Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 107 - Chương 107. Ấn Chuông Cửa Đi

Chương 107. Ấn chuông cửa đi Chương 107. Ấn chuông cửa đi

Chương 107: Ấn chuông cửa đi

Tay của cô ta rất đẹp, bởi vì nghề nghiệp cho nên bảo dưỡng rất tốt, mười ngón tay nhỏ xinh, giống y như tác phẩm nghệ thuật được điêu khắc cẩn thận.

Nhưng mà khi tới gần bảng hiệu, cái tay này vù một cái biến thành móng vuốt hồ ly lông lá xù xì.

Kim Tinh Tinh vươn móng vuốt hồ ly của mình nhẹ nhàng bao trùm lên dấu móng tay nhỏ xinh trên bảng hiệu, đây là dấu móng tay tinh xảo, tràn ngập tính trẻ con, đỏ rực của bé Hồ Ly.

Người phụ nữ nâng cằm thon nhỏ lên, cô ta chớp mắt, cuối cùng thở dài một hơi.

Bảng hiệu còn rất mới, xem ra đứa bé kia được chiếu cố không tệ.

Nơi này, từng xuất hiện trong giấc mơ của cô ta nhiều lần.

Ba năm qua, ngoại trừ cửa và bảng hiệu ra, nó nhìn không khác gì cảnh tượng trong giấc mơ.

“Là nơi này, ấn chuông cửa đi.”

Sau khi nói xong câu đó, cô ta lại khôi phục dáng vẻ im lặng ít lời như trước, người phụ nữ cầm mũ, kéo vành nón to xuống dưới thêm một chút.

Càng về gần đến quê thì trong lòng càng hồi hộp, rõ ràng đã làm chuẩn bị rất tốt mới tới nơi này, nhưng mà khi đứng trước cửa cô ta giống như quay trở về ba năm trước, dáng vẻ nhỏ yếu bất lực kia.

Cô ta không phải là nữ minh tinh Kim Anh Tử hăm hở, mà là một Kim Tinh Tinh nhỏ yếu khiếp đảm.

Người đại diện không có trách nhiệm tâm lý nghiêm trọng như cô ta, rất gọn gàng linh hoạt ấn chuông cửa.

Sợ có người không nghe được, anh ta còn gầm lên hai câu với bên trong.

“Có người không? Có người không? Phụ huynh tới cửa!”

Cửa to phát ra giọng nói vô cùng đáng yêu: “Leng keng, bạn có khách tới thăm hỏi.”

Cửa sắt to vốn không có chức năng chuông cửa, nhưng mà trong sản phẩm do hệ thống làm ra có cửa mới.

Âm thanh nhắc nhở là dùng giọng của Do Vũ, dù sao giọng nói của tiểu nhân ngư là giọng hay nhất trong đám nhóc.

Hai vị khách ở cửa còn không biết rằng: Cánh cửa này còn có chức năng phòng ngự, cho dù là người nào một khi làm ra động tác công kích, sẽ bị hệ thống tặng đại lễ công kích.

Nếu lúc đó móng vuốt của Kim Tinh Tinh không phải nhẹ nhàng bao trùm lên phía trên dấu tay, mà muốn khắc chữ, hay là cạy đồ án ở phía trên xuống mà nói, cửa sẽ kích phát trang bị công kích bị động, giật điện cô ta thành hồ ly xù lông.

Cùng lúc đó, cô ta còn có thể nghênh đón một đội nhỏ gồm 12 người máy.

Đến lúc đó có 5 người máy đứng phía trước tấn công, 6 người máy đứng phía sau phòng ngự, hình thành một đội hình hoàn mỹ, trực tiếp bắt Kim Tinh Tinh lại, người đi cùng cô ta cho dù giơ hai tay lên đầu hàng, cũng bị coi như là đồng bọn liên quan.

Ngay khi khách mới tới cửa, Hứa Thu là người quản lý mới của nhà trẻ đã nhận được thông báo.

Cô bố trí bài tập cho tiết học đọc thuộc lòng của đám trẻ, sau đó đi vào ký túc xá kiêm văn phòng của mình.

Khi chuông cửa vang lên cô không mở cửa, cũng không định lập tức đi ra đón hai người kia tiến vào.

Làm một người mẹ khi giao con mình cho phòng thí nghiệm như thế này, thì có ý nghĩ gì?

Không tới sớm không tới muốn, lại tới vào lúc mình bị chuyện xấu quấn lấy người, thân bại danh liệt thì đột nhiên tới.

Bảo là muốn đón đứa bé đi, không tiếc trả giá cao bỏ ra tiền tài.

Mục đích của cô ta là gì?

Vì mẹ con đoàn tụ, vì bồi thường cho đứa nhỏ này, muốn làm bạn đến lúc cô bé trưởng thành, hay là muốn coi bé Hồ Ly thành công cụ để mình tẩy trắng vơ vét của cải?

Nếu Lị Lị muốn ở cùng với mẹ, cô chắc chắn sẽ nghĩ biện pháp khiến đứa bé đạt thành tâm nguyện của mình.

Nhưng điều kiện tiên quyết là, sau khi Lị Lị rời khỏi nhà trẻ có thể có được cuộc sống càng tốt hơn.

Hứa Thu làm bộ như không nghe thấy, dựa theo kế hoạch thông thường dạy học cho đám trẻ.

Buổi sáng sắp xếp tiết ngữ văn, dạy một tiết xong cô tìm cơ hội quay lại xem theo dõi.

Người đại diện đi theo Kim Tinh Tinh đã bắt đầu lộ ra biểu cảm bực bội, đi tới đi lui xung quanh cửa nhà trẻ.

Trong lúc này ánh mắt Kim Tinh Tinh vẫn luôn nhìn chằm chằm dấu móng tay của bé Hồ Ly, trong màn ảnh theo dõi mà hệ thống cung cấp, vẻ mặt của cô ta vô cùng dịu dàng.

Khi mười con thú con đều đang thay phiên đọc thuộc lòng bài học mà Hứa Thu bố trí, cuối cùng Hứa Thu đứng dậy.

Lạnh nhạt với đối phương hơn một tiếng, Kim Tinh Tinh vẫn vô cùng kiên nhẫn, cô cảm thấy ít nhất mình nên cho người ta một cơ hội tiến vào nói chuyện.

Bình Luận (0)
Comment