Lúc này, ánh mắt của Thánh Nguyên cung chủ cực kỳ âm hàn giống như là lệ quỷ vậy, chỉ thấy ông ta vung tay áo lên, Thánh Nguyên khí gào thét lao ra, hóa thành hình bàn tay khổng lồ, hung hăng chộp tới Chu Nguyên.
Ông ta đã hạ quyết tâm, muốn rút thần hồn của Chu Nguyên ra, dùng Thánh hỏa ngày đêm thiêu đốt đốt đến trăm năm mới thôi!
Nhìn qua bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí mang theo uy áp ngập trời đánh tới kia, Chu Nguyên cũng không có hành động gì, hắn có thể cảm giác được, lúc này không gian ở bốn phía xung quanh đều đã bị phong bế, hắn căn bản không có cách nào để tránh né.
Uỳnh!
Nhưng mà, khi bàn tay khổng lồ kia sắp sửa rơi xuống thì một bóng hình xinh đẹp đã xuất hiện ở phía trước người Chu Nguyên, đỡ lấy bàn tay khổng lồ kia cho hắn.
Ầm ầm!
Hư không sụp đổ, bàn tay khổng lồ bằng nguyên khí kia tán loạn.
Mà bóng hình xinh đẹp kia cũng nhanh chóng bắn ngược về phía sau, miệng phun ra một búng máu tươi.
- Yêu Yêu!
Chu Nguyên vội vàng bước lên phía trước, đỡ lấy Yêu Yêu. Lúc này, trên gương mặt trắng nõn như ngọc của người sau đã đầy vết rách, cảnh tượng này làm cho người ta cảm thấy sỡ hãi.
- Ha ha ha. Thật sự là rất cảm động. Được rồi, hôm nay bổn tọa sẽ để cho hai người các ngươi thành một đôi uyên ương cùng đi xuống suối vàng!
Thánh Nguyên cung chủ cười lạnh một tiếng, sau đó hai bàn tay để dọc trước người giống như là đang ôm lấy trời đất, Thánh Nguyên khí mênh mông nhanh chóng hội tụ vào giữa hai lòng bàn tay của ông ta.
Chỉ trong một cái chớp mắt, một hạt châu màu vàng đã ngưng tụ ra ở giữa hai lòng bàn tay của ông ta.
Ở bên trong hạt châu màu vàng kia có ẩn chứa Thánh Nguyên khí cực kỳ mạnh mẽ, ngay khi nó vừa thành hình thì không gian ở phụ cận nhanh chóng sụp đổ vỡ vụn
Thánh Nguyên cung chủ đẩy tay về phía trước, hạt châu màu vàng chậm rãi bay về phía Chu Nguyên cùng Yêu Yêu.
Tốc độ của nó nhìn như chậm rãi, nhưng nó sớm đã tập trung vào thần hồn của hai người, căn bản không có cách nào để tránh né.
Ở những chỗ mà hạt châu màu vàng lướt qua, không gian không ngừng sụp đổ.
Nhìn thấy hai người Chu Nguyên lâm vào nguy cơ, Thanh Dương Chưởng môn cắn răng một cái, thúc dục Tiểu Thương Huyền Thánh Ấn, đánh tới Thánh Nguyên cung chủ.
Nhưng mà Thánh Nguyên cung chủ căn bản chưa từng để ý tới Thanh Dương Chưởng môn, mọi người chỉ thấy ông ta vung tay lên là đã có thể hất văng Tiểu Thương Huyền Thánh Ấn kia đi. Sau đó, Thánh Nguyên cung chủ quay đầu, thản nhiên nói với Thanh Dương Chưởng môn:
- Không cần vội vã tìm chết như thế. Đợi tí nữa thì cũng sẽ đến lượt ngươi mà thôi.
Nhìn qua hạt châu màu vàng đang chậm rãi bay đến kia, sắc mặt của Yêu Yêu cũng tỏ ra ngưng trọng. Sức mạnh hủy diệt ẩn chứa trong đó làm cho nàng cảm thấy sợ hãi, sau đó nàng cắn chặt hàm răng ngà, muốn tiến lên.
Nhưng mà, vào lúc này, Chu Nguyên lại xòe bàn tay ra bắt lấy cổ tay trắng nõn của nàng.
Yêu Yêu quay đầu và lập tức trông thấy khuôn mặt bình tĩnh mang theo một tia điên cuồng của Chu Nguyên.
- Yêu Yêu, ta ngăn nó lại, tỷ đi đi!
Trong mắt của hắn có một tia kiên quyết, lấy thực lực của hắn, đương nhiên không đủ để chống lại Thánh Nguyên, cho nên hắn chỉ có thể kích nổ sức mạnh mà Thương Huyền lão tổ lưu lại ở trong cơ thể của mình để ngăn cản Thánh Nguyên trong chốc lát.
Hắn tin tưởng, nếu như không có vật cản chân như hắn thì lấy thực lực của Yêu Yêu đủ để chạy thoát.
Nhưng mà Yêu Yêu cắn chặt hai hàm răng trắng ngà rồi lắc lắc đầu.
- Đi!
Chu Nguyên gầm nhẹ lên tiếng, thấp giọng nói:
- Nếu có thể, tỷ hãy mang phụ vương và mẫu hậu của ta trốn cùng.
Vừa dứt lời, thân hình của hắn đã mãnh liệt bắn ra.
Nhìn thấy hắn xông ra, khóe mắt Yêu Yêu có nước mắt chảy xuống. Mặc dù thân hình kia nhỏ bé nhưng trong lòng của nàng, bóng người kia lại cao lớn như núi.
Hắn biết rõ thực lực của mình không cải biến được cái gì, nhưng hắn vẫn chưa bao giờ lùi bước.
Có lẽ, chính như năm đó hắn đã nói với Hắc gia gia, nếu có người muốn thương tổn nàng thì tối thiểu nhất là phải giẫm lên thi thể của hắn mới đi qua được.
Yêu Yêu chậm rãi cúi đầu xuống, nhẹ nhàng cười cười, ở chỗ mi tâm trơn bóng kia, phong ấn bắt đầu không ngừng nứt toác ra mà những vết rách trên thân thể mềm mại của nàng cũng càng ngày càng rõ ràng.
Ở bên trong vô số ánh mắt phức tạp, thân hình của Chu Nguyên xẹt qua hư không, vọt thẳng tới hạt châu màu vàng kia.
Nhìn qua hạt châu màu vàng gần trong gang tấc kia, Chu Nguyên hít sâu một hơi rồi không hề do dự nữa, nhanh chóng kích nổ luồng sức mạnh Thương Huyền lão tổ lưu trong người mình!
Nhìn qua cảnh tượng này, Thánh Nguyên cung chủ mỉa mai lắc đầu, thì thầm:
- Bọ ngựa đấu xe.
Từ trong cơ thể Chu Nguyên, hào quang sáng chói bạo phát đi ra, thân thể của hắn cũng nhanh chóng nứt toác ra.
Nhìn qua cảnh tượng này, mấy người Thanh Dương Chưởng môn đều tỏ ra bi thương.
Nhưng mà, ngay khi luồng sức mạnh trong cơ thể Chu Nguyên sắp sửa triệt để bùng nổ thì chỉ trong một cái chớp mắt, hư không ở trước mặt hắn bỗng nhiên bị xé nứt ra, một bóng người bước ra, một ngón tay xuyên thấu hư không, điểm lên mi tâm của Chu Nguyên.
Ngay sau đó, sức mạnh sắp sửa bùng nổ trong cơ thể Chu Nguyên đã lập tức bị dẹp loạn.
Cùng lúc đó, bóng người kia lại xòe bàn tay ra, bắt lấy hạt châu màu vàng đang bay đến kia rồi tùy ý bóp một cái. Ngay sau đó, hạt châu màu vàng đã vỡ tan, hóa thành vô số điểm sáng bay đầy trời.
Sức mạnh trong cơ thể bị dẹp loạn làm cho Chu Nguyên ngốc trệ một cái chớp mắt, ánh mắt có chút đờ đẫn nhìn về phía trước.
Ở chỗ đó, có một bóng người mặc áo đen đứng lơ lửng trong hư không.
Lúc này, khuôn mặt của người này đang tỏ vẻ bất đắc dĩ.
Khuôn mặt kia tựa hồ là có chút quen thuộc.
Chu Nguyên nghĩ nghĩ, sau đó chỉ trong một cái chớp mắt, con ngươi của hắn mãnh liệt phóng to.
Vào lúc này, người mặc áo đen kia lại đưa mắt nhìn về phía Yêu Yêu, cười khổ một tiếng rồi bình thản nói.
- Nha đầu, không có việc gì rồi, đừng có lại làm loạn nữa.
Ở phía sau, hào quang trên mi tâm của Yêu Yêu đột nhiên dừng lại, sau đó theo thời gian trôi qua mà dần biến mất. Nhìn thấy bóng người già nua đột nhiên xuất hiện kia, nàng cũng ngẩn ngơ, sau đó hốc mắt ửng đỏ, có thanh âm trầm thấp vang lên.
- Hắc … Hắc gia gia? Là người sao?
Lão nhân mặc áo đen đứng lơ lửng trong hư không, ở trên người của ông không có bất kỳ khí tức nào phát ra, thậm chí nửa điểm chấn động nguyên khí đều chưa từng xuất hiện, nhìn qua thì giống hệt như là một lão nhân chưa bao giờ tu luyện qua vậy.
Nhưng giờ này khắc này, tất cả mọi người đều tỏ ra kinh hãi, ánh mắt đều ngưng tụ ở trên người của lão nhân này.
Bởi vì lúc trước bọn họ đều tận mắt nhìn thấy, hạt châu màu vàng ẩn chứa Thánh Nguyên khí cực kỳ cường đại lại bị lão nhân mặc áo đen thần bí ở trước mắt này tiện tay bóp nát.
- Đây là ai?!
- Thực lực như thế chỉ sợ đã không kém gì Thương Huyền lão tổ ở thời kỳ toàn thịnh rồi.
- Chỉ có điều ta lại chưa từng nghe nói qua có nhân vật như vậy ở trong Thương Huyền Thiên ta.
- …
Những cường giả đều tỏ ra nghi hoặc, không xác định, xì xào bàn tán.
Ngay cả những người đứng đầu của các tông môn như Thanh Dương Chưởng môn, Thiên Kiếm Tôn, Cổ Kình Tôn Giả cũng tỏ ra kinh hãi, hiển nhiên là bọn họ cũng không nhận ra lão nhân mặc áo đen thần bí ở trước mắt này. Nhưng mà, từ việc ông ra tay tương trợ Chu Nguyên và Yêu Yêu thì hiển nhiên là có quen biết với hai người sau.
Chuyện này làm cho bọn họ càng thêm kinh ngạc, Yêu Yêu thì đừng nói rồi nhưng mà Chu Nguyên chỉ là một Thần Phủ Cảnh nho nhỏ, lúc trước, khi đi vào Thương Huyền Tông càng là mới vừa vặn đạt tới Thái Sơ Cảnh. Tại sao tiểu gia hỏa như vậy lại có thể nhận thức một vị tồn tại cường đại như thế?
- Thương … Thương Uyên sư phụ?!
Nhìn qua lão nhân mặc áo đen ở trước mắt này, Chu Nguyên cũng có chút khó tin. Một lát sau, hắn mới cà lăm lên tiếng.
Hiển nhiên là hắn cũng không nghĩ tới sẽ gặp lại Thương Uyên ở thời điểm này. Dù sao sau lần từ biệt vào năm đó, bọn họ cũng chưa từng gặp mặt, thậm chí còn không liên hệ gì. Không ngờ Thương Uyên vậy mà lại hiện thân ở thời điểm khẩn yếu nhất trước mắt.
Thương Uyên quay lại, cười cười, nói với Chu Nguyên:
- Tiểu gia hỏa không tệ đâu. Vài năm không thấy mà con đã đột phá Thần Phủ Cảnh rồi.
- Nhưng mà hiện tại còn không phải là thời điểm để ôn chuyện. Bây giờ, ở đây, phiền toái của các con cũng không đơn giản đâu.
Dứt lời, ông đưa mắt, nhìn về phía người bởi vì sự xuất hiện của ông mà bị chấn nhiếp là Thánh Nguyên, sau đó lại ngẩng đầu nhìn thoáng qua hư không ở bên ngoài tầng bảo vệ của thế giới.
Ở xa xa, sự lạnh lẽo trên khuôn mặt cuả Thánh Nguyên cung chủ đã tán đi, ông ta nhìn chằm chằm vào Thương Uyên với sự nghi hoặc rồi trầm giọng nói:
- Ngươi là người phương nào?! Vì sao phải nhúng tay vào chuyện của Thương Huyền Thiên ta?