Cuộc chiến trong sơn cốc kết thúc bằng việc Hắc Độc Vương quy hàng, đồng nghĩa với việc trong cuộc chiến này, người chiến thắng cuối cùng chính là Chu Nguyên- người đại diện cho hoàng thất Đại Chu.
Bên ngoài sơn cốc, thế lực khắp nơi nhìn thấy kết quả này, đều rất thức thời bắt đầu rút lui, trong trận chiến này người thua cuộc chính là Tề vương phủ, ngay cả Hắc Độc Vương cũng đã nguyện ý quy hàng.
Sức mạnh của hoàng thất Đại Chu nhất định sẽ tăng đến mức khiến người ta cảm thấy kinh ngạc.
Đối với lực lượng bây giờ của hoàng thất Đại Chu, tuyệt đối không phải là thứ mà các thế lực ở Đại Chu có thể chống đỡ .
- Chúc mừng điện hạ.
Vệ Thương Lan thu nguyên khí lại, ôm quyền nhìn về hướng Chu Nguyên cười nói.
Vẻ mặt của hắn bây giờ khi đối mặt với Chu Nguyên, rõ ràng đã trở thành coi trọng, thậm chí có thêm một chút tôn kính, dù sao bây giờ ở bên Chu Nguyên, không chỉ có một con cự thú thần bí cùng Yêu Yêu có thể sử dụng nguyên văn tứ phẩm, mà còn nhiều thêm một Hắc Độc Vương.
Ba người này có thể sánh bằng ba cường giả Thái Sơ cảnh.
Lấy thực lực như vậy, có thể tung hoành khắp trời đất Đại Chu, hắn lúc trước, có thể không nghe mệnh lệnh của hoàng thượng, nguyên nhân quan trọng nhất là Đại Chu chỉ có một vị cường giả Thái Sơ cảnh là Chu Kình
Mà bây giờ, con số này đã tăng lên thành bốn người.
Vì lý do này, cho dù sau này hoàng thất có muốn xử lý hắn, chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn Đại tướng quân phủ tan thành tro bụi.
Lực lượng hai bên đã có sự chênh lệch quá lớn, Vệ Thương Lan tất nhiên sẽ không ngu ngốc đến nỗi không coi trọng Chu Nguyên giống như lúc trước.
- Lần này có thể thành công đoạt được Hỏa Linh Tuệ, cũng là nhờ có sự giúp đỡ của Đại tướng quân. Sau khi trở về, ta nhất định sẽ kể rõ công trạng của Đại tướng quân, sau khi bồi dưỡng Hỏa Linh Tuệ thành công, tuyệt đối sẽ không thiếu phần của Đại tướng quân phủ.
Chu Nguyên cũng ôm quyền hướng về phía Vệ Thương Lan nói.
- Thần xin tạ ơn điện hạ trước ở đây.
Vệ Thương Lan cười cười, sắc mặt chợt ngưng lại nói:
- Nhưng mà lần này Tề vương phủ bị thua, Tề Hạo lại bị điện hạ chém chết, chỉ sợ Tề vương phủ tuyệt đối không chịu bỏ qua.
Chu Nguyên cười nhẹ một tiếng, nói:
- Lần này người không chịu bỏ qua phải là chúng ta mới đúng.
Lúc trước Chu Nguyên luôn nhường nhịn, nguyên nhân chính là do lực lượng của hoàng thất và Tề vương phủ là như nhau, một khi giao chiến, nhất định sẽ khiến cho nguyên khí của Chu vương bị tổn hại rất lớn, nhưng bây giờ, sau khi hắn từ Hấc Uyên trở về, lực lượng của hoàng thất Đại Chu nhất định sẽ có bước tiến vượt bậc. Cho nên, đây cũng chính là thời cơ tốt nhất giúp Đại Chu trừ bỏ được khối u nhọt ác tính này.
Vệ Thương Lan cảm giác được sự lạnh lẽo trong câu nói của Chu Nguyên, cũng cảm thấy run sợ trong lòng. Hắn biết rõ, chờ đến khi Chu Nguyên trở về, hoàng thất và Tề vương phủ nhất định sẽ ngửa bài với nhau.
- Đại tướng quân, Tề vương phủ luôn muốn phản nghịch, sau này nếu khai chiến, mong Đại tướng quân có thể ra tay trợ giúp.
Chu Nguyên nhìn về phía Vệ Thương Lan, sắc mặt chân thành.
Vệ Thương Lan do dự trong nháy mắt, hắn lúc trước nhất định tuyệt đối sẽ không tham gia vào sự tranh đấu giữa hoàng thất và Tề vương phủ , nhưng sự do dự này cũng chỉ trong chốc lát. Lần này hắn giúp Chu Nguyên tranh giành Hỏa Linh Tuệ, chỉ sợ ở trong mắt Tề vương phủ, hắn đã sớm đứng bên hoàng thất, nhất định đã coi hắn là cái đinh trong mắt cần phải diệt trừ. Vậy chi bằng hắn hoàn toàn chọn lựa đứng bên trận doanh của hoàng thất, tiêu diệt Tề vương phủ.
- Điện hạ xin cứ yên tâm, nếu có việc cần dùng, xin cứ nói, Đại Tướng Quân phủ nhất định sẽ dốc hết sức tiêu diệt phản nghịch.
Vệ Thương Lan trầm giọng nói.
Nghe thấy lời hứa của Vệ Thương Lan, trong lòng Chu Nguyên cũng thở phào một hơi, có sự trợ giúp của Vệ Thương Lan, sức mạnh của hoàng thất sẽ tăng thêm một bậc.
- Đã lấy được Hỏa Linh Tuệ, chúng ta có thể trở về rồi.
Hắn quay đầu cười nhìn mọi người nói.
Mọi người đều gật đầu đồng ý, chỉ riêng Yêu Yêu nhìn xuống đáy vực nói:
- Đã lấy hết bảo bối rồi?
Chu nguyên kinh ngạc, nói:
- Đã lấy được Hỏa Linh Tuệ.
Yêu Yêu nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông của Thôn Thôn, đôi môi đỏ hé mở:
- Chiến Khôi Tông này coi như có chút thực lực, di tích của bọn họ, sợ là không đơn giản như những gì ngươi nghĩ.
Chu Nguyên nghe vậy, không hiểu ra sao, nhưng hắn giống như nghe ra ý của Yêu Yêu, thử hỏi:
- Nơi này còn có bảo bối chưa bị phát hiện?
Trong mắt những người khác cũng tràn đầy vẻ ngạc nhiên.
Yêu Yêu nhẹ giọng nói:
- Nhìn một chút chẳng phải sẽ biết sao?
Nói xong, nàng cất bước dẫn đầu đi thẳng đến thâm cốc, đám người Chu Nguyên nhìn nhau một cái, sau đó cũng vội vàng đuổi theo.
Đoàn người đi vào thâm cốc, cuối cùng dừng chân ở một vườn thuốc hoang vu, đây chính là nơi Chu Nguyên đào được Hỏa Linh Tuệ.
Chu Nguyên nhìn khắp xung quanh , khắp nơi đều là vách núi trụi lủi, một mảnh hoang vắng, cũng không có bất kỳ dao động nào truyền tới.
Vệ Thương Lan cũng liếc nhìn xung quanh, cũng không phát hiện được gì, chỉ có thể dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phái Yêu Yêu.
- Trong này còn có bảo bối gì sao?
Chu Nguyên nghi hoặc hỏi.
Yêu Yêu không để ý đến hắn, bước từng bước nhẹ nhàng, đi vào vườn thuốc hoang vu kia, sau đó ngồi xổm xuống, tay ngọc khẽ chạm xuống mặt đất, đôi mắt hơi khép.
Những người khác nhìn thấy bộ dạng của nàng lúc này cũng không dám lên tiếng quấy nhiễu.
Tầm khoảng mấy phút sau, Yêu Yêu bỗng mở mắt, ngón tay ngọc chỉ về hướng cái động mà Chu Nguyên đã đào Hỏa Linh Tuệ, nói:
- Tiếp tục đào.
Chu Nguyên nghe vậy, có chút nghi hoặc, cái động kia là hắn đào ra, lúc ấy hắn cũng không cảm giác được phía dưới còn có cái gì khác, nhưng vì tin tưởng Yêu Yêu, hắn vẫn gật đầu với đám Lục Thiết Sơn.
Vì thế, Lục Thiết Sơn cùng mấy vị cao thủ bên cạnh cũng ra tay, nguyên khí cùng lúc khởi động, đánh sâu vào cái động kia.
Bùn đất bay tứ tung, từ một cái động chỉ tẩm hai thước, nhanh chóng biến thành một cái động tầm chục thước, tối om không nhìn thấy gì.
Ông!
Tuy nhiên, ngay khi một vị Thiên Quan cảnh nào đó ra tay, vận chuyển nguyên khí đánh bay bùn đất, lại giống như chạm phải cái gì đó. Sau đó, bọn họ nhìn thấy ánh sáng ở trong động, một đạo hào quang màu hồng bắn ra, oanh một tiếng, đánh bay tên cao thủ kia ra ngoài, khiến hắn đập mạnh vào trên vách núi đá.
Biến cố đột nhiên xuất hiện khiến mọi người không khỏi cả kinh.
- Đây là một đạo nguyên văn kết giới.
Ánh sáng trong mắt Chu Nguyên lóe lên, hắn nhìn chằm chằm vào cái động kia, lúc mũi tên ánh sáng kia hiện lên, hắn cảm giác được dao động kỳ lạ từ trong động phát ra.
- Đi xuống nhìn một chút.
Mọi người cẩn thận đi vào, lúc này mới phát hiện, một bên hố sâu, có một đạo ánh sáng đang dần tỏa ra, phía sau luồng sáng, chính là một cánh cửa làm bằng đồng.
- Không ngờ bên dưới vườn thuốc lại có càn khôn!*
*chỉ điều bí ẩn.
Vệ Thương Lan kinh ngạc nói.
Chu Nguyên cũng cảm thấy khiếp sợ, ánh sáng bên ngoài cánh cửa này, là một tầng kết giới nguyên văn, có tác dụng bảo vệ đồng thời ngăn chặn dao động từ trong phát ra, khó trách lúc trước hắn không nhận ra.
Cũng may là cảm giác thần hồn của Yêu Yêu mạnh, nếu không chỉ sợ cũng chẳng có ai biết bên dưới vườn thuốc này lại có bảo bối.
- Kết giới nguyên văn này, có vẻ rất lợi hại.
Vệ Thương Lan nhìn chằm chằm vào quầng sáng, thần sắc ngưng trọng, bởi vì luồng ánh sáng này lại đem đến cho hắn cảm giác nguy hiểm đến tính mạng.
- Đây là một loại kết giới nguyên văn đặc thù, phải mở từng nguyên văn một mới có thể mở ra hoàn toàn. Nếu mạnh mẽ mở nó ra, nó sẽ tự nổ tung, khiến người mở ra nó cùng toàn bộ bảo bối bên trong tan thành tro bụi tan vào hư vô.
Yêu Yêu chớp đôi mắt đẹp, nói.
- Nếu để nó tự bạo, trong vòng một trăm mét, tuyệt đối sẽ không có sinh vật nào sống được.
Nghe những lời này, mọi người không khỏi cảm thấy run sợ, nhịn không được lui ra phía sau mấy bước, trên mặt Chu Nguyên cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
- Xem ra chúng ta không có hy vọng lấy được chỗ bảo bối này rồi
Chu Nguyên cười khổ nói, loại nguyên văn đặc thù này, chỉ sợ chỉ có cao tầng của Chiến Khôi Tông mới biết được, bọn họ làm sao có thể biết.
Mà cho dù biết, lấy trình độ của bọn họ bây giờ, cung không thể mở loại nguyên văn này
Những người khác cũng gật gật đầu, cảm thấy tiếc nuối, dù sao núi bảo (bối) ở ngay trước mắt, nhưng bọn họ lại không thể đi vào.
Đang lúc mọi người đang chim trong tiếc nuối, Yêu Yêu bỗng nhiên bật cười.
- Cũng không hẳn như vậy….