Hôm sau.
Chỗ trung tâm khổng lồ giữa Tứ Linh Quy Nguyên Tháp.
Chu Nguyên mang Diệp Băng Lăng, Y Thu Thủy lướt qua không trung mà tới, rơi vào trung ương nhân khí thịnh vượng, sau đó liền dẫn đầu đám người Y Thu Thủy đi xuống, tới một tòa tửu lâu cao ngất rộng lớn.
Nguyên Tôn Trailer
Trong dòng người lui tới không ngừng, không ít người là thành viên Phong các, nhìn thấy Chu Nguyên bọn họ đều cung kính hành lễ.
Thành viên ba các còn lại, thì có ánh mắt khác nhau, dù sao bây giờ Chu Nguyên trong bốn các, cũng coi là một danh nhân uy vọng không thấp.
Dưới vô số người nhìn chăm chú, ba người Chu Nguyên đến tòa tửu lâu cao ngất, hôm nay tửu lâu trống trải, trước cửa lớn còn có không ít thành viên Hỏa giữ gìn trật tự.
"Nơi này hôm nay đã bị Hỏa các bao hết." Y Thu Thủy thấp giọng nói.
"Thật đúng là tài đại khí thô." Diệp Băng Lăng nhíu mày, muốn bao cả chỗ này, một ngày ít nhất cũng là hơn ngàn Quy Nguyên bảo tệ, nếu là nàng lúc trước, chỉ sợ một ngày đã hết sạch tài sản.
"Đây là trực tiếp coi mình là chủ nhân." Chu Nguyên cười nhạt một tiếng, khí thế của Hỏa các, không thể nghi ngờ là đang phát tán ra một loại tín hiệu, một loại tín hiệu muốn áp đảo ba các còn lại.
Bất quá, với thanh thế Hỏa các những năm này, lại thêm Bộ Ngấn Văn, cũng đích thật là có tư cách.
"Ha ha, Chu Nguyên các chủ không ngờ đúng là người hiểu chuyện." Sau lưng Chu Nguyên, chợt có một tiếng cười truyền đến.
Chu Nguyên xoay đầu lại, chỉ thấy một tên nam tử thân thể thon dài, khuôn mặt thanh tú cười híp mắt nhìn hắn, phía sau nam tử, còn có một thiếu nữ dung nhan thanh lệ cùng một tên hán tử thân thể cao lớn như một tòa tháp sắt.
"Nguyên lai là Mộc Liễu các chủ." Chu Nguyên cười một tiếng, hắn đã nhận ra người kia.
Hai người nhìn nhau cười cười, tuy nói xem như lần thứ nhất chính thức chạm mặt, nhưng đều có thể cảm giác đối phương ẩn ẩn tỏ ra một tia thiện ý, cái này cũng không kỳ quái, dù sao Lâm các cùng Hỏa các, Sơn các không thế nào hợp nhau, bây giờ thật khó khăn mới xuất hiện một các chủ Phong các, tự nhiên sẽ chia sẻ một chút áp lực.
"Hội nghị các chủ hôm nay, tình hình chỉ sợ sẽ không quá có lợi với Chu Nguyên các chủ." Mộc Liễu có ý riêng nhắc nhở.
Chu Nguyên bình tĩnh gật đầu , nói: "Phong các không cần những thứ quá định mức, nhưng cái gì thuộc về Phong các, nhất định phải lấy lại."
"Vậy hi vọng Chu Nguyên các chủ có thể thành công." Mộc Liễu ánh mắt ngưng lại, chợt nhẹ nhàng gật đầu, cười cười giới thiệu Mộc Thanh Yên, Tưởng Man sau lưng một chút.
Chu Nguyên cũng gật đầu mỉm cười, quen biết một chút, sau đó song phương hội tụ cùng một chỗ, tiến vào tửu lâu, được một thành viên Hỏa các dẫn đường, đi tới đại sảnh tầng cao nhất, mà Lữ Tiêu cùng Hàn Uyên, sớm đã ở đây.
Bên cạnh Lữ Tiêu, còn có nhân vật số hai Hỏa các Chu Luyện, khi Chu Nguyên vừa xuất hiện, ánh mắt của hắn đã nhìn chằm chằm, trong mắt tràn đầy vẻ kỹ lưỡng.
Mà bên cạnh Chu Luyện, là một tên nam tử sắc mặt hơi tái, cực kì âm nhu, hai mắt hẹp dài, ánh mắt có hàn ý như rắn độc, toàn thân phát ra ba động nguyên khí , so với Chu Luyện còn cường đại hơn nhiều.
Mà hắn từ đầu tới cuối cũng chưa từng ngẩng đầu nhìn Chu Nguyên chút nào, chỉ cúi đầu hững hờ vuốt vuốt một viên thiết cầu màu bạc trong lòng bàn tay.
Ánh mắt Chu Nguyên liếc nhìn người kia một chút, vậy hẳn là nhân vật số ba Hỏa các, Phương Ngao.
Đừng thấy Phương Ngao chỉ là nhân vật số ba, nhưng thật sự muốn bàn về thực lực, thì hắn vượt xa Chu Luyện, Chu Luyện có thể ngồi vững vàng vị trí số hai, chủ yếu bởi vì có Bộ Ngấn Văn tồn tại.
Phương Ngao này nghe nói tính cách hung lệ, thủ đoạn cũng tàn nhẫn, ở trong bốn các có được danh khí cực cao, cho dù là Vương Trần mà Chu Nguyên từng gặp, trước mặt Phương Ngao cũng phải ngoan ngoãn, không dám lỗ mãng.
Ngồi trên thủ vị là Lữ Tiêu, khi nhìn thấy Chu Nguyên, Mộc Liễu đi vào, trên mặt lộ ra một nụ cười nhạt , nói: "Đang chờ hai vị."
Chu Nguyên cùng Mộc Liễu ngồi vào ghế của mình.
Lữ Tiêu phủi tay, lập tức có người chậm rãi đóng lại đại môn, lập tức bên trong đại sảnh hơi tối đi một chút, bầu không khí cũng trở nên ngưng trọng.
"Hội nghị bốn các lần này, chắc hẳn mọi người cũng đều biết, bởi vì bảy ngày sau chính là Tân nhân đại điển."
Lữ Tiêu khí khái siêu phàm, nhìn tất cả mọi người rồi mỉm cười nói: "Những năm qua bởi vì Phong các một mực không có các chủ, cho nên định mức người mới của Phong các đều do Hỏa các cùng Sơn các chúng ta tạm thời nắm giữ, bất quá nếu bây giờ Phong các đã xuất hiện các chủ, vậy chúng ta quyết định tăng định mức người mới của Phong các từ nửa thành lên một thành."
Chu Nguyên ngắt lời Lữ Tiêu , nói: "Lữ Tiêu các chủ, nếu ta nhớ không lầm, số định mức người mới mỗi các được nhận trong Tân nhân đại điển, hẳn là mỗi bên hai thành rưỡi."
Lữ Tiêu thản nhiên nói: "Chu Nguyên các chủ không nên gấp gáp, ngươi dù sao vừa mới đảm nhiệm chức các chủ, rất nhiều thứ còn không kịp hiểu rõ, ta lo lắng Phong các một lúc hấp thu quá nhiều người mới, ngược lại sẽ khiến Phong các bị hỗn loạn, ta đề nghị từng bước một tiến lên, đợi Tân nhân đại điển sang năm, Phong các có thể khôi phục lại định mức hai thành rưỡi."
Chu Nguyên cười nói: "Tâm ý của Lữ Tiêu các chủ, Phong các chúng ta xin nhận, bất quá ta vẫn muốn hai thành rưỡi, Phong các chúng ta còn chịu nổi."
Lữ Tiêu nhíu mày, chậm rãi nói: "Chu Nguyên các chủ, việc này ta đã có quyết định, ngươi lần này cứ cho ta chút mặt mũi đi."
Chu Nguyên mí mắt cụp xuống , nói: "Lữ Tiêu các chủ, cái này chỉ sợ không phải là vấn đề mặt mũi, quy củ là hai thành rưỡi, từ khi bốn các được sáng lập đã định ra, những năm trước, vì Phong các không có các chủ, làm cho số định mức bị các ngươi chiếm mất, điểm này Phong các ta cũng không định truy cứu, nhưng từ giờ trở đi, ta không muốn điều này tái diễn."
"Nếu Lữ Tiêu các chủ thật sự cảm thấy không hợp lý, vậy có thể đem việc này báo cáo năm vị nguyên lão, mời năm vị đại nhân định đoạt."
Thanh âm hắn bình tĩnh, nhưng lại mang theo cường ngạnh, hắn biết hôm nay, tuyệt đối không thể lùi bước chút nào, nếu không Hỏa các về sau tất nhiên sẽ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.
Bầu không khí bên trong đại sảnh, vào lúc này chậm rãi ngưng trệ.
Lữ Tiêu sắc mặt như thường, chỗ sâu trong đôi mắt lại xuất hiện ánh sáng lạnh lẽo.
Mà khi không khí đang ngưng trệ, Phương Ngao phó các chủ Hỏa các kia, rốt cục mở ra đôi mắt hẹp dài, lạnh lùng nhìn chăm chú Chu Nguyên, âm trầm nói: "Vị tân nhiệm các chủ Phong các này, thật sự tính khí thật là lớn."
"Bất quá, ngươi có tư cách gì nói điều kiện với Hỏa các ta? !"
Hắn quát lạnh lên tiếng, ánh mắt ngang ngược, thiết cầu màu bạc trong tay đột nhiên hóa thành một đạo ngân ảnh mãnh liệt bắn ra, nhắm thẳng Chu Nguyên.
Ngân ảnh kia lôi cuốn nguyên khí hùng hồn cường hoành, đến cả hư không cũng hơi chấn động.
"Làm càn!"
Diệp Băng Lăng thấy thế, lập tức nổi giận quát lên tiếng, một bước tiến lên, ngọc thủ nhô ra, nguyên khí tuyết trắng trong lòng bàn tay ngưng tụ, hóa thành một cái trảo hàn băng, chộp tới ngân ảnh.
Ầm!
Cả hai chạm vào nhau, lập tức có vô số vụn băng bắn tung tóe.
Gương mặt xinh đẹp của Diệp Băng Lăng khi cả hai tiếp xúc chợt hơi biến đổi, ngân ảnh lực lượng cuồn cuộn kia, đã xé rách lòng bàn tay của hàn trảo, ngân cầu tràn ngập phong duệ chi khí, trực tiếp khiến tay ngọc của nàng xuất hiện nhiều vệt máu nhỏ.
Thân thể mềm mại của Diệp Băng Lăng bị đẩy lui một bước.
Mà ngân ảnh quang cầu thì thừa cơ bắn thẳng đến Chu Nguyên.
Khuôn mặt Chu Nguyên từ đầu đến cuối không có một gợn sóng, chỉ đợi đến khi ngân cầu kia xuất hiện ở trước mắt, mới đột nhiên xòe bàn tay ra, trên bàn tay, có vảy giao màu xanh nổi lên, dưới lân giao, làn da nở rộ ánh ngọc.
Ầm!
Chu Nguyên bắt lấy ngân cầu, sau đó năm ngón tay hung hăng nắm một cái.
Két!
Ngân cầu trong lòng bàn tay hắn chậm rãi vỡ vụn ra.
Nhìn vụn sắt màu bạc rơi lả tả trước mặt, Chu Nguyên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía Phương Ngao, thanh âm bình tĩnh nhưng không lưu tình chút nào nhàn nhạt vang lên.
"Nơi này là hội nghị các chủ, một phó các chủ như ngươi cũng có tư cách nói chuyện sao?"