Chương 218: Lộ rõ
Cô nhớ rõ hamster rất thích ăn hạt hoa hướng dương, khi mở họp với đám hamster này, đã phát cho mỗi người một ít.
Đám chuột này lập tức kinh ngạc.
Đối với đám hamster này hạt dưa giống như là cá khô nhỏ với mèo.
Bọn họ không để bụng trừ điểm, nhưng mà trừ điểm và trừ hạt dưa nối với nhau xong, đám cướp hamster này gần như quỳ rạp xuống trước trọng tài người máy.
Hamster cũng có buồn rầu, thứ công kích mạnh nhất trên người chúng nó không phải là móng vuốt, mà là hàm răng.
Hàm răng phát triển rất nhanh, thì phải mài răng, hạt dưa to này là công cụ mài răng tốt nhất.
Khoai lang đỏ mà Hứa Thu phơi cũng không tệ, nhưng so với khoai lang đỏ mềm phơi khô, đám hamster càng thích hạt dưa hơn.
Đó là thứ khắc vào gen bọn họ, không có cách nào thay đổi.
Đám cướp hamster cũng không phải không nghĩ tới giảo biện, ví dụ như nói trọng tài là công cụ con thỏ nào đó làm ra để trả thù.
Thực ra nó là người máy lòng dạ hiểm độc, tính toán làm lỗi, trừ điểm linh tinh!
Trọng tài còn có chức năng chụp ảnh và quay phim, nếu đám cướp hamster có gì nghi ngờ, có thể đưa ra kiến nghị, xem xét giấy tờ bất cứ lúc nào.
Nhưng cho dù tra thế nào, tính thế nào, tính điểm đều không có bất cứ vấn đề gì, trái lại để lộ nhược điểm dốt toán của mấy con hamster.
Cho dù đám cướp hamster muốn nói người máy sai sót cũng không có biện pháp.
Nhìn dáng vẻ khóc lóc thảm thiết của đám cướp ngốc nghếch, giáo viên thỏ tỏ vẻ như xả được cục tức, vô cùng hài lòng.
Đương nhiên nếu anh có thể mau chóng khôi phục ký ức, rời khỏi nơi này thì càng tốt.
Tuyết đọng hòa tan đi, bộ mặt thật của hành tinh hoang lộ rõ trước mặt đám người mới.
Ngay từ lúc mới đầu Hứa Thu cũng không ngăn cản, đám hamster này nhân cơ hội lén chuồn đi.
Thực ra cô cố ý dung túng điểm này, không thấy thế giới bên ngoài sẽ suy đoán linh tinh, chỉ có tự mình ăn thiệt mới có thể nhận rõ sự thật.
Quả nhiên sau khi bọn họ ra ngoài, mấy tiếng sau lại mặt xám mày tro trở về.
Cho dù là nhìn ngang nhìn dọc, ngó trái ngó phải, trên tinh cầu này ngoại trừ nhà trẻ ra thì không còn kiến trúc nào khác.
Hơn nữa đều là cát vàng hay là núi non trụi lủi.
Không có phương tiện giao thông, bọn họ mọc cánh cũng không có cách nào bay khỏi hành tinh hoang, bay về phía vũ trụ.
Đám hamster này là đám tội phạm trộm cướp, tuy Hứa Thu cung cấp chỗ ăn chỗ ở, nhưng những thứ khác đều là đám hamster tự mình làm.
Quần áo của đám hamster, đều là bọn họ tự làm.
Cũng thống nhất đồng phục, giống kiểu dáng, bốn loại màu.
Nhưng không giống với đồng phục của nhà trẻ lúc trước, mặc quần áo vào, thì có thể phân chia rõ ràng đám người làm việc cực nhọc và đám trẻ.
Nhưng mà những bộ quần áo vô cùng đơn giản này, mặc lên người đám hamster còn có vẻ đáng yêu.
Đám hamster tự mình làm quần áo, còn phải làm việc cực nhọc cho nhà trẻ, tiền lương ít đến đáng thương, nếu phạm sai lầm còn bị trừ.
Mỗi lần tính toán sổ sách liên quan tới đám hamster, Hứa Thu đều cảm thấy mình như chủ nô vô cùng xấu xa của xã hội cũ.
Nhưng mà tưởng tượng tới cuộc sống của nhà trẻ, cô lập tức ném chút xíu áy náy đó ra sau đầu.
Chủ nô gì chứ, đây là lao động cải tạo cho phạm nhân, khiến bọn họ hoàn toàn thay đổi, làm người một lần nữa.
Một ngày, hai ngày, Hứa Thu nhìn chằm chằm lịch, nhìn ngày càng lúc càng gần.
Cuối cùng, một ngày trước khi ăn tết.
Tinh cầu này không làm trừ tịch gì đó, nhưng nếu phải ăn tết, thì vẫn dựa theo truyền thống trong trí nhớ của Hứa Thu.
Trước khi đón giao thừa, Hứa Thu đặc biệt để đám hamster nghỉ việc, nghỉ ngơi một ngày.
Cô phát quần áo mới cho đám trẻ.
Không giống với đồng phục, kiểu dáng đều là thiết kế đặc biệt dành cho đám trẻ, nhưng phối màu cơ bản nhất trí, gần như đều là đỏ rực, phù hợp với bầu không khí vui mừng của năm mới.
Khiến người ta vừa nhìn, lập tức biết nhà trẻ đang ăn tết.
Thiết kế chính của quần áo mới là áo trên + quần, sau đó thêm mũ, bao tay, khăn quàng cổ.
Đám trẻ to hơn mặc áo liền mũ, còn lại thì mặc mũ và áo tách ra.
Lỗ tai của bé Hồ Ly được mũ lông xù xù bao vây, cái đuôi không ngừng đong đưa, quả bóng buộc dây cũng đong đưa tới lui.
Quần áo của Bạch Táp là áo choàng lông rất đẹp trai, áo choàng màu đỏ rực mặc lên người Bạch Táp rất đẹp.
Áo choàng còn bao lấy cái đuôi, đuôi mèo không chịu khống chế lay động, để lộ tâm trạng chọc ngoáy đen tối của Bạch Táp.
Con rắn xanh nhỏ, Mộc Chức đều là quần áo nguyên bộ, màu đỏ là màu chính, điểm xuyến mũ màu trắng.