọng như vậy được?
Lúc này, sắc mặt của Tần Lăng cũng cực kỳ âm trầm. Hắn nhìn về phía Khương Thái Thần và rít lên, trong thanh âm không che dấu được sự tức giận:
- Khương Thái Thần, chuyện gì xảy ra? Kim Thiềm Tử thật sự là bị người cuả Thương Huyền Tông giết chết hay sao?
Khương Thái Thần chỉ thoáng trầm mặc một lát rồi gật nhẹ đầu.
Tần Lăng cắn răng nói:
- Là bị Sở Thanh giết chết hay sao?
Theo hắn thấy, trong Thương Huyền Tông, người duy nhất có thể sinh ra uy hiếp đối với Kim Thiềm Tử chỉ có một mình Sở Thanh mà thôi, về phần Khổng Thánh, Lý Khanh Thiền thì còn yếu hơn Kim Thiềm Tử một chút, cho nên hắn nhanh chóng loại trừ hai người này, mà về phần những người khác thì càng chưa từng nghĩ qua.
Nghe được câu hỏi của Tần Lăng, Khương Thái Thần lại tiếp tục trầm mặc, sau đó lắc đầu, nói:
- Kim Thiềm Tử là bị Chu Nguyên, đệ tử thủ tịch mới của Thương Huyền Tông giết chết, mà hai người Lôi Tuấn, Thiết Ma cũng bị hắn giết chết.
Lời này vừa nói, lập tức khiến cho mọi người ở xung quanh xôn xao, bàn tán, cao tầng của các tông môn đang chú ý đến chuyện ở đây đều lộ vẻ kinh hãi, không nhịn được mà kinh hô lên.
- Kim Thiềm Tử, Lôi Tuấn, Thiết Ma kia cũng thật là quá vô dụng đi à nha? Một đám Thánh Tử lại bị một đệ tử thủ tịch mới của Thương Huyền Tông giết chết sao? Chuyện này cũng quá buồn cười rồi!
Rất nhiều người đều cố nín cười, nếu như Kim Thiềm Tử bị Khổng Thánh hay Lý Khanh Thiền thậm chí là một vị Thánh Tử đánh bại thì bọn họ còn không có phản ứng khoa trương như vậy, nhưng mà bị một đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông đánh bại và giết chết sao? Chuyện này thật sự là làm cho người ta khó có thể lý giải rồi.
- Chu Nguyên kia là ai? Không ngờ lại có bản lãnh cao như vậy!
Một vài ánh mắt cũng không ngừng đảo quanh nhóm đệ tử của Thương Huyền Tông.
Lúc này, ngay cảLiên Y phong chủ cũng tỏ ra kinh ngạc, bởi vì đáp án này cũng nằm ngoài dự liệu của nàng.
- Chu Nguyên giết chết Kim Thiềm Tử sao?
Đôi mắt đẹp của Liên Y phong chủ sáng lập loè. Dĩ vãng, trong mắt của nàng, Chu Nguyên chỉ là nhân tài kiệt xuất trong hàng ngũ đệ tử mới mà thôi, so sánh với Thánh Tử thì vẫn còn kém nhiều lắm, có lẽ đợi khoảng một đến hai năm nữa là hắn có khả năng thay thế vị trí của Sở Thanh, nhưng hiện tại thì còn lâu mới được.
Nhưng mà hiện tại loại kết quả này lại phá vỡ nhận thức của nàng.
Ánh mắt của Liên Y phong chủ nhìn thẳng về phía bóng người trẻ tuổi đứng ở phía trước những đệ tử của Thương Huyền Tông kia, lúc này người sau vẫn tỏ ra cực kỳ bình tĩnh, tựa như mình không phải là nhân vật chính tạo nên những lời bàn luận kia.
- Tu vi đã đột phá Thái Sơ Cảnh bát trọng thiên sao? Hơn nữa số lượng tinh thể nguyên khí trong khí phủ cũng cực kỳ hùng hậu ...
Liên Y phong chủ có chút cảm thán, tốc độ phát triển của thiếu niên này quá nhanh chóng, thậm chí khiến cho nàng cũng cảm thấy kinh hãi.
Cùng lúc đó, nghe được câu trả lời của Khương Thái Thần, sắc mặt của Tần Lăng kia lại càng thêm lạnh lẽo, trong mắt tựa như là muốn phun ra lửa, một đám Thánh Tử của Thánh Cung bọn họ lại bị một đệ tử thủ tịch của Thương Huyền Tông giết chết, việc này mà truyền đi quả thực là sẽ khiến cho Thánh Cung mất hết mặt mũi.
- Từ từ đã … Chu Nguyên ư?
Nhưng mà đột nhiên, lông mày của Tần Lăng hơi nhíu lại, bởi vì ông ta tựa hồ là đã nghe qua về cái tên Chu Nguyên này.
Đúng rồi, là nghe được ở chỗ cung chủ, tựa như là cung chủ đã từng hạ lệnh cho mấy người Khương Thái Thần, muốn bọn họ lợi dụng chuyến thăm dò Huyền Nguyên Động Thiên này mà bắt giữ Chu Nguyên kia.
Nhưng hiện tại xem ra, mấy người Khương Thái Thần hiển nhiên là không thể hoàn thành nhiệm vụ này rồi.
Vốn dĩ là Tần Lăng cũng không có để bụng đến chuyện này, dù sao lấy cấp độ của ông ta, một đệ tử thủ tịch nho nhỏ của Thương Huyền Tông cũng chỉ giống như là con sâu cái kiến mà thôi.
Nhưng mà hiện tại, cái tên này ngược lại là làm cho ông ta khắc ghi vào trong lòng rồi.
Ánh mắt của hắn chớp lên, lạnh lùng liếc nhìn mấy người Khương Thái Thần:
- Đồ vô dụng! Sau khi trở về, hãy tự đi lĩnh phạt!
Rồi sau đó hắn không hề để ý tới bọn họ, mà là đưa mắt nhìn về phía Liên Y phong chủ rồi lạnh lùng nói:
- Lá gan của Thương Huyền Tông các ngươi thật sự là quá lớn rồi, lại dám giết ba vị Thánh Tử của Thánh Cung ta!
- Nếu như hôm nay Thương Huyền Tông các ngươi không cho Thánh Cung ta một cái công đạo thì chúng ta cũng sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu!
Trong khi đang nói chuyện, từ trong cơ thể Tần Lăng có uy áp khủng bố ùn ùn bộc phát ra, không gian chung quanh tựa như là không chịu nổi gánh nặng, bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết rách.
Đối mặt với uy áp khủng bố kia, sắc mặt của mấy người Sở Thanh, Lý Khanh Thiền đều biến đổi kịch liệt. Dưới uy áp này, bọn họ còn không thể động đậy, tựa như là lúc này Tần Lăng chỉ cần muốn là có thể lập tức gạt bỏ tất cả bọn họ.
Vào lúc này, chênh lệch giữa hai bên đã hoàn toàn lộ rõ.
Lúc này, Chu Nguyên cũng cảm nhận được uy áp khủng bố kia, mặc dù nó làm cho hắn không thở nổi, nhưng mà hắn vẫn gian nan nghiêng người, che cho Yêu Yêu ở phía sau.
- Tần Lăng, ngươi dám!
Nhưng mà cũng may chính là uy áp tỏa ra từ chỗ Tần Lăng kia vừa mới bao phủ thì ở một bên, Liên Y phong chủ cũng lập tức phát giác, nàng tức giận quát to.
Oanh!
Nguyên khí mênh mông gào thét lao ra, cánh tay ngọc của Liên Y phong chủ nắm chặt, nguyên khí khủng bố điên cuồng ngưng tụ, áp súc ở trong lòng bàn tay của nàng, mấy giây sau, một cánh hoa óng ánh, sáng long lanh được ngưng luyện ra.
Phía trên mặt cánh hoa kia tựa như là có đường vân do tự nhiên thành hình, xinh đẹp đến mức cực hạn, đồng thời cũng nguy hiểm đến mức cực hạn.
Bởi vì đang ở gần Liên Y phong chủ, cho nên mấy người Chu Nguyên cũng có thể cảm ứng được rõ ràng số lượng nguyên khí ngưng luyện, áp súc trong cánh hoa khủng bố đến mức nào. Theo Chu Nguyên thấy, cánh hoa này đủ để giết chết bọn họ cả ngàn lần.
Cường giả Nguyên Anh cảnh thật sự là quá cường đại!
Đinh!
Lúc này, Liên Y phong chủ búng ngón tay, một cánh hoa óng ánh kia lập tức hóa thành một vệt sáng bắn mạnh ra.
Ông!
Ở những nơi mà cánh hoa lướt qua, không gian nhanh chóng sụp đổ, vô số mảnh vỡ của không gian rơi xuống, bị cánh hoa cuốn theo khiến cho uy lực của nó lại càng thêm mạnh, một cánh hoa đủ để hủy diệt một dãy núi dài trăm dặm!
Cánh hoa nhanh chóng phóng đại trong mắt Tần Lăng, hắn hừ lạnh một tiếng, bàn chân đạp mạnh một cái, ngọn núi do nguyên khí biến thành ở dưới chân hắn cũng bắn mạnh tới, va chạm cùng cánh hoa óng ánh kia.
Oanh!
Tuy rằng thể tích của hai thứ quá chênh lệch nhưng mà khi chúng đụng vào nhau lại là có thêm sóng xung kích mạnh mẽ đến mức không có cách nào để hình dung bộ phát ra. Vào lúc này, mặt biển ở phía dưới đột nhiên xuất hiện một cái hố sâu, nước biển bị ép ngược lên trên.
Không gian ở bốn phía xung quanh cũng giống như là bị phá thành mảnh nhỏ.
Vào lúc này, ở trong nước biển có không biết bao nhiêu Nguyên thú không may bị sóng xung kích đánh chết.
So sánh với động tĩnh khi cường giả Nguyên Anh cảnh chiến đấu, những trận chiến của mấy người Chu Nguyên ở trong Huyền Nguyên Động Thiên chẳng khác nào con nít đánh nhau cả. Chu Nguyên biết nếu như không phải hiện tại hai người Liên Y phong chủ đều có chỗ cố kỵ thì bọn họ chỉ sợ đã sớm hủy diệt cả vùng biển này rồi.
Sau khi sóng xung kích tán đi, thân hình của Tần Lăng cùng Liên Y phong chủ hiện ra, ánh mắt của cả hai đều lóe ra ánh sáng lạnh lẽo.
- Tần Lăng, ngươi thật sự nghĩ rằng Thương Huyền Tông ta dễ khi dễ hay sao?
Liên Y phong chủ lạnh lùng nói.
Sắc mặt của Tần Lăng không hề thay đổi, nói:
- Liên Y phong chủ, hiện tại Thương Huyền Tông các ngươi cũng không phải là tông môn mạnh nhất Thương Huyền Thiên như dĩ vãng nữa, đừng có quá đề cao bản thân mình. Ta chỉ nói một lần thôi, nếu như hôm nay các ngươi không giao tiểu tử tâm ngoan thủ lạt có tên Chu Nguyên kia ra đây thì các ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện đi được!
Hôm nay, Thánh Cung bọn họ có thể nói là mất hết mặt mũi rồi, cho nên Tần Lăng cũng không cần làm bộ nữa, dù sao chính cung chủ đã hạ lệnh, hắn nhất định phải bắt Chu Nguyên này trở về mới mong có thể lấy công bù tội, miễn khỏi bị trách phạt!
- Liên Y phong chủ, ta khuyên ngươi suy nghĩ thật kỹ, đừng nến vì một đệ tử thủ tịch nho nhỏ mà khiến cho Thánh Cung cùng Thương Huyền Tông triệt để vạch mặt! Dù sao chuyện này cũng không có lợi đối với Thương Huyền Tông các ngươi!
Trong lời nói đã tràn đầy ý uy hiếp.
Ở phía sau, nghe Tần Lăng nói như vậy, sắc mặt của Chu Nguyên cũng khẽ biến đổi, nhưng còn không đợi hắn nói cái gì thì một cánh tay ngọc bỗng nhiên từ phía sau duỗi đến, nắm thật chặt lấy bàn tay của hắn.
Chu Nguyên quay đầu, chỉ thấy được Yêu Yêu đang bình tĩnh nhìn hắn, nàng dùng thanh âm chỉ vẻn vẹn có hai người nghe thấy để nói khẽ:
- Yên tâm, không có người nào mang ngươi đi được.
Chu Nguyên không nói gì, hít sâu một hơi, bàn tay không nhịn được nắm chặt, quả nhiên là bản thân vẫn quá yếu rồi. Nếu như hắn đủ mạnh thì cho dù có tát chết Tần Lăng này, Thánh Cung lại dám nói cái gì?
Lúc này, đôi mắt đẹp của Liên Y phong chủ nhìn chằm chằm vào Tần Lăng, nàng không nói gì thêm, chỉ là trong lúc mơ hồ, ở chỗ mi tâm trơn bóng của nàng, giống như là có thêm một dấu ấn hiện ra đến.
Ông!
Cùng lúc đó, tất cả mọi người đều kinh hãi khi cảm nhận được vào lúc này, từ trong cơ thể của Liên Y phong chủ tựa hồ là có một Vực Trường vô hình chậm rãi lan tràn ra.
Chu Nguyên có cảm giác hết thảy mọi thứ ở bên trong Vực Trường, kể cả tánh mạng tựa hồ cũng nằm trong sự khống chế của Vực Chủ.
- Pháp Vực
Có một vài người hoảng sợ hét lên.
Mái tóc dài của Liên Y phong chủ tung bay, đôi mắt đẹp lạnh lùng tập trung vào Tần Lăng, nghiêm nghị nói.
- Muốn bắt người ở trước mặt ta sao? Đừng có mà mơ!
- Tần Lăng, nếu như Thánh Cung ngươi muốn khai chiến ... Vậy thì chiến thôi!