Trong nhà trọ.
Trải qua chuyện trước đó, thần sắc của mọi người đều có chút nghiêm trọng. Ai nghĩ đến cũng đều hiểu, nếu Tề vương phủ và Hắc Độc thành cùng hợp tác, tất sẽ là trở ngại lớn nhất của họ lúc này.
- Vệ tướng quân, người và Hắc độc vương kia cùng chiến đấu thì có mấy phần thắng?
Chu Nguyên nhìn về phía Vệ Thương Lan, vẻ mặt nghiêm túc hỏi.
Vệ Thương Lan nghe vậy, chần chừ một lúc rồi chậm rãi nói:
- Chín trọng thiên của Thái Sơ cảnh, thần và Hắc độc vương đều nằm ở cảnh giới lưỡng trọng thiên. Nếu thật sự đánh nhau sẽ bất phân thắng bại. Nhưng Hắc Độc vương tu luyện Chướng Ma Khí, trong một lần có cơ duyên mà đoạt được, là nguyên khí tứ phẩm vô cùng cao cấp, độc khí bá đạo, giao thủ với hắn rất dễ bị Chướng Ma Khí xâm nhập lúc nào không hay. Chính vì vậy năm đó thần mới bị thiệt thòi.
- Chướng Ma Khí này rất đau đầu.
- Có điều cho dù Chướng Ma Khí kia khiến thần kiêng dè, nhưng đã đến lúc thần khẳng định có thể ngăn chặn Hắc độc vương này.
Vệ Thương Lan sợ đả kích sỹ khí, nhanh chóng nói thêm.
Chu Nguyên lộ vẻ trầm ngâm. Việc này không bảo đảm, lỡ như đến lúc ra xảy ra sự số, cục diện đối với bọn họ quá bất lợi.
Hắn suy đi nghĩ lại, liếc mắt về phía Yêu Yêu, cười nói:
- Yêu Yêu tỷ, tỷ có biện pháp gì không?
Yêu Yêu ôm lấy Thôn Thôn, đang cúi đầu nghiên cứu cái ngọc bài màu đen kia nở nụ cười tinh xảo, trừng mắt nhìn Chu Nguyên một cái nói:
- Biết ngay ngươi sẽ hỏi chủ ý của ta.
Suốt đoạn đường trở về này, cô luôn cảm nhận Chu Nguyên luôn nhìn mình.
Nhưng cô cũng hiểu rõ việc này quan trọng nên sau khi trừng mắt nhìn Chu Nguyên, bèn lấy ra từ túi Càn Khôn bên hông một quyển trục màu xanh đặt lên bàn, nói:
- Vạn Mộc Ngự Độc Văn này là nguyên văn tam phẩm cao cấp, nếu vận dụng có thể phòng ngự bách độc. Chướng Ma Độc kia chắc không thể nào đột phá được.
- Nguyên văn tam phẩm cao cấp?
Vệ Thương Lan và bọn người Vệ Thanh Thanh đều kinh ngạc nhìn Yêu Yêu. Trước mắt là một thiếu nữ không hề có chút nguyên khí biến động nào, lại có được nguyên văn cao siêu như vậy?
Loại nguyên văn này ở Đại Chu bọn họ được xem là cao cấp.
Lúc này Vệ Thanh Thanh mới hiểu vì sao Chu Nguyên lại muốn đem thiếu nữ nhìn có vẻ phiền toái này theo bên cạnh.
- Được, có nguyên văn này trợ giúp, Hắc Độc vương kia đối với thần không còn đáng ngại nữa. Thần sẽ ra tay không chút kiêng kỵ, áp chế hắn gắt gao. Thậm chí nếu tìm được cơ hội còn có thể chém chết hắn!
Vệ Thương Lan cầm quyển trục, khuôn mặt vì kích động đều đỏ lên.
Đối với Hắc Độc vương kia, hắn đã sớm hận thấu xương, cố tìm tất cả phương pháp để diệt trừ. Nhưng vì e sợ Chướng Ma độc mà những lần giao thủ trước đó cuối cùng đều âm thầm chịu đựng.
Giờ đã có nguyên văn tam phẩm cấp cao Vạn Mộc Ngự Độc Văn này rồi, thế mạnh lớn nhất của Hắc độc vương đối với hắn không còn chút uy hiếp nào.
Nhìn thấy lời nói Vệ Thương Lan tràn đầy tự tin, những người trong phòng đều thở phào nhẹ nhõm.
Chu Nguyên cũng cười gật gật đầu, nói:
- Nếu Vệ tướng quân đã nắm chắc, vậy ta cũng yên tâm rồi. Hiện giờ tình báo thu thập được đã kha khá, ngày mai chúng ta có thể hành động, tiến vào tòa di tích Chiến Khôi Tông kia.
Mọi người nghe vậy đều tán thành.
…
Màn đêm buông xuống, cửa thành Tù Ma thành đóng kín nhưng trong rừng núi ở ngoài thành lại có vô số tiếng nguyên thú gầm rú. Hắc Uyên trong đêm càng thêm nguy hiểm.
Trong phòng trọ, Chu Nguyên ngồi xếp bằng trên giường, hai mắt nhắm nghiền. Cơ thể hắn khẽ chấn động, mơ hồ có tiếng rồng ngâm truyền ra, đồng thời nguyên khí khắp thiên địa biến động, dường như hóa thành từng tia sáng, nương theo hơi thở xâm nhập vào cơ thể.
Từ sau khi gặp Tề Hạo và Hắc Độc vương, Chu Nguyên cũng cảm thấy có chút nguy hiểm. Tuy nói có một đội bảo hộ tinh nhuệ nhưng hắn biết, chỉ có sức mạnh của bản thân mới là điều đáng tin cậy nhất.
Nhưng thực lực để hắn mở thất mạch này, trong Hắc Uyên đã bắt đầu không đủ. Vậy nên cũng đến lúc hắn nhập Dưỡng Khí cảnh rồi.
Lồng ngực Chu Nguyên khẽ phập phồng, từng luồng thiên địa nguyên khí trong kinh mạch chuyển động, sau đó không ngừng đánh thẳng vào bát mạch ngày càng giãn ra. Trải qua mỗi ngày không ngừng tu luyện, hắn đã có thể cảm nhận được rằng, việc đả thông bát mạch e là sắp ở trước mắt rồi…
Trong kinh mạch cơ thể.
Nguyên khí không ngừng biến động.
Đột nhiên cơ thể Chu Nguyên chấn động mạnh, xoay chuyển Long Hấp Thuật. Lại là một tia trắng do thiên địa nguyên khí hóa thành, bị hút vào trong cơ thể, tựa như một đợt sóng triều đang hung hăng đánh thẳng vào từng tia phong tỏa cuối cùng của đệ bát mạch.
Phụt!
Phảng phất có một tấm màng trong nháy mắt bị phá vỡ, một âm thanh rất nhỏ vang lên.
Chu Nguyên mở trừng hai mắt, cúi đầu nhìn lòng bàn tay. Hắn có thể cảm nhận được thân thể của chính mình giờ khắc này đã trở nên thông thấu và linh hoạt.
Loại cảm giác này tựa như gông cùm và xiềng xích đột nhiên bị phá vỡ.
Nguyên khí trong thiên địa không còn bị khống chế nữa xông thẳng về phía hắn.
Tố chất thân thể của hắn cũng nhanh chóng được cường hóa.
Đệ bát mạch, cuối cùng cũng được đả thông!
Cơ thể Chu Nguyên khẽ run, tâm tình không còn lời nào để diễn tả, xộc vào trong lòng. Trải qua nửa năm nỗ lực, hắn cuối cùng cũng đả thông dược bát mạch.
Trải qua mười mấy năm, bát mạch trong người hắn được thông triệt lần nữa.
Chu Nguyên mạnh mẽ hít hai cái, để bản thân tỉnh táo lại, sao đó hai mắt khép hờ. Nếu bát mạch đã được đả thông, vậy thì tiếp theo sẽ trực tiếp mở khí phủ.
Chỉ có mở khí phủ mới có thể xem như chân chính bước vào dưỡng khí cảnh.
- Đến đi!
Ánh mắt Chu Nguyên rực cháy, trong mắt tràn đầy hi vọng. Hắn đã đợi ngày này quá lâu quá lâu rồi.
Cơ thể Chu Nguyên lại truyền ra tiếng rồng ngầm như có như không. Nhưng lần này Long hấp thuật hắn thi triển, uy lực cũng tự nhiên tăng vọt. Nguyên khí thiên địa trong phòng cũng đột nhiên chấn động, cuối cùng hóa thành từng tia màu trắng cường tráng, bị Chu Nguyên mở miệng nuốt vào bụng.
Nguyên khí trong cơ thể bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ trong bụng, dường như tạo thành vòng xoáy, không ngừng xoay tròn.
Khi vòng xoáy đạt mức cực đại, Chu Nguyên lập tức cảm nhận được một nguyên điểm xuất hiện ở trung tâm vòng xoáy. Trong nguyên điểm đó là một không gian huyền diệu, như có như không.
Vô cùng nhỏ lại vô cùng lớn.
Khi nguyên điểm này xuất hiện, những nguyên khí di chuyển trong cơ thể dường như cảm nhận được lực hút nào đó. Nhất thời gào thét trong kinh mạch, cuối cùng từng luồng khí đều trào vào trong nguyên điểm.
Nguyên khí mạnh mẽ tràn vào trong nguyên điểm, tựa như trong hỗn độn có sức sống. Không gian bắt đầu chuyển động, cũng là lúc hình thành cái gọi là khí phủ.
Giờ khắc này khí phủ trong người Chu Nguyên cuối cùng cũng mở ra, nguyên khí mà hằng ngày hắn tu luyện cũng xem như có nơi chứa đựng, có thể ngày càng mạnh mẽ nhưng sẽ không như trước đây. Đa số nguyên khí sau khi nhập vào cơ thể cường hóa tố chất cơ thể xong đều sẽ biến mất.
Thần hồn của Chu Nguyên cũng nhập vào trong khí phủ. Trong mắt hắn điều này tựa như một không gian kỳ lạ, nguyên khí không ngừng xông vào. Sau đó hắn nhìn thấy ánh sáng màu xanh toát ra, trực tiếp nhuộm đẫm cả khí phủ này thành màu xanh.
Lúc khí phủ mở sẽ tùy vào căn cốt, thiên phú của từng người mà tạo thành bốn cấp khí phủ, vô sắc, thanh sắc, tử sắc, kim sắc.
Thần hồn của Chu Nguyên căng thẳng xem xét biến hóa của khí phủ.
Bởi vì hắn biết phẩm chất của khí phủ tuy nói không phải đại diện tuyệt đối cho thành tựu sau này, nhưng chí ít sở hữu khí phủ phẩm chất càng cao càng có ưu thế hơn người.
Ánh sáng xanh càng lúc càng đậm, đến cuối cùng sinh ra ánh sáng tím. Sau đó lan rộng ra khí phủ lại hóa thành màu tím.
- Tử sắc khí phủ.
Khi nhìn thấy khí phủ biến thành mày tím, cuối cùng Chu Nguyên cũng gật gật đầu, hiển nhiên lúc này vô cùng thỏa mãn.
Khí phủ ổn định ở màu tím, Chu Nguyên từ từ thở phào nhẹ nhõm, định rời khỏi khí phủ.
Ầm!
Thế nhưng cũng chính vào lúc này, khí phủ đột nhiên chấn động. Chu Nguyên chợt cảm nhận được ở nơi sâu thẳm trong khí phủ, rõ ràng có một nguyên khí rất xa lạ nhưng cũng vô cùng quen thuộc xông ra.
Cỗ nguyên khí này tinh khiết khiến Chu Nguyên sợ hãi, hơn nữa đạo nguyên khí này mang theo cỗ khí tức nguyên thủy, tựa như thuở bắt đầu của vạn vật chưa từng nhiễm khí đục, sau đó sinh ra tiên thiên nguyên khí.
- Cỗ nguyên khí này là sao đây?!
Điều Chu Nguyên kinh ngạc là nguồn gốc của đạo nguyên khí thần bí này, vì hắn cũng cảm nhận được đạo nguyên khí này không phải do hắn tu luyện ra.
Nhưng lại sao lại có cảm giác thân thuộc đến vậy?
Trong lòng Chu Nguyên sinh ra hàng ngàn ý niệm. Trong giây lát hắn tựa như có chút hiểu ra, khiếp sợ lẩm bẩm nói:
- Lẽ nào…đạo nguyên khí này là năm đó ta mới ra đời, bát mạch đã mở, phủ khí đã thông, đạo tiên thiên nguyên khí này mới ẩn vào chỗ sâu trong khí phủ?
Lúc Chu Nguyên ra đời, cơ thể đã mở sẵn bát mạch. Khi đó theo lý thường mà nói, cũng sẽ tự động mở khí phủ. Nhưng sau này vì một phen kiếp nạn biến cố, khí phủ tuy chưa mở hoàn toàn nhưng lại có một đạo tiên thiên nguyên khí vì ẩn tránh kiếp nạn đã lén nhập vào chỗ sâu trong khí phủ. Bây giờ Chu Nguyên đã thành công mở phí phủ, đạo tiên thiên nguyên khí ẩn nấp mười bốn năm này cảm nhận được khí tức của hắn nên mới chạy ra ngoài.
Chu Nguyên kinh ngạc cảm nhận được cỗ nguyên khí thuần khiết, nội tâm phức tạp.
Mà lúc này ngụm tiên thiên nguyên khí đó cũng đã nhập vào khí phủ. Sau đó Chu Nguyên lại ngạc nhiên nhìn thấy trong khí phủ ánh sáng tím dày đặc kia chợt có một vệt kim quang, tựa như đang tăng dần lên, từ từ tỏa ra.