Chương 105: Cảm nhận 3
[Hiệu trưởng là người rất lợi hại, cô ấy biết rất nhiều thứ, biết làm đồ ăn ngon, còn có thể vẽ tranh, còn biết viết chữ, còn có văn hóa hơn Hoa Lan. Tuy Hoa Lan là người lớn tuổi nhất trong chúng tôi, nhưng tôi cảm thấy nó vẫn có chút ngốc. Tôi hi vọng mình có thể giống như hiệu trưởng, trở thành một người có hữu dụng, lợi hại.]
Hứa Thu nhận xét tán thành với Mộc Chức, sau đó cổ vũ cô bé [Em nhất định có thể biến thành một người lợi hại hơn hiệu trưởng, cho điểm: 99 điểm.]
Thêm một điểm, là không gian tiến bộ.
Chữ của rắn xanh nhỏ giống như con người nó, viết siêu cấp nhỏ, bởi vì dùng đuôi viết chữ cho nên chữ giống y như con giun.
Thanh Sa không nhắc tới đồ ăn, chủ yếu là ca ngợi Hứa Thu.
Đại loại như là [Dáng vẻ của hiệu trưởng thật đẹp, hiệu trưởng thật đáng yêu, cánh tay của hiệu trưởng thật mềm.]
Viết văn rất bình thường, đều là mấy lời thổi phồng hoa mỹ.
Chuyện có vẻ đặc biệt duy nhất, nói đúng ra là chuyện nó lột da.
[Sau khi lột da xong, da của tôi sẽ để lại cho hiệu trưởng! Cô ấy nhất định sẽ rất thích!]
Có lẽ là được thổi nên tâm trạng không tệ, Hứa Thu làm một giáo viên có trách nhiệm, còn cho 95 điểm.
[Kết cấu bài văn tương đối rời rạc, tiếp tục cố gắng, lần sau chúng ta có thể viết càng tốt hơn, cảm ơn em chuẩn bị quà cho tôi, tôi sẽ rất vui.]
Nguyên Cửu gây sự nhất viết văn cũng rất quy củ, nhưng mà nhìn ra được cậu bé thực sự nghiêm túc nghe giảng, viết dựa theo cách nói của Hứa Thu.
Mở đầu, tự sự, kết bài.
Nó nhấn mạnh viết hạt giống nó thích nhất, kể lại đại chiến với Đường Nạp Đức và Quỳnh lần đó, miêu tả mình oai hùng, thuận tiện công kích một chút Hứa Thu keo kiệt, cuối cùng lại xoay ngược lại nói.
[Tuy hiệu trưởng có rất nhiều khuyết điểm, nhưng dù sao cũng phải nói là nhân viên trông trẻ tốt nhất từ trước tới nay, cũng là hiệu trưởng tốt nhất của nhà trẻ, tên nhà trẻ đệ nhất vũ trụ siêu hay, nghe cũng rất xứng với tôi.]
Trong sách bài tập này, con chim nhỏ tâm cơ còn kẹp một cái lông chim.
Lông chim được móng vuốt chải chuốt, nhìn qua rất đẹp.
Hứa Thu nhận món quà này, sau đó cho bài văn của Nguyên Cửu 98 điểm.
[Tên này đúng là siêu hay, hi vọng Nguyên Cửu em cũng trở thành một người siêu giỏi.]
Khiến Hứa Thu tuyệt đối không ngờ tới chính là, cô cho hai anh em dơi nhỏ điểm thấp nhất trước nay chưa từng có.
Bởi vì hai con dơi nhỏ này sao chép, hai người viết giống nhau như đúc!
Hứa Thu rất nghiêm túc phê bình phía dưới.
[Bài văn của các em tổng cộng 100 điểm, nhưng mà mỗi người chỉ có thể lấy được 50 điểm, không đạt yêu cầu, bởi vì cho dù hai người là anh em cũng không thể giống nhau như thế. Hiệu trưởng hi vọng các em nhớ rõ điểm này.]
Bởi vì là lần đầu tiên viết văn, Hứa Thu vốn định chọn ra bài văn ưu tú để đọc, nhưng mà lúc này cô quyết định từ bỏ.
Những bài văn này sẽ được phát riêng tới tay đám trẻ, khiến chúng nó trở thành môi giới để cô câu thông với đám nhóc là đủ.
Bài viết của con dơi nhỏ, cô chuẩn bị hẹn gặp hai anh em riêng, cho chúng cơ hội viết lại.
Dù sao chúng nó vẫn còn nhỏ, cho phép sai lầm lần đầu tiên, có thể làm lại lần nữa.
Nhưng việc này phải đợi ngày mai lại làm ra sắp xếp.
Mà sáng sớm ngày hôm sau ở nhà trẻ, trời vừa tờ mờ sáng, nhà trẻ đã nghênh đón một vị khách mới – mẹ đẻ của Lị Lị.
…
Phi thuyền tư nhân hạ xuống ở địa điểm chỉ định là tiểu hành tinh tên Hắc Tinh.
Lái phi thuyền cho Kim Tinh Tinh là một người đàn ông rất gầy, phi thuyền không rộng có ba người ngồi, Kim Tinh Tinh, đại diện của cô ta, còn có chủ phi thuyền kiêm người điều khiển.
Ngoại trừ chuẩn bị đồ ăn ra, tạo hình của phi thuyền này rất khác phi thuyền tư nhân phía sau chất đống đều là nguồn năng lượng cho phi thuyền sử dụng.
Hiện giờ khí trời khá tốt, ánh mặt trời lên cao, bầu trời quang đãng, mỗi một hạt cát đều vô cùng khô mát.
Khi phi thuyền hạ xuống, thổi cát bụi bay vù một lát.
Đợi khi dỗ phi thuyền nhà mình ổn định, người điều khiển kia khởi động chức năng vệ sinh, dọn dẹp sạch sẽ cát bụi chỗ vị trí quan trọng quanh thân phi thuyền.
Đây là con thuyền yêu quý của anh ta, nhìn thấy hoàn cảnh rất tệ, người đàn ông không nhịn được cau mày oán giận:
“Nơi này quá hẻo lánh, khu vực đỗ phi thuyền đều bị hư hao như vậy, ngay cả chỗ bổ sung năng lượng đều không tìm thấy.”