Nguyệt Lượng Đích Thủ Hộ

Chương 1

Lần đầu tiên ta mở mắt  ra là ở bên một hồ nước . Trên mặt hồ có ảnh ngược của một vầng trăng tròn, trời sao đầy trời sáng ngời đều ảm đạm thất sắc.

Sau đó thấy Clow Reed một thân trường bào màu đen, mỉm cười điềm tĩnh có thể làm cho người ta không tự chủ được trở nên yên tĩnh. Hoàng kim thú bên cạnh hắn giương đôi cánh cùng màu, biểu tình nhìn ta tựa tiếu phi tiếu, hoàn toàn có một loại uy phong khó tả.

“Chủ nhân.”

Mở miệng thẳng hô. Rõ ràng không biết người này là ai vậy — cùng với chính mình là ai, lại tinh tường biết chính mình là do hắn sáng tạo ra . Vì thế cứ như vậy xưng hô , ngữ khí đông lạnh không mang theo một tia tình cảm, không có nửa phần ý tứ hàm xúc cung kính.

Clow Reed đi tới, vươn tay vuốt vuốt hai má của hắn. Hắn có chút kinh dị lui về phía sau, nhưng chung quy không có né tránh, ngược lại nhẹ nhàng gục đầu xuống, nhắm hai mắt lại.

Người này chính là chủ nhân sáng tạo ra mình đi… Như vậy hắn sẽ không làm gì không tốt đối với mình.

“Ta nói Clow, hắn như thế nào lại không giống ta a?”

Hoàng kim thú quỳ rạp trên mặt đất miễn cưỡng than thở một câu. Theo ý tứ y, có phải y cũng được chủ nhân sáng tạo ra như mình hay không? Ta đây quả thật không giống hắn!

Chính mình là hình thái con người, đôi mắt cùng mái tóc dài màu bạc, trang phục kì dị đính chế lam thủy tinh, cánh chim phía sau là màu ngân bạch.

Hoàng kim thú kia bộ dạng rất giống hổ , ánh mắt màu vàng, trên cơ thể tràn đầy hoa văn cùng đôi cánh màu hoàng kim, giữa trán có một viên bảo thạch màu đỏ nằm trong một trận đồ kì dị.

Hắn xưng chủ nhân là , Clow?

Ngón tay chạm vào lọn tóc sau tai của người trước mắt, sợi tóc màu bạc kia mềm mại có thể so với tơ lụa.

“ Ngươi kêu ‘ Yue’ đi, được không?” ( Nhật Tâm : 月 : Nguyệt, mặt trăng !)

Nghe thấy ngữ khí như đang hỏi ý kiến của mình như vậy, ta chớp mắt kinh dị một chút, sau đó vuốt cằm:

“ Vâng !”

Cũng không hỏi đến hàm nghĩa cái tên kia ngay cả chính mình căn bản cũng không hiểu . Bất quá tên này, nghe có vẻ rất đẹp.

Hoàng kim thú lại kêu lên:“Clow, tên đó nghĩa là gì?”

“Đó là ngôn ngữ quốc gia ta có một nửa huyết thống, ‘Yue’ hàm nghĩa của nó là – ánh trăng.” Clow Reed nâng ngón tay hướng ảnh ngược trăng tròn giữa hồ,

“Yue, ta gọi là Clow Reed.”

Nụ cười điềm tĩnh kia của Clow Reed vẫn không thay đổi , Kerberos vẫn luôn là cái loại tư thái lười biếng khi nãy.. Tại một nơi ấm áp như thế này , Yue không hề lãnh đạm, câu nệ như lúc ban đầu.

Chính là nhìn Kerberos diễu võ giương oai sau khi đả bại một con dã thú thoạt nhìn cường đại hơn hắn nhiều lắm. Nhìn các sinh linh ma pháp trong những lá bài Clow vui đùa ngoạn nháo trong sân, trong mắt Yue lại sẽ có khó có thể phát hiện thản nhiên cô đơn.

Clow Reed nhìn ra được đến, Yue hy vọng có được lực lượng.

Khi sáng tạo hai cái bất đồng với ma pháp sinh linh trong các lá bài Clow này, hắn  cho Kerberos lực lượng cường đại của “ hỏa” ( the firey ) , “ quang” ( the light) cùng bề ngoài uy vũ , mà cho Yue dung mạo tuyệt mỹ , tình cảm đạm mạc cùng với trí tuệ không tầm thường.

Nhưng hắn xem nhẹ một thứ!

Yue có được trí tuệ cùng tình cảm, hắn tất nhiên hiểu được lực lượng của bản thân thật bạc nhược. Yue hi vọng chính mình cũng có thể có được lực lượng như Kerberos!

Kia cũng không phải là chuyện dễ !

Yue thể chất không mạnh, thậm chí có điểm nhược, tùy tiện cho hắn cường đại ma lực, Yue tự thân cũng không chịu nổi. Nay Clow Reed cũng vô pháp tùy ý thay đổi thể chất của Yue , phương pháp duy nhất, đó là làm cho chính bản thân hắn đến!

Như vậy, liền làm cho chính hắn đến lấy đi.

Nhìn Yue ngồi ở dưới tàng cây trầm tư, Clow Reed mỉm cười đứng lên.

==============================

Không hiểu bị nhốt ở trong phiến rừng rậm này, cành lá rối rắm làm Yue không thể bay khỏi. Mà ở trong rừng rậm căn bản phán đoán không ra phương hướng. Liếc mắt nhìn phiến rừng không có điểm cuối, rời đi nơi này, chắc sắp tới chưa thể được.

Dù cho đạm mạc, Yue cũng biết rõ chính mình đối mặt với cái dạng nguy hiểm gì. Theo trong rừng có thể thấy được dấu vết dã thú rất nhiều,Clow Reed cùng Kerberos cũng không ở bên người, không ai có thể bảo hộ chính mình.

Như vậy, khiến cho chính bản thân ta làm đi.

Nào biết cứ như vậy, Yue lại đi rèn luyện năng lực dù bản thân còn chưa biết !

Theo lúc ban đầu bằng vào khả năng bay lượn miễn cưỡng né tránh dã thú công kích, thẳng đến lúc có được cảm giác linh mẫn cùng năng lực phản ứng nhanh chóng. Mặc kệ là điểu thú vẫn là cành lá đều rất khó chạm vào người hắn.

Vì thế từ bình thường khiêu khích thú nhỏ đuổi theo, thẳng đến có được thể lực dẻo dai, quen thuộc điều tiết khả năng thân thể.

Một lần ngẫu nhiên bị thương kích khởi chiến ý của Yue, vì thế theo thường xuyên bị thương đến quen thuộc chiến đấu, sau đó bắt đầu có thể phản kích, thẳng đến nắm giữ lực lượng cùng kĩ xảo…. Dã thú trong rừng đã từ từ không phải là địch thủ của hắn!

Nhưng mà Yue vẫn như cũ không thể rời đi phiến rừng rậm này . Hắn đã muốn xác định là bị ma pháp giam cầm, lại không hề có đối sách.

Chính là hắn cũng cũng không vội vã rời đi.

Khi dây leo cành lá bên người toàn bộ hóa thành bích quang  bay đi một phương hướng, Yue cũng thấy người sáng tạo ra mình.

Trong tay Clow Reed mang theo hai lá bài Clow,“Mộc” ( the wood), cùng với “mê cung”( the maze ). Đó chính là hai lá bài đã vây khốn Yue.

“Chủ nhân?”

Kinh dị không thôi, trong khoảng thời gian ngắn Yue không thể tưởng tượng được hàm nghĩa trong hành động này của Clow Reed

Clow Reed mỉm cười đứng lên:

“Yue, ngươi biến cường .”

Nghe được lời nói của Clow Reed, Yue đã muốn hiểu được vài phần:

“Đều là an bài của ngài đi?”

“Ta biết ngươi hy vọng có được lực lượng a.” Clow Reed thu hồi bài,

“Ngươi sẽ không chán ghét ta đi?”

Yue trầm mặc trong chốc lát. Tại trong cuộc sống ấm áp kia, Yue đối Clow Reed sớm đã là  thân thiết không muốn xa rời cùng kính yêu, huống chi đến nay, Clow Reed vì hắn làm bao nhiêu?

Sau đó hắn nhẹ nhàng nói:

“Không chán ghét.”

“Không chán ghét? Không chán ghét là cái gì trình độ đâu?”

Clow Reed nheo lại mắt, cũng không bỏ qua.

“Không chán ghét…… Chính là phi thường thích.”

Cũng không biết có kinh ngạc hay không, Clow Reed mỉm cười lại rút ra hai lá bài:

“Hiện tại, ta đem lực lượng của hai lá bài Clow ‘Phong’ ( the windy ) cùng ‘Thủy’ ( the watery)  cho Yue.”

Yue ngạc nhiên ngẩng đầu.

Hai lá bài  Clow tỏa ra hào quang, uốn lượn ở bên người Yue, sau đó tan biến như sương khói.

Yue nhìn tay mình….“Thủy” phải không? Hắn thử huyễn ra một quả cầu nước…

Lòng bàn tay ngưng tụ một giọt nước mưa trong suốt!

Lực lượng Yue , đã muốn ngang hàng với Kerberos!

Từ nay về sau, ba người vẫn như hình với bóng.
Bình Luận (0)
Comment