Nhà Thiết Kế Đồ Chơi Tình Thú

Chương 29

Đây có phải làm khen cô không?

Trì Tảo Tảo chửi thầm, tay xoa xoa cái cằm nhức mỏi, không nhịn được oán trách. Mặc dù cô rất thích chơi, nhưng cứ tiếp tục chơi điên cuồng thế này thì sớm muộn gì thân thể cô cũng hỏng mất.

“Em đang nghĩ gì vậy?” Tạ Cảnh Diệu cúi đầu, nhìn ra nỗi oán giận trong mắt Trì Tảo Tảo, anh không khỏi mỉm cười, giơ tay lau tinh dịch còn vương trên khóe môi cô rồi đưa vào miệng cô: “Dùng xong rồi bắt đầu quay ra ghét chủ nhân đấy à?”

Cơ thể Trì Tảo Tảo run lên, hàm răng cắn lấy đầu ngón tay anh.

“Xem ra em thật sự ghét tôi rồi.” Nụ cười trên môi Tạ Cảnh Diệu chợt tắt, rút ngón tay ra khỏi miệng cô, trên đó còn kéo theo một sợi chỉ bạc dài. Tạ Cảnh Diệu lấy giấy lau đi, đứng dậy: “Tôi những em không giống với họ…”

Trì Tảo Tảo sửng sốt, cho dù chỉ mới bên nhau ngắn ngủi mấy ngày song cô có thể phát hiện ra sự bất thường của Tạ Cảnh Diệu, đáy lòng cô cũng nặng trĩu.

Trong lòng còn đang suy nghĩ xem có phải biểu cảm vừa rồi của cô có vấn đề hay không thì tiếng của Tạ Cảnh Diệu đã truyền tới tai.

“Em có thể về, nếu cảm thấy bây giờ đã muộn thì cũng có thể ngủ lại đây, ngày mai hẵng về.” Tạ Cảnh Diệu xoay người vào phòng tắm.

Nhiệt độ bên người giảm xuống, cơ thể trần trụi của Trì Tảo Tảo khẽ rùng mình. Ngay sau đó, trong phòng tắm vang tiếng nước chảy, chân Trì Tảo Tảo lại như chết lặng.

Dường như Tạ Cảnh Diệu không hề luyến tiếc bất cứ điều gì. Sau khi tắm xong, anh quấn khăn tắm đi ra, chẳng nhìn lấy Trì Tảo Tảo đang ngồi im lấy một cái mà mặc quần áo của mình rồi rời đi. Trước khi đi, anh lại liếc Trì Tảo Tảo một cái, không nói gì.

Vào giây phút cánh cửa đóng lại, Trì Tảo Tảo mới kịp phản ứng. Cô muốn đứng dậy đuổi theo, song hai chân lại bị tê cứng đến chết lặng, mỗi một bước đi đều vô cùng khó khăn.

Cố gắng đi tới cửa rồi lại nhớ ra bản thân còn chưa mặc gì, bàn tay đã đặt lên then cửa lại phải rụt về.

Giữa môi răng vẫn còn mùi tanh và độ ấm ban nãy, nhưng người đã không còn đó.

Trì Tảo Tảo muốn thoát khỏi nơi này, muốn đi tìm anh, ấy vậy mà cô lại không biết tìm anh ở đâu, tìm thế nào…

Nghe nói gia đình anh có rất nhiều tài sản, thậm chí còn có công ty nước ngoài. Nếu anh thật sự không thích cô, vậy thì anh sẽ không xuất hiện tại những nơi quen thuộc nữa.

Trì Tảo Tảo tắm rửa, mỗi một dấu vết trên người đều chứng minh mới rồi hai người đã thân mật nhường nào. Chỗ giao hòa còn hơi nóng, dẫu có dùng nước ấm súc rửa thì cũng không rửa hết được những dấu vết đó. em

9 giờ tối, câu lạc bộ đến giờ náo nhiệt nhất, Trì Tảo Tảo mặc quần áo rồi ra khỏi phòng, mùi thuốc lá và rượu nồng nặc đến buồn nôn. Bấy giờ, cô mới nhớ ra mình còn chưa ăn cơm.

“Jessie?” Một giọng nói quen thuộc truyền đến, Trì Tảo Tảo phục hồi lại tinh thần, nhìn thấy cô nàng Tina quyến rũ đang đi về phía mình.

Trì Tảo Tảo gật đầu với cô ấy, miễn cưỡng nhếch môi nở nụ cười: “Tina, cậu cũng ở đây à!”

Tina là một người lõi đời, sao lại không nhìn ra nụ cười gượng gạo của Trì Tảo Tảo chứ, song cô ấy lại không hỏi. Tina đã sớm trông thấy Trì Tảo Tảo đi từ trên tầng hai xuống, các phòng trên tầng hai đều thuộc về các King của câu lạc bộ, nếu từ trên đó xuống thì ắt hẳn đã bị một người trong số họ yêu thương.

“Đi thôi, mình mời cậu uống một ly nhé?” Tina khoác tay Trì Tảo Tảo, nhiệt tình kéo cô ngồi xuống quầy bar.

Chưa kịp gọi rượu thì một đĩa cơm rang đã được bưng lên.

Trì Tảo Tảo sửng sốt, bartender giải thích: “Có một quý ông gọi cho cô, ngài ấy bảo chắc hẳn cô vẫn chưa ăn gì nên để cô lót dạ trước.”

Nhìn đĩa cơm rang trứng đó, Trì Tảo Tảo cắn môi, hoảng hốt gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment