"Thiên Yên Thú?"
Trong Các Chủ lâu, đôi mắt đẹp của Y Thu Thủy có vẻ vô cùng lo lắng liếc nhìn Chu Nguyên, có chút trầm ngâm nói: "Ta thật sự từng nghe qua, đó là một loại Nguyên thú cực kì cường đại, đỉnh cấp Thiên Yên Thú, đứng hàng thất phẩm."
"Thất phẩm?"
Chu Nguyên hơi biến sắc mặt, thất phẩm Nguyên thú chính là tương đương với Nguyên Anh cảnh của nhân loại!
"Đương nhiên đó là tồn tại đỉnh cấp trong Thiên Yên Thú, Thiên Yên Thú bình thường thì hay rơi vào trên dưới lục phẩm." Y Thu Thủy nói ra.
"Lục phẩm cũng ngang ngửa Thiên Dương cảnh rồi." Chu Nguyên chau mày, coi như át chủ bài của hắn bây giờ đông đảo, nhưng nếu đối mặt với Thiên Dương cảnh, hắn vẫn chỉ có thể chạy trốn, không thể nào đối kháng chính diện.
"Trong Thiên Uyên Động Thiên có chỗ nào bán Thiên Yên Thú Tâm không?" Hắn lại hỏi.
"Thiên Yên Thú Tâm?" Y Thu Thủy cau lại đôi mi thanh tú , nói: "Thiên Yên Thú vốn đã tương đối thưa thớt, nếu như ngươi muốn Thú Hồn Tinh của Thiên Yên Thú, trong Thiên Uyên Động Thiên chưa hẳn không có, nhưng trái tim thì nói thật, giá trị không bằng Thú Hồn Tinh, nên cực ít người bán."
Chu Nguyên có chút thất vọng, Thiên Nguyên Bút đã nói đến rõ rõ ràng ràng, nó cần chính là Thiên Yên Thú Tâm, mà không phải Thú Hồn Tinh.
Loại kết quả này làm Chu Nguyên có chút phiền muộn, dù là Thiên Yên Thú cấp bậc lục phẩm, có gặp mặt hắn cũng đánh không lại, nhưng muốn thu mua Thiên Yên Thú Tâm, lại không có tung tích gì, vậy phải làm sao bây giờ?
Chu Nguyên ngồi xuống, lắc đầu thở dài, chẳng lẽ muốn văn thứ sáu của Thiên Nguyên Bút thức tỉnh, còn phải tiếp tục chờ đợi như vậy sao?
Y Thu Thủy nhìn Chu Nguyên, cũng có chút bất đắc dĩ, đành cắn môi đỏ giúp hắn nghĩ biện pháp.
Suy nghĩ nửa ngày, thần sắc Y Thu Thủy chợt khẽ nhúc nhích, tựa hồ nhớ ra cái gì đó, thế là nàng đi tới cửa ra vào, đến chỗ một thủ vệ Phong các, phân phó mấy câu, làm hắn cấp tốc rời đi.
"Ngươi nghĩ được biện pháp gì sao?" Chu Nguyên thấy thế, lập tức lấy lại tinh thần hỏi.
Y Thu Thủy trợn trắng mắt liếc hắn, nói: "Các chủ đại nhân của ta, ngươi trước hết cứ ở một bên đợi đi, chờ ta xác định xong lại nói cho ngươi biết."
Chu Nguyên cười một tiếng, loại cảm giác có người sai sử này thật quá tốt rồi.
Hai người đợi một hồi, tên thủ vệ kia đã cấp tốc trở về, đồng thời trong tay còn ôm một chồng giấy lớn.
Y Thu Thủy ôm lấy chồng giấy, trở lại ghế ngồi, bắt đầu cẩn thận lật xem.
Ngoài cửa sổ, ánh mặt trời chiếu sáng tiến vào, rơi vào trên người nàng, tóc dài đen nhánh cùng vòng eo tinh tế, bộ ngực sữa phình lên, trên khuôn mặt hình trứng ngỗng trơn bóng như ngọc kia, lộ ra loại cảm giác ôn nhu làm say lòng người.
Chu Nguyên chỉ liếc qua, đã tranh thủ thời gian thu hồi ánh mắt, trong lòng mặc niệm Yêu Yêu một trăm lần.
Mà khi Chu Nguyên uống sạch một ly trà, Y Thu Thủy rốt cục nhẹ nhàng duỗi cái lưng mệt mỏi, trên gương mặt của nàng mang theo một tia cười yếu ớt, đứng dậy, ngón tay ngọc tinh tế cầm theo một trang giấy, sau đó đi tới đặt xuống bên cạnh Chu Nguyên.
"Tìm được rồi." Nàng cười tủm tỉm nói.
Chu Nguyên vội vàng tiếp nhận, ánh mắt quét qua, phát hiện cái này lại là một nhiệm vụ do Thiên Uyên vực ban bố, mà nhiệm vụ này có tên là, “Săn giết Thiên Yên Thú”.
Hắn đơn giản quét mắt nhìn một lượt, tựa hồ là khu vực Tây Nam Thiên Uyên vực có tung tích Thiên Yên Thú xuất hiện, uy hiếp thành trì, tạo thành thương vong không nhỏ.
"Thiên Yên Thú còn sống a?" Chu Nguyên lộ ánh mắt thất vọng.
Còn sống hắn đánh không lại a!
"Nhìn cẩn thận một chút có được không?" Y Thu Thủy tức giận, ngón tay ngọc thon dài chỉ vào một chỗ, hờn dỗi nói: "Thiên Yên Thú trọng thương!"
"Con Thiên Yên Thú này nghe nói là trốn từ Tiểu Mang châu tới đây, trước đó châu chủ Tiểu Mang châu từng cùng nó đại chiến một trận, đánh cho nó trọng thương, bất quá Thiên Yên Thú có sinh mệnh cực kỳ ương ngạnh, trực tiếp chạy trốn khỏi Tiểu Mang châu, chui vào Vũ Châu, mà Vũ Châu là một tòa tiểu châu, trong mấy trăm châu Thiên Uyên vực xếp hạng áp chót, căn bản không có thực lực giảo sát con Thiên Yên Thú này, cho nên chỉ đành đem việc này báo lên."
"Thiên Yên Thú trọng thương?"
Thần sắc Chu Nguyên lúc này mới khẽ động, chợt chần chờ nói: "Nhưng dù là trọng thương, nhưng Thiên Yên Thú chỉ sợ cũng không phải Thần Phủ cảnh có thể đối phó a?"
Y Thu Thủy nói: "Nhìn thấy con dấu này không? Hình dáng một cái Thần Phủ màu đen, cái này cũng đại biểu, loại nhiệm vụ này thuộc về Thần Phủ cảnh."
"Mà trong Thiên Uyên vực , nhiệm vụ chia làm lục, đỏ, đen ba đẳng cấp, nơi này con dấu màu đen, tự nhiên nói rõ đây coi như nhiệm vụ cao cấp nhất trong Thần Phủ cảnh, độ khó khẳng định là có."
"Nhiệm vụ này, mấy Thần Phủ cảnh hậu kỳ bình thường, chỉ sợ cũng không nhất định hoàn thành được."
Đôi mắt sáng của nàng nhìn chằm chằm Chu Nguyên, chậm rãi nói: "Nhưng nếu như ngươi thật sự muốn trong khoảng thời gian ngắn đạt được Thiên Yên Thú Tâm, đây chỉ sợ là con đường tắt duy nhất."
Chu Nguyên nhẹ nhàng gật đầu, có chút trầm ngâm, cuối cùng hắn vẫn lộ vẻ quả quyết , nói: "Mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, ta vẫn phải đi thử một lần."
"Đồ đần, ngươi định đơn thương độc mã mà đi à?"
Y Thu Thủy đưa hai tay ôm ngực, làm bầu ngực vốn rất sung mãn càng trở nên hùng vĩ, nàng khẽ cười một tiếng , nói: "Tuy thực lực của ngươi đích xác rất lợi hại, bất quá cũng không phải ta xem thường ngươi, một mình ngươi nhưng ăn không nổi nó."
Chu Nguyên ngẩn người , nói: "Ý của ngươi là tìm giúp đỡ?"
Y Thu Thủy hơi bực tức , nói: "Chu Nguyên, ngươi bây giờ không còn là người cô đơn lúc vừa đến Tiểu Huyền châu, ngươi là các chủ Phong các!"
"Phong các chúng ta tuy bây giờ có chút xuống dốc, nhưng hơn mười Thần Phủ cảnh hậu kỳ vẫn phải có, đương nhiên, nhiều người ngược lại rất phiền phức, cho nên cần tuyển chọn tinh nhuệ."
Nàng tiện tay rút ra một trang giấy, phía trên có những dòng chữ rất xinh, hiển nhiên là nàng đã viết ra, phía trên có mấy cái danh tự.
"Ta biết lão nhân gia ngài ngày bình thường tu luyện, căn bản không quản sự tình Phong các, chỉ sợ đến cả người nào là ai cũng không nhận ra nổi, cho nên người ta đã giúp ngươi chọn lựa xong xuôi."
"Bao gồm cả Diệp sư tỷ là có tổng cộng bảy người, xem như những Thần Phủ cảnh mạnh nhất trong Phong các chúng ta, ngươi mang bọn hắn theo, hẳn sẽ chia sẻ được không ít gánh nặng, lúc nãy ta cũng đã thuận tiện cho người đi tìm bọn họ, chắc hẳn bọn hắn chẳng mấy chốc sẽ tới đây."
Nàng có chút quay đầu, tóc dài rủ xuống gương mặt, khẽ cười nói: "Tuy là nhiệm vụ tư nhân, sẽ gây trì hoãn thời gian tu luyện của mọi người, nhưng với uy vọng của ngươi bây giờ tại Phong các, bọn hắn khẳng định không ai có ý kiến."
"Đương nhiên, nếu sau khi thành công, các chủ đại nhân có thể ban thưởng mọi người một chút Phong Mẫu văn phẩm chất cao, thì chắc hẳn mọi người sẽ càng có động lực."
Chu Nguyên nhìn Y Thu Thủy đang chậm rãi nói, mỉm cười ung dung, con mắt có chút đăm đăm.
Y Thu Thủy bị hắn nhìn đến mức gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, vươn tay sờ mặt, sẵng giọng: "Làm gì mà nhìn ta như vậy?"
Chu Nguyên cảm thán nói: "Thu Thủy, ta vừa đến Thiên Uyên vực dã gặp ngươi, thật đúng là vận may của ta a."
Chu Nguyên xem như chân chính kiến thức cái gọi là đại tổng quản nội vụ, hắn mới chỉ xuất hiện một cái ý niệm trong đầu, Y Thu Thủy đã giúp hắn chuẩn bị xong xuôi hết thảy, chỉ cần dẫn người xuất phát nữa thôi.
Loại cảm giác này, thật là sảng khoái vui vẻ đến mức không cách nào dùng ngôn ngữ diễn tả.
Hắn thậm chí có chút không cách nào tưởng tượng, nếu Phong các không có Y Thu Thủy, tất cả mọi thứ để hắn đến xử lý, hắn sẽ làm ra cái gì? Chỉ sợ được mấy ngày Phong các liền sụp đổ.
Hiện tại hoàn toàn không thể rời bỏ Y Thu Thủy a.
Nếu không phải trong lòng của hắn có Yêu Yêu, nói không chừng. . . Khụ khụ, được rồi được rồi, đừng có loại ý nghĩ nguy hiểm này, nói không chừng sẽ có người chết.
Trong đầu Chu Nguyên xẹt qua dung nhan thanh lãnh như Nguyệt Cung tiên tử của Yêu Yêu, một đôi mắt hững hờ như u tuyền dường như có thể xem thấu nội tâm của hắn, thế là hắn có chút rùng mình, sau đó trong lòng mặc niệm một ngàn lần, Yêu Yêu đẹp nhất.