Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 802 - Chương 801: Hủy Ấn.

Chưa xác định
Chương 801: Hủy ấn.

Khi thân thể tàn phá của Cung chủ Thánh Nguyên xuất hiện trong tầm mắt của cường giả các phương thì ai nấy đều không nhịn được sợ hãi. Đương nhiên, điều khiến cho bọn họ sợ hãi như vậy cũng không phải là vì bộ thân thể dữ tợn của hắn, mà là bởi vì hai đóa Thánh Hỏa Kim Liên Hoa xuất hiện trên đỉnh đầu và trên bờ vai của hắn...

Hai bông hoa ấy đại diện cho cảnh giới Song Liên!

Năm đó, khi Thương Huyền lão tổ tung hoành toàn bộ Thương Huyền Thiên thì cảnh giới cũng chỉ ở mức này mà thôi!

Ai cũng không ngờ tới Cung chủ Thánh Nguyên có thể để đạt tới cảnh giới này. Tuy rằng có rất nhiều nhân tố bên ngoài, nhưng đã không ai có thể phủ định được sự khủng bố lúc này của Cung chủ Thánh Nguyên.

Ngay khi Cung chủ Thánh Nguyên bước vào cảnh giới Song Liên của Thánh Giả, vô số bạch lôi đang đến từ thế giới bên ngoài đã giảm bớt, cuối cùng dần tiêu tán. Con mắt dọc màu vàng óng trong khe hở không gian kia cũng trở nên ảm đạm rất nhiều.

Lúc này Thương Huyền lão tổ đã có thể rảnh tay, nhưng ánh mắt ông trở nên nghiêm trọng hơn rất nhiều. Bởi vì mặc dù cái cảnh giới Song Liên này của Cung chủ Thánh Nguyên rất không ổn định, nhưng dù không ổn định đến thế nào thì đó cũng vẫn cứ là cảnh giới cao cấp...

- Ha ha, đây chính là cảm giác của cảnh giới Thánh Giả Song Liên sao?

Trên gương mặt đã be bét máu thịt của Cung chủ Thánh Nguyên lộ ra vẻ say mê, hai mắt khép hờ, cảm thụ lực lượng mênh mông trong cơ thể.

Hắn đã tha thiết trước mơ lực lượng ở cấp độ này quá lâu rồi.

Thương Huyền lão tổ thì cười lạnh nói:

- Phải dựa vào lực lượng của Thánh tộc để cưỡng chế tăng lên tới Song Liên cảnh, ngươi không sợ không thể tiêu thụ nổi sao?

Cung chủ Thánh Nguyên chỉ cười với vẻ ung dung. Hơn ai hết, hắn hiểu rõ sau khi tiếp nhận loại lực lượng này thì cơ thể sẽ phải chịu đựng di chứng cực lớn. Sau trận chiến này, chắc chắn hẳn sẽ bị trọng thương, để có thể khôi phục như lúc ban đầu thì phải tiêu hao không ít thời gian cùng tinh lực.

Nhưng dù vậy thì đã sao?

Chỉ cần có thể giải quyết hai người Thương Huyền lão tổ và Yêu Yêu, đoạt được Thương Huyền Thánh Ấn, Vậy là hắn đã có thể trở thành chủ nhân của thiên địa này. Khi đó, hắn không chỉ có thể chữa trị di chứng, mà còn chân chính bước chân vào cảnh giới Thánh giả.

- Thương Huyền, ngươi sợ rồi à?

Trên đỉnh đầu Cung chủ Thánh Nguyên bốc lên nguyên khí mênh mông, tràn ngập khắp đất trời. nguyên khí mang theo màu bạc, xen lẫn cả màu vàng nồng đậm.

Loại nguyên khí kia khiến cho người ta hít thở không thông.

Đó là Thánh nguyên khí.

Cường giả Pháp Vực có thể dung hợp nguyên khí cùng Pháp Vực, từ đó tạo thành cái gọi là Pháp Vực nguyên khí.

Mà khi bước vào Thánh Giả cảnh, tạo ra Thánh Hỏa, nguyên khí sẽ dung hợp cùng Thánh Hỏa để biến thành Thánh nguyên khí.

Đây là một loại nguyên khí càng tinh khiết cùng cường đại hơn so với Pháp Vực nguyên khí.

Trước loại sức mạnh này, bất kỳ thứ gì ở dưới Thánh Giả cảnh thì đều là sâu bọ.

Cung chủ Thánh Nguyên ngửa mặt thét dài, Thánh nguyên khí mênh mông cuồn cuộn, chỉ trong giây lát đã biến thành 100 quả cầu ánh sáng khổng lồ.

Mỗi một quả đều ngưng tụ lực lượng hủy diệt.

Trong một chớp mắt ấy, tưởng như trên bầu trời đồng thời xuất hiện trên trăm mặt trời.

- Thương Huyền, năm đó ngươi cậy vào cảnh giới bắt ép ta, hôm nay lại đến lượt ta rửa nhục rồi!

Cung chủ Thánh Nguyên hết sức hăng hái, vung tay áo lên, trên trăm quả cầu ánh sáng lập tức gào thét lao xuống, trực tiếp bao phủ về phía Thương Huyền lão tổ và Yêu Yêu.

Nhìn vô số những quả cầu hình thành từ Thánh nguyên khí kia, các cao thủ cảnh giới Pháp Vực như đám người Chưởng giáo Thanh Dương đều không khỏi biến sắc mặt. Bởi vì bọn họ có thể cảm nhận được, nếu như những quả cầu này lao về phía bọn họ thì chỉ sợ là bọn họ sẽ chẳng tiếp nổi được một quả nào.

Bởi vậy cũng có thể thấy được thực lực hiện nay của Cung chủ Thánh Nguyên mạnh tới nhường nào.

Thương Huyền lão tổ nhìn đòn tấn công đang tới gần, lông mày không nhịn được nhăn lại. Nếu như là năm đó, ông cũng sẽ chẳng thèm để ý tới kiểu cao thủ Song Liên cảnh nửa vời như Cung chủ Thánh Nguyên thế này. Nhưng chỉ tiếc hiện giờ ông chỉ là một sợi tàn hồn...

Thương Huyền lão tổ thở dài một tiếng, hai tay khép lại, nhanh chóng tạo thành pháp ấn.

- Đại Sơn Hà trận!

Một màn Thánh nguyên khí màu xanh đen lập tức phun trào, hội tụ giữa hư không, hóa thành từng ngọn núi non sông ngòi cổ xưa. Mỗi một ngọn núi, mỗi một con sông đều hình thành từ Thánh nguyên khí, mang theo sức mạnh đủ để trấn áp hết thảy Pháp Vực.

Ầm ầm!

Thế là tại trong vô số ánh mắt chấn động kia, hàng trăm vầng mặt trời giáng xuống, va chạm cùng với vô tận sơn hà. Trong nháy mắt đó, tưởng như toàn bộ thiên địa đều trở nên tĩnh lặng, chỉ là ngay sau đó là một luồng lốc xoáy nguyên khí với sức mạnh khó có thể hình dung lan tràn ra...

Không gian bên trên Hắc Uyên đều sụp đổ.

Cả một vùng đất đai bắt đầu sụp xuống.

Cường giả các phương đều nhao nhao tránh lùi, không dám để cho cho dư âm của vụ va chạm tác động tới.

Ánh mắt của tất cả đều nhìn chằm chặp vào trung tâm chiến trường. Ai nấy đều hiểu rõ, kết quả cuối cùng sắp xuất hiện, bởi vì thủ đoạn của các phương đều đã đã ra hết.

Ai là người có thể cười đến cuối cùng cũng chính là bên thắng.

Ầm ầm!

Hai bên liên tục va chạm, nhưng theo thời gian dần trôi qua, có cường giả với cảm giác nhạy bén đã phát hiện được, rằng khí thế quanh thân Thương Huyền lão tổ đang dần yếu bớt.

- Sư phụ chỉ còn lại tàn hồn, lực lượng cũng không phải là vô cùng vô tận. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì chỉ sợ không thể địch lại được Thánh Nguyên! -Hồng Nhai lão tổ nói, trên khuôn mặt tràn đầy vẻ vô lực. Với cấp độ tranh đấu như thế này thì ngay cả bọn họ cũng không thể chen chân vào được.

Chưởng giáo Thanh Dương nghe vậy, cũng chỉ đành than nhẹ một tiếng.

Là người trong cuộc, Cung chủ Thánh Nguyên cũng đã nhận ra sự khác thường của Thương Huyền lão tổ, thế là khóe miệng không khỏi nở ra nụ cười lạnh lùng.

Bành!

Tuy nhiên ngay tại lúc hắn đang định dùng một chiêu đánh bại Thương Huyền lão tổ, thì không gian trước mặt hắn bỗng nhiên vỡ vụn. Một bóng người xinh đẹp lao ra, ngòi bút vung lên, vô số Nguyên văn cổ xưa ngưng tụ, hóa thành một cái móng vuốt sắc bén khổng lồ, chụp về phía Cung chủ Thánh Nguyên.

Người vừa ra tay chính là Yêu Yêu.

Hừ!

Thánh Nguyên thấy thế, hừ lạnh một tiếng. Chỉ thấy từ trong cơ thể nát bấy của hắn dâng lên một chùm máu tươi, phun trào Thánh nguyên khí, hóa thành một bàn tay nhuốm máu, va chạm cùng với cái móng vuốt kia.

Ầm!

Hư không chấn động.

Thân hình Thánh Nguyên không khỏi lùi lại mấy bước, mà Yêu Yêu thì bắn ngược mà ra, bên môi xuất hiện một vệt máu.

- Bây giờ ta đã là Thánh Giả Song Liên cảnh. Ngươi còn dám liều mạng cùng với ta à? -Cung chủ Thánh Nguyên cười lạnh một tiếng.

- Thôi được rồi, lão quỷ Thương Huyền kia đã là nến tàn trong gió, chẳng làm nên trò trống gì nữa. Trước hết cứ bắt lại ngươi đã!

Năm ngón tay Cung chủ Thánh Nguyên đột nhiên chụp vào trong hư không.

Thánh Nguyên Khí mênh mông lao ra, xen lẫn bện vào nhau hình thành một tấm Thiên La Địa Võng, trực tiếp bao phủ lấy Yêu Yêu.

Ở nơi xa, Thương Huyền lão tổ nhìn thấy vậy, ánh mắt biến đổi, muốn ra tay giúp đỡ, nhưng lại bị thế công tiếp theo của Thánh Nguyên áp chế làm cho không cách nào ra tay. Hơn nữa bây giờ ông cũng bắt đầu cảm nhận được lực lượng của mình đang giảm bớt rất nhanh.

Ông thở dài một tiếng, có chút ảm đạm, bây giờ mình đã không còn là Thương Huyền lão tổ lực áp quần hùng như năm đó.

- Lão tổ?

Âm thanh của Chu Nguyên vang lên trong đầu, hắn cũng cảm thấy ý thức của lão tổ đang trở nên nhạt nhòa dần.

Nghe thấy âm thanh Chu Nguyên, Thương Huyền lão tổ cười khổ một tiếng, nói:

- Chu Nguyên, chỉ sợ lão tổ ta chỉ có thể giúp được các ngươi tới đây thôi...

Chu Nguyên cũng trầm mặc lại. Hôm nay mọi chuyện xảy ra quá bất ngờ, Cung chủ Thánh Nguyên đắc thế nhiều lần, chẳng lẽ lại đúng như hắn nói, Thánh Nguyên hắn có được khí vận ư?

Bây giờ Yêu Yêu đang trong tình cảnh nguy hiểm, trong lòng Chu Nguyên cũng nóng như lửa đốt.

- Chu Nguyên, tàn hồn của ta sắp tiêu tan, rất nhanh ngươi lại có thể khống chế được thân thể... Lúc tàn hồn ta hoàn toàn tiêu tán, sẽ còn có một chút lực lượng được lưu lại, chừng đó cũng đủ để ngươi có thể giữ được mạng sống. Nên nhớ đến lúc đó phải nhanh chóng tìm cơ hội mang theo Yêu Yêu trốn đi.

Âm thanh của Thương Huyền lão tổ càng trở nên nhạt nhòa.

- Ha ha, lần từ biệt này, cũng chính là vĩnh biệt. Bởi vì mọi sắp xếp của lão tổ ta đã bị dùng hết rồi...

Chu Nguyên nghe vậy, trong lòng không khỏi xót xa. Cũng chính là bởi vì phải bảo hộ hai người bọn họ, Thương Huyền lão tổ mới từ bỏ kế hoạch ban đầu là ẩn núp trong Thương Huyền Thánh Ấn, thừa cơ ám toán Cung chủ Thánh Nguyên; thay vào đó là chiến đấu trực diện.

Bây giờ, sau khi bị tiêu hao quá nhiều lực lượng trong trận chiến với các cường giả tối cao của Thánh tộc, lực lượng tàn hồn của Thương Huyền lão tổ đã bị tiêu hao hầu như không còn.

- Chu Nguyên, hi vọng, hai người các ngươi có thể trốn đi...

Âm thanh của Thương Huyền lão tổ cuối cùng tiêu tán.

Bên ngoài, toàn thân Chu Nguyên cứng đờ, ánh mắt trở nên ngơ ngác một lúc, nét cổ xưa cùng tang thương thối lui, thay vào đó là những nhuệ khí tuổi trẻ.

- Lão tổ, cảm ơn ngài. Chu Nguyên nhỏ giọng nói.

- Ha ha ha ha...

Trong khoảnh khắc khi tàn hồn của Thương Huyền lão tổ tiêu tan, Cung chủ Thánh Nguyên không nhịn được ngửa mặt lên trời cười ha hả. Hiển nhiên là hắn cũng cảm ứng được.

- Thương Huyền ơi là Thương Huyền, cuối cùng thì ngươi cũng không thể đấu lại ta. Rốt cuộc Thương Huyền Thánh Ấn cũng rơi vào trong tay ta!

Bây giờ Cung chủ Thánh Nguyên còn chẳng thèm nhìn Chu Nguyên. Sau khi mất đi tàn hồn Thương Huyền lão tổ, Chu Nguyên còn chẳng bằng cả con sâu cái kiến.

Tất cả lực chú ý của Thánh Nguyên đều dồn về phía Yêu Yêu. Chỉ cần bắt giữ được nàng thì chuyện hôm nay đã kết thúc viên mãn.

- Hôm nay, bản toạ mới là người thắng cuối cùng!

Cung chủ Thánh Nguyên cười to, Thiên La Địa Võng bao phủ xung quanh Yêu Yêu lại phun trào sát cơ ngập trời.

Trên hư không, sắc mặt Chu Nguyên hết sức âm trầm, ánh mắt lấp lóe, chợt hiện lên vẻ điên cuồng.

Tay hắn vồ lấy, vận chuyển lực lượng còn sót lại của Thương Huyền lão tổ, nắm Thương Huyền Thánh Ấn vào trong tay.

Ánh mắt Cung chủ Thánh Nguyên lập tức ngưng tụ lại, hắn quay đầu, nhìn Chu Nguyên, nói với vẻ hờ hững:

- Tiểu tử, biết điều thì chủ động giao ra Thánh Ấn, bản tọa có thể khai ân cho ngươi được chết thoải mái một chút.

- Ngươi muốn Thánh Ấn đúng không?

Đôi mắt Chu Nguyên đỏ bừng, nụ cười có chút dữ tợn.

- Vậy liền cho ngươi!

Bàn tay hắn đột nhiên khép lại, sử dụng toàn bộ lực lượng do Thương Huyền lão tổ lưu lại, đánh mạnh vào Thương Huyền Thánh Ấn.

Ông!

Trong một cái chớp mắt tiếp theo, trước vô số những ánh mắt kinh hãi của người đứng xem, trên thân Thương Huyền Thánh Ấn xuất hiện vô số những vết rạn, cuối cùng ầm vang nổ tung.

Vô số mảnh vỡ của Thánh Ấn bay vào không trung.

Không ngờ, Chu Nguyên, lại trực tiếp làm hỏng Thương Huyền Thánh Ấn!

Bình Luận (0)
Comment