Chương 214: Cứ quyết định như vậy đi
Cho dù có thật thể, cũng có thể tùy ý tách ra, không giống nhân loại chịu tổn thương xong, không thể khôi phục như lúc ban đầu.
Vậy vì sao gấu trúc sẽ sợ hãi người trước mặt này?
Nhân viên nghiên cứu sinh học, viện nghiên cứu, đám trẻ, từng trải qua những cơ cấu nghiên cứu nào đó, chẳng lẽ người này có chút liên quan tới đám Bạch Táp?
Thật sự là như vậy, đám Bạch Táp nhìn thấy anh đầu tiên có thể nhận ra người tới mới đúng.
Trong đầu Hứa Thu suy nghĩ hỗn loạn, nhưng vẫn nhớ rõ có người đang đợi câu trả lời của cô.
“Không có gì, chủ yếu là muốn nói chuyện chỗ ở tối nay của anh.”
“Có khả năng anh phải ở lại nơi này một thời gian, trong khoảng thời gian này anh ở lại ký túc xá đi.”
Nơi như ký túc xá cũ đã bị 40 tên cướp hamster chiếm lĩnh, Hứa Thu có thể chắc chắn đối phương tuyệt đối không thích chung sống cùng địa bàn với đám hamster này.
Nhưng mà để thỏ trắng to này ở trong nhà trẻ, Hứa Thu có chút không yên tâm.
Dù sao đối phương là người từ ngoài tới, hơn nữa năng lực của anh mạnh như vậy, nếu trong lúc bọn họ không chú ý tới đối phương nhảy loạn ở phòng nghiên cứu, tiến vào một số nơi không thể vào, vậy không phải sẽ mang tới nguy hiểm cho nhà trẻ ư.
Ban ngày còn có người máy trông coi, bọn họ cũng chạy kịp từ phòng học ra.
Ký túc xá mới cách nhà trẻ cũng gần, nhưng bản chất là hai nơi khác biệt, có đôi khi chỉ kém một hai giây là có thể thay đổi được mọi thứ.
“Ở ký túc xá ư?”
Hứa Thu gật đầu: “Ký túc xá ba tầng.”
Đúng vậy, hiện giờ ký túc xá mới của bọn họ, là tòa nhà nhỏ ba tầng.
Tầng một là phòng tiếp khách, tầng hai là chỗ ở của cô, Kim Tinh Tinh, cùng với mười đứa bé, tầng 3 là vì mới tăng lên vẫn luôn để trống, vừa vặn có thể cho người ở.
Tầng một không thích hợp để ở, muốn lên tầng ba nhất định phải đi qua tầng 2, chuyện này có ý nghĩa cô và đám trẻ có nhiều thời gian hơn đối phương.
Đám trẻ cũng từng tới nhìn tầng ba, biết tầng 3 không có gì, chỉ cần không chiếm chỗ ở của bọn họ, ở cùng với bọn họ, bọn họ cũng không có ý kiến nhiều lắm.
Chủ yếu là con thỏ trắng này, nhìn tuyết trắng ôn hòa vô hại, nhưng đám trẻ cảm thấy anh là người rất mạnh theo bản năng.
Đây là bản năng nhạy bén của dã thú bình thường như đám trẻ, đều không cần dùng ngôn ngữ hình dung cho Hứa Thu.
“Không có ý kiến mà nói, cứ quyết định như vậy đi. Trong ký túc xá còn có vòi hoa sen, tuy nổ mạnh không tạo thành thương tổn gì, nhưng tôi nghĩ có khả năng anh muốn tắm nước nóng.”
Đám hamster nghe thấy tắm rửa, lúc này cũng đưa ra ý nghĩ của mình: “Chúng tôi cũng muốn tắm!”
Nhìn con thỏ trắng kia xem, vô cùng sạch sẽ, bộ lông tuyết trắng, căn bản không cần tắm rửa, đám hamster đáng thương bị thiêu đến đen thui như chúng nó mới cần tắm.
Con người đều thích đẹp, đám hamster vô cùng hoài nghi chính là vì bọn họ quá bẩn, mới chịu nhằm vào như thế.
Đám trẻ bá đạo nói: “Bọn họ nhiều người như thế, chắc chắn sẽ làm bẩn chỗ ở.”
“Đúng vậy, quá nhiều lông, còn làm tắc ống nước.”
Đám trẻ đều không đồng ý, Hứa Thu suy nghĩ một lát nghĩ biện pháp.
“Các người tắm ở gần đây đi, lát nữa tôi bảo trợ thủ cải tạo bồn tắm của các anh.”
Ký túc xá của đám trẻ, mỗi một khu vực đều có trang bị dẫn lưu.
Giống như vũng nước của Châu Nương, Do Vũ, trước mắt đã lấp.
Nhưng bồn nước lúc trước chưa từng sửa.
Bồn nước là chỗ uống nước, đối với đám hamster mà nói có thể làm bồn tắm sử dụng.
Nhưng mà có mấy đứa bé bồn nước quá nhỏ, đừng nói là hamster hình người, cho dù là hình thái hamster cũng không đủ dùng.
Cải tạo ống nước, còn có thể làm vòi hoa sen, phòng tắm sử dụng vòi hoa sen.
Nói đến vấn đề lông.
Hứa Thu quay đầu nói với đám trợ thủ: “Lấy kéo nhỏ cắt giấy lúc trước ra, bọn họ bị đốt thành như vậy, cắt lông của bọn họ đi.”
Bộ lông đều bị đốt trụi, tắm sạch cũng vô dụng, không bằng cạo sạch đi mọc mới lần nữa.
Cho dù đám cướp hamster không tình nguyện lắm, nhưng ăn nhờ ở đậu, bọn họ cũng khuất nhục nhân nhượng.
Dù sao bộ lông bị đốt trụi thật sự khó coi, lại còn khó ngửi.
Mười người máy trợ thủ, năm người máy tấn công nhìn chằm chằm, năm người máy phòng ngự cầm kéo trong tay, rắc rắc.