Nguyên Tôn (Dịch Full)

Chương 904 - Chương 903: Ngư Ông Biến Tay Chân

Chưa xác định
Chương 903: Ngư ông biến tay chân

Trong kết giới giữa rừng già đang mưa lớn.

Đám người Phương Ngao sắc mặt tái nhợt nhìn phía cách đó không xa, một con Thiên Yên Thú mắt đỏ rực tràn đầy sát ý nhìn chằm chằm bọn hắn, trong lòng chửi ầm lên, bọn hắn sao có thể đoán được, ngư ông bọn hắn cuối cùng lại biến thành ngao cò trong mắt Chu Nguyên.

Chu Nguyên làm vậy rõ ràng là muốn bọn hắn đánh một trận với Thiên Yên Thú.

"Đi, đánh vỡ kết giới!" Phương Ngao âm trầm quát.

Chỉ cần đánh vỡ kết giới, bọn hắn liền có thể trực tiếp rút lui, dù sao mục tiêu của bọn hắn không phải Thiên Yên Thú, tên hỗn đản Chu Nguyên kia muốn lợi dụng bọn hắn, nằm mơ!

Oanh!

Bất quá, ngay khi thanh âm hắn vừa dứt, hư không phía sau bọn họ , chợt có một luồng nguyên khí gào thét mà ra, trực tiếp nhanh như sấm chớp hung hăng đánh về phía Thiên Yên Thú xa xa.

Rống!

Thiên Yên Thú ngửa mặt lên trời gào thét, sóng âm cuồn cuộn, luồng nguyên khí kia còn chưa kịp tiếp cận đã bị sóng âm chấn vỡ.

Bất quá, loại công kích này đối với Thiên Yên Thú không thể nghi ngờ là một loại khiêu khích, thế là nó phát ra gào thét nổi giận, con mắt đỏ như máu nhìn chòng chọc đám người Phương Ngao, trên thân thể cao lớn, có nguyên khí cuồng bạo màu đen lưu chuyển như gió bão.

Miệng lớn của nó há ra, chỉ thấy nguyên khí màu đen phun trào, hóa thành đạo đạo hắc quang cuốn về phía mấy người Phương Ngao.

Theo nhận biết của nó, đối phương đều cùng một giuộc, đều phải chết! Chỉ là chết sớm hay chết muộn mà thôi!

"Ngu xuẩn, không phải chúng ta đánh ngươi!" Phương Ngao thấy thế, tức giận đến thổ huyết, Thiên Yên Thú này tuy nói là lục phẩm Nguyên thú, có linh trí không thấp, nhưng cuối cùng vẫn không có cách nào cùng nhân loại so sánh.

"Nhanh tránh đi!"

Mắng thì mắng, đối mặt với Thiên Yên Thú công kích, Phương Ngao cũng không dám lãnh đạm, quát lên.

Một đoàn người thân hình lấp lóe, nhanh chóng tránh né, như là đám ruồi bay loạn trên bầu trời.

Mà Thiên Yên Thú thấy công kích thất bại, càng thêm phẫn nộ, gào thét thành tiếng, sóng âm trực tiếp chấn vỡ đại thụ che trời ở phụ cận, chợt thân ảnh khổng lồ của nó mãnh liệt bắn ra, đằng đằng sát khí tấn công bọn người Phương Ngao.

Bọn người Phương Ngao vội vàng chật vật tránh lui, bọn hắn không muốn cùng Thiên Yên Thú giao thủ, bởi vì như vậy sẽ chỉ thành may áo cưới cho Chu Nguyên, nhưng Thiên Yên Thú lại nghĩ bọn hắn là đồng bọn của Chu Nguyên, công kích không lưu tình chút nào, muốn xé nát bọn hắn.

Bọn hắn muốn giành thời gian công kích kết giới, nhưng Thiên Yên Thú công kích mãnh liệt làm cho bọn hắn khó mà phân thần, coi như ngẫu nhiên công kích, đều sẽ bị hóa giải một cách lặng yên không tiếng động, hiển nhiên là bọn người Chu Nguyên trong bóng tối đang xuất thủ, quả thực âm hiểm!

Thế là trong lúc nhất thời, cục diện cực kỳ hỗn loạn.

Thiên Yên Thú đuổi giết bọn người Phương Ngao, nguyên khí cuồng bạo không ngừng tàn phá bừa bãi.

Mà bị Thiên Yên Thú truy kích, bọn người Phương Ngao cực kỳ chật vật, nhiều lần thậm chí thiếu chút nữa là xuất hiện tử thương.

Thêm mấy lần như vậy xảy ra, Phương Ngao cũng đã lửa giận đầy mình, cuối cùng gào thét thành tiếng: "Đồng loạt ra tay, trước tiên làm thịt súc sinh này!"

Nếu cứ chạy loạn như vậy, tất nhiên sẽ bị Thiên Yên Thú tìm được cơ hội, cho nên cũng chỉ đành trước tiên giết Thiên Yên Thú, lại tính sổ sách cùng Chu Nguyên sau!

Oanh!

Phương Ngao nói xong, xuất thủ đầu tiên, chỉ thấy hai tay của hắn hợp lại, nguyên khí màu bạc bộc phát, tựa như dòng lũ ngàn vạn ngân châm, mang theo khí tức sắc bén đến cực đoan phô thiên cái địa công kích Thiên Yên Thú.

Mà những người khác cũng nhao nhao xuất thủ, dòng lũ nguyên khí mang theo lực lượng cường hãn đánh vào thân thể to lớn của Thiên Yên Thú.

Ầm ầm!

Bọn người Phương Ngao liên thủ, trong lúc nhất thời không ngờ khiến Thiên Yên Thú bị đánh cho liên tiếp lui về phía sau, vết thương vốn đã tồn tại trên thân thể vào lúc này vỡ nát, máu tươi chảy ròng ròng.

Rống!

Bất quá đau nhức kịch liệt cũng làm cho Thiên Yên Thú càng thêm hung bạo, đấu pháp hoàn toàn là cứng đối cứng, thế công cuồng bạo.

Song phương đắm mình trong chiến đấu, động tĩnh có thể nói là kinh thiên động địa, làm cho rừng mưa khổng lồ không ngừng bị phá hủy.

Mà trong một đám mây mù đằng sau, Chu Nguyên cười híp mắt nhìn chiến đấu phía dưới, mà sau lưng hắn, đám người Diệp Băng Lăng, Tiêu Hoằng đều là vẻ mặt ngốc trệ.

" Phương Ngao này làm sao lại xuất hiện ở đây?" Diệp Băng Lăng rốt cục nhịn không được nói.

"Đương nhiên là hướng về ta mà tới a." Chu Nguyên cười nhạt nói.

Diệp Băng Lăng giật mình, ý thức được cái gì, ngữ khí lập tức trở nên có chút băng hàn: "Lữ Tiêu thật là gan to bằng trời!"

Cũng dám hạ độc thủ đối phó các chủ Phong các, lá gan này lớn đến cái tình trạng gì?

Mấy người Tiêu Hoằng cũng là sắc mặt giận dữ, tuy Phong các chiếm lấy lợi ích của Hỏa các, nhưng đều là cạnh tranh công bằng, chiêu này của Hỏa các, cực kì âm hiểm thâm độc, nếu lan truyền trở về, tất nhiên sẽ dẫn phát chấn động không nhỏ.

"Bất quá ngươi sao mà biết bọn hắn muốn đối phó ngươi?" Diệp Băng Lăng chợt có chút ngạc nhiên, Chu Nguyên lúc trước bố trí kết giới nguyên văn, bọn hắn còn có chút kỳ quái, bởi vì đó cũng không phải kết giới che lấp động tĩnh như hắn nói.

Hiện tại xem ra, kết giới này nguyên lai là cái hố Chu Nguyên đào!

Chu Nguyên cười nói: "Đắc tội người khác, sao có thể không cẩn thận một chút?"

Hắn đương nhiên sẽ không nói đây là bởi vì Si Tinh nhắc nhở, như thế không thể nghi ngờ sẽ bại lộ quan hệ hai người, từ đó rước lấy phiền toái không cần thiết.

Diệp Băng Lăng gật đầu, cũng không nghĩ nhiều, lúc này nhìn xuống phía dưới đã được giảm hận rất nhiều , nói: "Phương Ngao kia nguyên bản còn tưởng rằng có thể ngồi xem chúng ta tranh đấu với Thiên Yên Thú, hắn tới làm ngư ông, không ngờ kết quả bây giờ lại bị ngươi kéo xuống nước. . ."

Những người khác cũng không nhịn được bật cười, chắc hẳn lúc này trong lòng đám người Phương Ngao đang biệt khuất tới cực điểm a?

"Bất quá như vậy cũng tốt, thương thế Thiên Yên Thú so với chúng ta tưởng tượng nhẹ hơn, có đám người Phương Ngao lên trước, đối với chúng ta mà nói là chuyện tốt." Tiêu Hoằng nói ra.

Chu Nguyên cũng gật gật đầu, hắn nhìn chăm chú phía dưới kịch chiến, Thiên Yên Thú công kích cực kỳ hung hãn , cứ tiếp tục như vậy, bên phía Phương Ngao sớm muộn sẽ xuất hiện tử thương, bắt đầu giảm quân số.

Bất quá Chu Nguyên cũng không thấy đồng tình chút nào, trong đôi mắt tràn đầy băng lãnh, bởi vì hắn biết Phương Ngao lần này âm thầm đi theo, cũng là lòng mang ý xấu thậm chí là sát ý.

Nếu như lần này không phải nhờ có Si Tinh sư tỷ giúp đỡ, bằng vào một mình các chủ Phong các như hắn, sao có thể ở Thiên Uyên Động Thiên so bối cảnh với kẻ như Lữ Tiêu có Thiên Linh tông đứng sau ủng hộ?

Mà không có Si Tinh sư tỷ nhắc nhở, lần này rất có thể hắn đã thật sự bị Lữ Tiêu, Phương Ngao tính toán.

Chờ tới khi bọn hắn cùng Thiên Yên Thú đánh đến sức cùng lực kiệt, Phương Ngao sẽ cười híp mắt xuất hiện, chắc hẳn khi đó kết cục của hắn sẽ không tốt hơn chút nào.

Nếu đối phương đã ra tay không thèm lưu tình, vậy hắn tự nhiên không hứng thú làm người tốt lây ân báo oán.

Cho nên lần này, Phương Ngao phải chết!

Coi như Thiên Yên Thú đánh không chết hắn, Chu Nguyên cũng sẽ xuất thủ đánh chết hắn.

Về phần sau đó có hậu quả gì, Chu Nguyên cũng không dự định cân nhắc, dù sao lần này phá hư quy tắc là Phương Ngao, bất luận Chu Nguyên ứng đối kiểu gì, hắn đều chiếm lý.

Chu Nguyên hai tay ôm ngực, ánh mắt lạnh lùng nhìn phía dưới nơi Phương Ngao sắc mặt tái nhợt chỉ huy đám người cùng Thiên Yên Thú giao chiến, hắn biết, tuy hôm nay người xuất hiện là Phương Ngao, nhưng với đầu óc Phương Ngao, chỉ sợ nghĩ không ra loại biện pháp này, cho nên kẻ bày mưu tính kế phía sau, tất nhiên là Lữ Tiêu.

Bất quá cũng được, trước tiên diệt phụ tá đắc lực của Lữ Tiêu trước, về sau tự nhiên sẽ có cơ hội thu thập kẻ này!

Bình Luận (0)
Comment