Chương 229: Cô như vậy là muốn trút giận thay đám người kia sao
Nhưng mà Hứa Thu giữ lại đám hamster kia, lại đột nhiên nói anh không được, sao người phụ nữ đáng ghét này có thể nói không được với người đàn ông ưu tú như anh.
“Bình thường điều động nhân sự, tôi không cần phải nói gì với anh đúng không.”
Hứa Thu vô cùng dịu dàng, thái độ đối với chuyện này lại có vẻ rất kiêu ngạo.
Thái độ như vậy khiến Ngôn Đông càng tức giận, giống như trong miệng đột nhiên bị nhét ớt cay khiến vô cùng tức giận.
“Cái gì gọi là không cần phải nói? Đối với tôi mà nói là chuyện vô cùng quan trọng!”
“Đối với đám cướp hamster mà nói, bọn họ chịu trăm ngàn cay đắng học tập rất nhiều năm mới có bản lĩnh này, cũng là thứ khiến bọn họ rất kiêu ngạo. Bọn họ có được công việc mới này, đối với bọn họ mà nói là chuyện rất quan trọng.”
Cảm giác bị người ta phủ định, bị đả kích thật sự không dễ chịu, mọi người đều giống nhau.
Nghe thấy câu này, Ngôn Đông lập tức ngộ ra, anh càng kinh ngạc:
“Cô như vậy là muốn trút giận thay đám người kia sao, cô phải nghĩ thật kỹ, bọn họ là đám cướp có danh tiếng rất kém!”
“Tôi biết.” Hứa Thu không phủ định thân phận của đám hamster.
Ngôn Đông nói:
“Lúc trước thái độ của cô đối với bọn họ cũng rất tệ, là vì thân phận của bọn họ, lại để bọn họ làm culi, còn để bọn họ ngủ ở nơi chật hẹp như sân.”
Tuy chỗ ngủ của anh không tốt lắm, không dụng tâm như phòng đám trẻ, nhưng tốt xấu gì cũng rộng rãi sáng sủa, không gian hoạt động rất rộng, còn ở cùng một tòa nhà với thành viên khác của nhà trẻ.
Khi anh mới tới cũng cùng ăn, mặc, ở, đi lại với thành viên của nhà trẻ, sống tốt hơn đám cướp hamster, cho dù là đãi ngộ hay những thứ khác, anh đều được đãi ngộ tốt hơn.
Đương nhiên, dưới cái nhìn của Ngôn Đông đây là chuyện đương nhiên.
Nhưng hiện giờ không còn phương thức đối đãi khác biệt, Ngôn Đông không chịu nổi.
“Nếu cô cũng có thái độ như vậy đả kích bọn họ, vì sao cô có thể mà tôi không thể?”
Lúc trước cũng là Hứa Thu đối đãi khác biệt, sao người phụ nữ này làm thì được, khi anh làm thì không được.
Lý do như vậy thật sự khiến Ngôn Đông cảm thấy khó có thể tiếp nhận, người phụ nữ này đúng là xử trí theo cảm tính, không có đầu óc, không có chút logic nào!
Sao trên thế giới này lại có người phụ nữ hành động theo cảm tính như vậy, nếu là anh tuyệt đối không nhận người như vậy tiến vào phòng nghiên cứu của anh.
Đoạn ngắn vụn vặt hiện lên trong đầu Ngôn Đông, anh muốn nắm lấy gì đó nhưng không thể bắt lấy được, người đàn ông mím chặt môi mỏng, màu sắc đỏ bừng đều bị anh mím ra trắng bệch.
“Đó là dựa theo thực tế sắp xếp.”
Nếu đám cướp hamster này là một đám tội ác tày trời, đã làm nhiều chuyện phát rồ, như vậy Hứa Thu tuyệt đối không để bọn họ ở nhà trẻ.
Thay vì nói cướp bóc, bọn họ càng như tên trộm, Hứa Thu còn từng kiểm tra, trong đống vũ khí của quân đoàn hamster, phần lớn dùng thuốc gây tê.
Đương nhiên, không phải là bọn họ chưa từng sát sinh.
Chỗ bọn họ từng sống vốn hỗn loạn, ở nơi đó nhỏ yếu chính là tội.
Ở dưới loại hoàn cảnh đó, khi có được tài phú nhưng không đủ thực lực bảo vệ mình, có khả năng sẽ bị người khác dễ dàng bóp chết.
Ở một số tinh cầu trật tự hỗn loạn, vì tính mạng của mình phản kích, cũng không phải chuyện đáng sợ gì.
Ở trên tinh cầu nhỏ này của Hứa Thu, nếu cô muốn thành luật pháp luật liên quan, bọn họ sẽ lấy hình thức làm culi luôn làm đến khi sinh mệnh già đi mới thôi.
Dù sao giết chết bọn họ, cũng không thể sáng tạo giá trị cho viên tinh cầu này.
“Tôi cũng là dựa vào sự thật khinh bỉ.”
Ngôn Đông nói trật tự rõ ràng biện luận cho hành động của mình: “Tôi thật sự mạnh hơn bọn họ, cho nên có tư cách nói những lời lúc trước.”
“Hai người chúng ta làm chuyện giống như nhau, cô không có tư cách chỉ trích tôi lãnh khốc!”
Anh rất mạnh cho nên phải bị chèn ép, bị chỉ trích sao, dựa vào cái gì.
“Anh lầm một chuyện.” Người phụ nữ bị Ngôn Đông cảm thấy xử trí theo cảm tính, vô cớ gây rối, ánh mắt thiển cận, do dự không quyết đoán bình tĩnh nói: “Tôi không chỉ trích anh lãnh khốc. Nếu trí nhớ của anh không tệ lắm mà nói, trên thực tế ngay từ lúc bắt đầu, tôi chỉ nói là không thích hợp, mà không phải tự đại ngạo mạn giống như anh khiến người ta cảm thấy có tính công kích quá mức, có vẻ rất đáng ghét.”
Chán ghét một người căn bản không cần lý do, huống chi đây là phản cảm nói có sách mách có chứng.