Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 130 - Chương 130. Lúc Trước Anh Đi Đâu Thế

Chương 130. Lúc trước anh đi đâu thế Chương 130. Lúc trước anh đi đâu thế

Chương 130: Lúc trước anh đi đâu thế

Anh ta không giống Đường Nạp Đức hiện giờ đang độc thân, không có gia đình phải nuôi, quan trọng nhất là đủ trẻ tuổi, muốn tìm công việc mới dễ dàng hơn anh ta nhiều.

Áp lực của Quỳnh đột nhiên tăng lên, anh ta thử thông qua nơi giới thiệu việc làm, nhưng chỗ bọn họ chỉ là một trấn nhỏ có vẻ hẻo lánh.

Rời xa quê hương của mình chạy đến tinh cầu phồn hoa khác, cũng không quá hiện thực.

Một mặt gia đình giống như dây leo tráng kiện xuyên chặt trên người Quỳnh, nhưng mà trói buộc này là anh ta cam tâm tình nguyện, không có biện pháp thoát khỏi.

Một mặt khác là vì bọn họ không có nhiều tiền để dành dời khỏi địa bàn như thế.

Quỳnh nhìn bóng lưng của con gái lắc đầu, quay đầu lại nói với vợ cõng con trai nhỏ: “Thật sự không được thì anh chạy đi làm hậu cần gì đó, dù sao anh đã có kinh nghiệm lái phi thuyền.”

Loại tình huống đó mà nói chính là thường xuyên xóc nảy trên đường, phải dời xa gia đình thời gian dài, nhưng mà hiện giờ áp lực kinh tế lớn, anh ta không có biện pháp.

Kết quả khi đi trên đường Quỳnh gặp được gương mặt quen thuộc: “Đường Nạp Đức?”

“Quỳnh, lúc trước anh đi đâu thế, tôi đến chỗ làm việc tìm anh vẫn luôn không tìm được.”

Thanh niên tóc đỏ trẻ tuổi tràn ngập tinh thần phấn chấn chào hỏi với anh ta, trong tay xách theo túi lớn túi nhỏ gì đó.

Anh ta thở hổn hển đi về phía Đường Nạp Đức, Đường Nạp Đức lấy ra một cái kẹo trong túi nói: “Ồ, Tiểu Bố Ni, cho cháu ăn kẹo.”

Tiểu Bố Ni là đứa bé được người phụ nữ cõng trên lưng, năm nay mới một tuổi rưỡi.

Anh ta lấy ra cũng không phải kẹo đặc biệt sang quý gì, người phụ nữ nhìn ông xã, Quỳnh gật đầu.

Người phụ nữ nói một câu cảm ơn, nhận lấy kẹo.

Cô ta không nỡ ăn, những thứ này chia cho đám nhỏ.

Quỳnh nhìn đồ trong tay Đường Nạp Đức, nói: “Cậu phát tài à, sao mua nhiều đồ như vậy?”

“Haizz, đây đâu phải là mua cho tôi, những thứ này đều là đồ mua cho người kia.”

“???”

Vẻ mặt Quỳnh mờ mịt nhìn Đường Nạp Đức, dường như không hiểu rõ lắm anh ta đang nói gì.

“Chính là xxx.”

Anh ta nói ra một cái tên, nhưng vì nguyên nhân nào đó, những người khác nghe thấy cái tên này giống y như đánh mật mã.

Đôi mắt của Quỳnh đột nhiên mở to, ký ức bị phủ đầy bụi được cởi bỏ, cuối cùng anh ta cũng nhớ tới những ngày ác mộng như làm culi ở Hắc Tinh.

Ngày đó hai bọn họ đồng ý với Hứa Thu mua sắm một ít đồ, sau đó mang tới cho cô.

“Nhưng hiện giờ phi thuyền bị thu đi mất, tôi không có biện pháp qua đó.”

Quỳnh quyết định làm người không giữ chữ tín, vất vả lắm mới rời khỏi nơi quỷ quái như vậy, đầu óc anh ta bị nước vào mới trở về.

Đường Nạp Đức dùng biểu cảm khiếp sợ nhìn anh ta: “Mấy ngày nay anh không cảm thấy có gì không đúng ư?”

Quỳnh cố gắng hồi tưởng lại một lát, mấy ngày nay anh ta tìm không ít công việc, nhưng rất nhiều lần đều làm một lát là ngất xỉu, sau đó mất việc.

Nhưng đến chỗ bác sĩ làm kiểm tra, cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Anh ta còn tốn tiền tích cóp của mình đến khoang trị liệu chữa trị, kết quả không có tác dụng gì.

Cũng chính vì chữa bệnh lãng phí không ít tiền, gần như đào rỗng tiền tích cóp của bọn họ, trong nhà mới lập tức có vẻ trứng chọi đá.

“Cánh tay này của anh.”

Đường Nạp Đức nhìn Quỳnh: “Anh đều như vậy, còn nói mình bình thường.”

Gương mặt Quỳnh lập tức trở nên trắng bệch, anh ta nhớ ra rồi, trên cánh tay anh ta có thêm một hình vẽ không phải là xăm lên gì đó, mà là độc.

Nếu không dựa theo ước định lúc trước kịp thời vận chuyển đồ đối phương yêu cầu trở về mà nói, độc sẽ hoàn toàn phát tác, mà anh ta cũng sẽ phát độc mất mạng.

Khoang trị liệu không có tác dụng, mà bác sĩ bình thường căn bản không có cách nào nhìn ra được trên người anh ta là thứ gì.

Có lẽ đây không phải là độc, mà là nguyền rủa.

Trong chuyện xưa truyền thuyết nào đó, rắn chính là sứ giả của Tử Thần, bọn họ quấy nhiễu thần bị gieo nguyền rủa.

“Vậy phải làm sao bây giờ, phi thuyền đều bị thu đi.”

Số tiền không nhiều anh ta tích cóp được căn bản không có cách nào mua phi thuyền mới, loại second hand nhỏ nhất kém cỏi nhất cũng không được.

Bình Luận (0)
Comment