Bịt mắt được tháo xuống, Trì Tảo Tảo làm quen với ánh sáng.
Dư âm do khoái cảm mang lại vẫn không tiêu tan, Trì Tảo Tảo thở hổn hển, bắn nước liên tục khiến thân thể cô mềm nhũn ngã trên người Tạ Cảnh Diệu, nhất thời không muốn nhúc nhích.
“Nô lệ bị chơi hỏng rồi thì hầu hạ chủ nhân thế nào được?” Tạ Cảnh Diệu lấy đồ chơi ra khỏi cơ thể cô, trên gậy mát xa còn vương dịch lỏng, anh không chịu buông tha cho cô: “Hay là bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ rèn thể lực cho em, chứ không cứ mất hứng thế này chẳng tốt chút nào.”
Hai quả chuông trước ngực cô cũng được tháo ra. Khi đầu v* sưng đỏ bị nắm lấy, Trì Tảo Tảo kêu “Á” một tiếng, ngay sau đó, bàn tay to dày của Tạ Cảnh Diệu không ngừng xoa bầu ngực căng tròn, dịu dàng nói với cô: “Em đừng cựa quậy, xoa một lúc là ổn, nếu vẫn đau thì đi bôi thuốc.”
Trì Tảo Tảo nhẹ nhàng gật đầu, cảm giác trên đầu v* mang đến không chỉ là đau đớn mà còn có cả khoái cảm.
Cơ thể Trì Tảo Tảo luôn nhạy cảm, bàn tay người đàn ông lại mò ra phía sau, chạm vào điểm nhạy cảm trên xương cụt làm cô rên nhẹ vài tiếng.
Tạ Cảnh Diệu không làm cô khó xử nữa, anh xả nước vào bồn tắm với nhiệt độ vừa phải rồi bế Trì Tảo Tảo ngồi xuống bồn tắm.
Hai chân Trì Tảo Tảo mỏi nhừ, thật sự không thể đứng dậy, cô chỉ đành cam chịu mặc cho Tạ Cảnh Diệu trêu đùa.
Quỳ dự vào người anh, Trì Tảo Tảo có thể cảm nhận được cây nấm thô to lại đứng thẳng lên. Tuy rằng cô không nhịn được chảy dịch nhưng trong lòng thực sự không muốn tiếp tục.
Tạ Cảnh Diệu không định giày vò nữa mà tập trung tắm rửa cho cô, ngón tay anh cắm vào trong lỗ nhỏ đầy nước, Trì Tảo Tảo chợt bật ra tiếng rên rỉ.
“Sao cơ thể của nô lệ nhạy cảm vậy, chủ nhân rửa bên trong giúp em mà càng rửa lại càng nhiều nước thế này?” Tạ Cảnh Diệu cong môi cười: “Xem ra nô lệ bé nhỏ vẫn chưa thỏa mãn hả?”
“Chủ nhân, nô… Nô thật sự không muốn nữa…” Trì Tảo Tảo nức nở đáp, giọng nói uất ức, tay lại ôm vòng lấy cổ anh vì sợ bản thân rơi xuống nước.
Người đàn ông giúp cô rửa sạch, bản thân tắm rửa qua loa cho xong rồi chủ động ôm cô đến giường lớn trong phòng ngủ.
“Em còn đau không?” Tạ Cảnh Diệu nhìn chăm chú vào đầu v* sưng đỏ của cô.
Trì Tảo Tảo vô cùng xấu hổ, lập tức quay mặt đi, kéo chăn che lấy toàn bộ cơ thể, lí nhí đáp: ‘Không đau ạ.”
“Bây giờ mới nghĩ đến việc che thân có phải đã quá muộn không?” Tạ Cảnh Diệu cười khẽ, giúp cô chỉnh lại chăn dưới chân, trông thấy nét mặt cô nhuốm đầy mỏi mệt bèn lên tiếng: “Em ngủ ngon, tôi sẽ không làm gì em nữa.”
Tạ Cảnh Diệu nói được thì làm được, anh lập tức rời khỏi phòng. rung
Trì Tảo Tảo lại không ngủ được, nhìn căn phòng xa lạ, cô thậm chí khá mong chờ vào những tháng ngày tiếp theo.
Không lâu sau, Tạ Cảnh Diệu gõ cửa hỏi cô đã ngủ chưa, Trì Tảo Tảo đáp một tiếng, anh mặc tạp dề bưng một đĩa sủi cảo chiên tiến vào.
“Em ăn chút gì đi rồi ngủ tiếp, nếu không bị đói sẽ chẳng ngủ được đâu.” Tạ Cảnh Diệu khá săn sóc ở phương diện này. Trì Tảo Tảo muốn ăn nhiều chút, nhưng vừa mới ăn được ba cái đã không nuốt nổi nữa.
Tạ Cảnh Diệu lại bưng đĩa rời đi.
Trong lúc mơ mơ màng màng, Trì Tảo Tảo cảm nhận được đầu bên kia chiếc giường lún xuống, ngay sau đó, một cảm giác quen thuộc bao bọc lấy cô. Trì Tảo Tảo lầm bầm một tiếng, cọ cọ vào người bên cạnh.
Sáng sớm hôm sau tỉnh dậy, Trì Tảo Tảo chợt thấy bản thân đang bám trên người anh như gấu Koala, cô hoảng sợ, vội vàng xoay người đi, không ngờ lại bị anh bắt được.