Chương 134: Cần khoảng bao nhiêu tài chính
Đầu tiên là vật phẩm tiêu hao, lượng lớn văn phòng phẩm.
Sau đó là vải dệt, trong xe có mười túi to dùng rất bền, bên trong là vải dệt đủ mọi màu sắc.
Hứa Thu thở phào nhẹ nhõm một hơi, tuy có xưởng chế tạo nhưng mà là xưởng chế tạo sơ cấp, nguyên liệu linh tinh gì đó đều có hạn.
Làm cho một đứa bé mấy đứa bé khác sẽ không vui, có thể có sẵn lượng lớn nguyên liệu thì bớt rất nhiều sức lực.
Hơn nữa Hứa Thu quyết định phong ấn đống nguyên liệu này, như vậy nguyên liệu do hệ thống sản xuất có thể dễ dàng lẫn vào trong, mà không bị đám trẻ phát hiện.
Nghĩ như thế biểu cảm của Hứa Thu thả lỏng, đối với hai người đều kèm theo mấy phần ý cười.
Nghĩ tới nhiệm vụ của hệ thống, Hứa Thu lại đưa ra yêu cầu lần nữa: “Chỗ tôi có một vụ làm ăn lâu dài, định làm với các anh.”
Chuyện cô đề xuất rất đơn giản, hai người cầm một ít đặc sản trên hành tinh hoang đi bán giúp cô.
Hệ thống tiếp tục mở rộng theo cơ sở của nhà trẻ, đào một số viên đá trên hành tinh hoang này đưa chúng cho Đường Nạp Đức, nguồn năng lượng ẩn chứa bên trong nó có thể bán được giá không tệ giữa các sao.
Nhưng mà trước mắt Hứa Thu không định bán những tài nguyên khoáng sản trân quý này.
Bản thân hệ thống vận chuyển cần nguồn năng lượng, mà nó có thể hấp thu nguồn năng lượng, cũng không phải lấy toàn bộ tinh cầu, mà lấy Hứa Thu làm tâm điểm, khuếch trương phóng xạ ra phía ngoài.
Theo nhà trẻ không ngừng tăng cấp, hệ thống kiểm tra đo lường lãnh địa cũng sẽ không ngừng mở rộng.
“Từ tinh cầu các anh ở tới chỗ tôi, cần khoảng bao nhiêu tài chính?”
Lúc này Quỳnh đoạt đáp lời: “Cần khoảng 50 vạn tinh tệ, đủ qua lại một chuyến.”
Kim Tinh Tinh ở bên cạnh lộ ra biểu cảm kinh ngạc: “Rẻ như thế à?”
Cô ta tổn hơn ngàn vạn tinh tệ.
Lúc này Đường Nạp Đức trẻ tuổi mới chú ý tới hồ ly to, anh ta nhìn cô ta một lát đột nhiên nói:
“Cô là… Cô trông rất giống một minh tinh, Kim Anh Tử!”
Kim Tinh Tinh đỡ mắt kính của mình: “Rất nhiều người đều nói như anh, nhưng mà tôi không có quan hệ gì với cô ấy.”
Cô ta báo một tinh cầu trước đây mình thường xuyên tới làm việc.
“Vậy cô cách quá xa, thật ra đi nhờ phi thuyền công cộng chuyển trạm, giá cả sẽ rẻ hơn nhiều.”
Hứa Thu đã hiểu, chuyện này giống như cùng một con đường, nếu thuê xe tư giá cả sẽ gấp mười mấy lần giao thông công cộng.
Nhưng mà hành tinh nhỏ chỗ cô ở, cũng không nằm trong phạm vi giao thông công cộng.
Đường Nạp Đức cũng nói:
“Thuê phi thuyền mấy ngày thì tầm khoảng này. Chúng tôi đã thuê phi thuyền rẻ nhất, không thể giảm chi phí thêm được nữa.”
Đây là vì Quỳnh tự mình lái phi thuyền, hơn nữa rất quen thuộc đối với con đường này, tương đương với phí dụng nhân công miễn phí.
Hứa Thu tính một chút, cảm thấy cô có thể tiếp nhận khoản chi này: “Bên chúng tôi có thể cung cấp miễn phí năng lượng bổ sung.”
Hệ thống vừa mới nói cho cô biết, chỗ địa điểm đỗ phi thuyền, phía dưới có nguồn năng lượng vô cùng phong phú, chỉ cần sửa chữa ống dẫn tương ứng, sau này có thể cung cấp năng lượng cho phi thuyền lui tới.
Đương nhiên sửa chữa trang bị này cần nhiều thời gian và tiền tài.
“Như vậy rất tốt, chuyện này cũng không thể nóng vội được, ngày mai tôi sẽ nói với các anh. Các anh có chỗ nghỉ ngơi chưa, hay là định ngủ trong nhà trẻ, vừa vặn hôm nay phía sau ký túc xá có chỗ trống!”
“Chúng tôi có thể ngủ trên phi thuyền!”
Đường Nạp Đức kéo ống tay áo của Quỳnh: “Nhưng mà như vậy sẽ tăng hao phí nguồn năng lượng.”
Người đàn ông tóc vàng im lặng một lát mới nói: “Tối hôm nay chúng tôi có thể ngủ trong đình này không?”
“Đương nhiên có thể.”
“Đúng rồi, nếu chúng ta sắp đạt thành quan hệ hợp tác mà nói, nguyền rủa trên người chúng tôi có thể giải cho chúng tôi được không?”
Vẻ mặt Hứa Thu mờ mịt: “?”
Đường Nạp Đức vén tay áo, lộ ra hình con rắn xanh nhỏ giống y như đúc với Quỳnh: “Chính là cái này.”
Hứa Thu đứng dậy: “Các anh đợi một lát.”
Cô nhớ rõ lúc trước chỉ bảo tiểu nhân ngư làm một ít thôi miên, nguyền rủa là sao đây.
Kết quả Hứa Thu còn chưa tới tìm Thanh Sa hỏi chuyện, đám trẻ đã hoảng loạn.
“Hiệu trưởng hiệu trưởng, Thanh Sa đã xảy ra chuyện!”