Rầm rầm oanh!
Khắp đình viện đều rung lên dữ dội.
Lúc này, trên người Chu Nguyên được bao phủ bởi một tầng nguyên khí màu vàng sậm, ẩn ẩn bên trong tầng nguyên khí ấy xuất hiện một con mãng xà màu vàng kim đang ngửa mặt lên trời thét dài, đồng thời từ cơ thể hắn cũng toát ra cảm giác áp bách khiến người khác kinh sợ.
Răng rắc!
Dưới sự áp bách của nguyên khí ám kim kia, thạch đình nơi Chu Nguyên đang ngồi dần dần rạn nứt.
Trải qua một lúc lâu sau thì nguyên khí ám kim mới bắt đầu tiêu tán, còn Chu Nguyên cúi đầu nhìn hai tay của mình với vẻ kinh ngạc. Hắn có thể cảm thấy được có một luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ đang dâng trào ở bên trong cơ thể hắn.
Lực lượng này còn vượt xa lực lượng lúc trước của hắn.
Sau đó, tâm niệm hắn khẽ động nhìn vào trong khí phủ, thì nhìn thấy trong cơ thể vốn chỉ có nguyên khí tinh thuần nhưng lúc này luồng nguyên khí kia lại đang dần biến thành màu vàng sậm, mơ hồ có thể thấy thân ảnh mãng xà màu vàng kim.
Mà hồng sắc khí phủ cũng đang phát ra quang mang không ngừng tôi luyện nguyên khí màu vàng sẫm.
Đây chính là Thông Thiên Huyền Mãng Khí ư?
Trong lòng bàn tay hắn lúc nãy xuất hiện một tầng nguyên khí màu vàng sậm, Chu Nguyên có thể cảm giác được, lực lượng của đạo nguyên khí này so với lúc hắn vẫn chưa tu luyện công thì mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.
Hiện tại Chu Nguyên cảm thấy rất tự tin, nếu như lúc này hắn đánh với Tề Hạo, cho dù hắn không sử dụng Thiên Nguyên Bút thì hắn cũng có thể dễ dàng chiếm thế thượng phong.
“Như vậy thì ta đã trở thành người mạnh nhất trong cảnh giới Dưỡng Khí kỳ rồi.”
Chu Nguyên tự nói với mình, trong lòng tràn đầy sự tự tin.
Yêu Yêu ôm Thôn Thôn bước tới bên cạnh hắn, con ngươi linh động của nàng nhìn quét qua Chu Nguyên một lượt, rồi mới lên tiếng:
- Bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính thức trở thành người tu luyện Tổ Long Kinh rồi.
Bây giờ, Chu Nguyên đã tu luyện thành công tầng thứ nhất Tổ Long Kinh, cho dù hắn có muốn từ bỏ chuyển qua tu luyện công pháp khác cũng không thể nào làm được.
Nghe Yêu Yêu nói thế, khuôn mặt Chu Nguyên lộ vẻ nghiêm túc, hắn gật đầu nói:
-Yêu Yêu tỷ, vậy khi nào ta mới có thể tu luyện tầng tiếp theo của Tổ Long Kinh đây?
Tầng một là Thông Thiên Huyền Mãng Khí đã có thể sánh ngang với nguyên khí cấp ngũ phẩm, mà nguyên khí cấp bậc cỡ này ở Đại Chu có thể xem như là cao thủ đứng đầu, nhưng nếu nhìn xa hơn một chút thì vẫn chưa đủ.
Tuy nhiên, nếu Chu Nguyên có thể tu luyện thành công tầng thứ hai của Tổ Long Kinh tương đương với Trấn Thế Tiên Giao Khí thuộc hàng nguyên khí thất phẩm, vậy thì hắn sẽ có đủ tư cách kiêu ngạo được.
Ở thế giới này, nguyên khí hàng thất phẩmcó thể coi là đứng đầu trong thiên hạ .
Bàn tay xinh đẹp của Yên Yên nhẹ nhàng vỗ về Thôn Thôn, môi đỏ hé mở:
- Tu luyện Tổ Long Kinh không dễ dàng như ngươi nghĩ đâu, tầng thứ nhất chỉ là tầng đơn giản nhất thôi, nếu như ngươi muốn tu luyện tầng thứ hai, chỉ sợ ngươi sẽ gặp phải khó khăn gấp mấy chục lần.
Trong lòng Chu Nguyên khẽ run sợ, hắn tu luyện thành công Thông Thiên Huyền Mãng Khí đã phải trải qua rất nhiều trắc trở rồi, nếu tầng thứ hai còn khó hơn so với tầng thứ nhất thì không biết đến bao giờ hắn mới có thể thành công đây.
Tổ Long Kinh gồm bốn tầng, từ trước tới nay, mới chỉ có một người tu luyện thành công đến tầng thứ ba.
Nghe thấy thế, ánh mắt Chu Nguyên chợt ngưng trọng, tầng thứ ba Tổ Long Kinh chính là Càn Khôn Thánh Long Khí bậc cửu phẩm, đây chính là cửu phẩm đó. . . thật không biết người đã tu luyện được đến tầng này là thiên tài bậc nào mới làm được như thế?
Người như thế nhất định đã từng khiến mọi người phải kinh ngạc đến tột cùng.
Ta cũng không biết lúc nào mới có thể tu luyện tầng thứ hai, chuyện này hình như có liên quan đến thực lực của người tu luyện.
Yêu Yêu nghĩ nghĩ một hồi rồi mới chậm rãi nói tiếp:
- Ta nghĩ cần phải có cơ duyên.
- Cơ duyên gì?
Yêu Yêu trầm mặc một chút, nói:
- Có lẽ chính là ngày ngươi đoạt lại được Thánh Long khí vận của ngươi.
Nàng nhìn chằm chằm vào Chu Nguyên rồi nói thêm:
-Đây có lẽ là con đường ngươi phải đi, con đường thuộc về người có số mệnh Thánh Long như ngươi.
Sau khi Yêu Yêu vừa dứt lời, cảm xúc trong lòng Chu Nguyên sôi trào mãnh liệt, hắn nắm chặt tay lại, hít sâu một hơi rồi khẽ gật đầu:
- Ta biết rồi.
Hắn kiềm nén cảm xúc trong lòng, nói:
-Có lẽ ta cần tự mình đoạt lại những thứ đã bị cướp đoạt khi xưa.
Hắn ngẩng đầu, nhìn về phía chân trời xa xăm, trong mắt hắn dường như dấy lên ngọn lửa đang rực cháy.
Ba ba!
Ngay lúc này, ở sau lưng hắn bỗng vang lên tiếng vỗ tay, Chu Nguyên bèn xoay đầu lại nhìn thì thấy hai người Chu Kình, Tần Ngọc đều đang đứng bên cửa đá, nhìn hắn với vẻ mặt kinh hỉ.
Có thể thấy, bọn họ cũng đã nhận ra động tĩnh khi nãy do Chu Nguyên tạo ra lúc tu luyện thành công, liền vội vàng chạy tới.
Phụ vương, mẫu hậu.
Chu nguyên thu lại cảm xúc, nở một nụ cười với hai người họ.
Đây là nguyên khí ngũ phẩm mà con vừa luyện thành sao? Quả nhiên không tầm thường chút nào.
Chu Kình bước nhanh tới trước mặt hắn, ông nhìn tầng nguyên khí màu vàng sậm đang bao phủ toàn thân Chu Nguyên, ông có thể cảm giác được sự mạnh mẽ, sắc bén của đạo nguyên khí này.
Rõ ràng, nguyên khí mà Chu Nguyên tu luyện được mạnh hơn Viêm Lôi Khí của hoàng thất bọn họ rất nhiều.
Nguyên nhi thật giỏi.
Còn Tần Ngọc xoa đầu Chu Nguyên, trên khuôn mặt bà đầy vẻ dịu dàng xen lẫn sự tự hào.
Sau khi trở về Đại Chu Thành, Chu Nguyên đã đưa một quả Ngọc Anh Quả để cho Tần Ngọc dùng, cho nên sắc mặt của bà đã tốt hơn nhiều so với quá khứ, hai má hồng nhuận, thọ nguyên vốn bị hao tổn cũng đang chậm rãi tăng lên.
Bây giờ con đã tu thành nguyên khí của chính mình rồi, cho dù sau này Oán Long Độc có tái phát lại thì bản thân con cũng có thể tự mình áp chế, cuối cùng chúng ta cũng có thể an tâm rồi.
Tần Ngọc nói tới đây thì hốc mắt cũng dần đỏ lên.
Oán Long Độc trên người Chu Nguyên, là tâm bệnh suốt mười năm qua của bọn họ.
Điều may mắn là Chu Nguyên bây giờ cũng đã thoát khỏi thời kỳ nguy hiểm nhất.
Chu Nguyên cầm tay Tần Ngọc, cười cười an ủi bà.
Phụ vương, gần đây đám người Tề vương có hành động gì không ạ?
Chu Nguyên nhìn về phía Chu Kình, gương mặt trở nên nghiêm túc hơn hẳn, tuy rằng hắn rất muốn đi đòi lại Thánh Long khí vận của mình ngay lập tức, nhưng hắn cũng hiểu con đường này rất dài. Bởi vì kiếp nạn năm đó khiến cho hắn thua kém rất nhiều, cho nên việc hắn cần làm bây giờ, chính là không ngừng đuổi theo, rút ngắn khoảng cách chênh lệch giữa bọn họ.
Đương nhiên, nếu như ngay cả việc Tề vương tạo phản ngay trước mắt, mà hắn cũng không thể giải quyết nổi thì đừng nói đến chuyện tương lai.
Chu Kình nghe thấy thế bàn nhíu mày rồi nói:
-Đến thời điểm hiện tại thì bọn chúng vẫn không có động tĩnh quá lớn, ta chỉ thấy Tề vương đang không ngừng tụ tập binh mã, chỉ sợ trong vòng hai ngày nữa lão ta sẽ dẫn binh đánh thẳng vào kinh thành.
Tề vương biết rõ bên phái bọn họ có ba vị cường giả Thái Sơ cảnh tọa trấn, thế mà lão ta lại dám to gan như vậy, tự mình hạ chiến thư trước. Đối mặt với chuyện này Chu Kình không khỏi cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Xem ra bọn chúng có Đại Vũ làm chỗ dựa, chúng ta cần phải cẩn thận một chút.
Chu Nguyên chậm rãi nói.
Chu Kình gật đầu, trong mắt ông tràn đầy lạnh lẽo và sắc bén, ông lại nói:
- Mặc kệ Tề vương được ủng hộ nhiều như thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng không còn đường lui nữa rồi.
Lúc xưa ông đã từng trải qua chuyện mất nước một lần rồi. Vì vậy, ông càng không muốn nếm trải tình cảnh như thế thêm một lần nào nữa, cho nên, dù phải trả giá đắt thế nào, ông cũng tuyệt đối không cho phép chuyện đó xảy ra thêm lần nào nữa.
Nếu như bọn họ không thể chiến thắng.. vậy thì ông sẽ sắp xếp đường lui cho Chu Nguyên, còn bản thân ông sẽ ngọc đá cùng nát với tên Tề vương kia.
Chu Nguyên khẽ gật đầu. Lúc này, ánh mắt hắn đầy sát khí. Lần này, hắn nhất định phải diệt trừ mối họa Tề vương, để cho Đại Chu được sống trong an bình, bằng không, với tình trạng Đại Chu đang kiệt quệ như thế này, bọn họ chắc chắn không phải đối thủ của Đại Vũ vương triều.
Cho nên, bất kể như thế nào, lão già Tề vương kia nhất định phải chết.
. . .
Hai ngày lại trôi qua, Đại Chu vẫn nhìn chăm chăm vào động tĩnh của đám người Tề vương. Dưới sự chú ý của mọi người, đến ngày thứ chín thì Tề vương mới bắt đầu hành động.
Đúng như những gì đã ghi trong chiến thư, Tề vương không hề có ý định tấn công vào những chỗ khác, lão ta chỉ huy đại quân chậm rãi tiến thẳng về phía kinh thành.
Cùng lúc đó, bên phía Đại Chu bắt đầu tập trung quân đội, phòng vệ Đại Chu thành thật nghiêm ngặt, bọn họ cũng chuẩn bị mọi thứ cho trận chiến sắp tới.
Còn ba vị cường giả sơ cảnh Chu Kình, Vệ Thương Lan và Hắc Độc Vương cũng xuất hiện nhằm trấn an lòng người.
Lúc này, toàn bộ Đại Chu đều chăm chú theo dõi tình huống của kinh thành.
Đến ngày thứ mười, tất cả mọi người đều cảm giác được mặt đất hơi rung chuyển. Mà bên ngoài Đại Chu thành cũng xuất hiện một đội quân đông đảo giống như thủy triều ồ ạt tiến đến trước thành.
Hơi thở tử vong bao phủ toàn bộ Đại Chu thành.
Rốt cuộc tên Tề vương kia thực sự đã lĩnh quân tiến đánh Đại Chu thành.