Chương 243: Con thỏ trắng này cũng biết phóng hỏa
Phòng khám là nơi đám trẻ ghét, siêu thị không người chắc chắn là nơi đám trẻ thích, Hứa Thu hi vọng xây chúng nó cạnh nhau, có thể khiến đám trẻ không còn bài xích phòng khám nữa.
Bởi vì tò mò đối với siêu thị không người, đám trẻ cùng với đám hamster thích xem náo nhiệt, toàn bộ đều đi xuống cầu thang.
Hiệu quả cách âm của viện nghiên cứu ngầm rất tốt, đột nhiên trở nên vô cùng ầm ĩ khiến Ngôn Đông đang làm thực nghiệm thay đổi sắc mặt, lỡ tay một cái đánh đổ đèn cồn trước mặt: Sao lại thế này?
…
Cửa viện nghiên cứu tầng hầm ngầm đều trong suốt.
Ít nhất trải qua cải tạo, phòng khám đổi sang thủy tinh trong suốt.
Tốc độ ngọn lửa lan tràn ra rất nhanh, phần phật một lát đã dấy lên mạnh.
“Lị Lị, mau nhìn kìa, con thỏ trắng này cũng biết phóng hỏa.”
Có đứa bé kịp phản ứng, lớn tiếng thét chói tai: “Cháy!”
“Phốc…”
Ngôn Đông lấy lại tinh thần, tiện tay cầm nắp đèn cồn bên cạnh, vô cùng chính xác đặt nắp lên ngọn lửa đang cháy, ngọn đèn cồn vừa bùng cháy lập tức tắt đi.
Những chỗ khác dấy lửa, bên cạnh anh còn có nguyên liệu dập tắt lửa, cầm một chiếc đệm có đậy kín ở điểm cháy rất cao, dập tắt ngọn lửa trên bàn chỉ trong mấy giây.
Ngọn lửa thoạt nhìn rất đáng sợ, nhưng chỉ lan tràn trên bàn thực nghiệm, cái bàn vốn dùng nguyên liệu không thấm nước còn có tính ăn mòn nhất định, tốc độ thiêu cháy cũng không nhanh như vậy.
Phòng thí nghiệm nổi lửa cũng là chuyện bình thường, chỉ cần thế lửa không mạnh kịp thời dập tắt là được.
Phản ứng hoảng loạn thét chói tai như vậy, mới là vô dụng nhất.
Đám trẻ này chưa từng trải sự đời, cho nên chuyện bé xé ra to.
Nhưng mà trong thời gian Ngôn Đông thành công dập tắt ngọn lửa ngoài ý muốn xong, Kim Tinh Tinh kéo bình chữa cháy ở hành lang, sau đó trực tiếp lao tới phun phụt phụt loạn xạ vào những chỗ có lửa.
Khi Lị Lị còn nhỏ thường xuyên không khống chế được dị năng của mình, khiến hoàn cảnh xung quanh cô bé cháy, sau khi bị mấy lần, Kim Tinh Tinh đã bỏ ra không ít tiền kiếm được bình chữa cháy này.
Tuy cô không dám đặt thứ đáng giá ở nhà, nhưng cũng không thể đặt đồ ở bên ngoài.
Tránh cho mình trong lúc ngủ mơ bị thiêu chết, chỗ cô ta ngủ trên cơ bản đều ở đặt mấy cái ở đầu giường, trong góc, bên cạnh chỗ ăn cơm đều đặt bình chữa cháy như vậy, nhỡ đâu xung quanh không cẩn thận dấy lửa, cô ta có thể kịp thời diệt lửa.
Tuy đã nhiều năm không chăm sóc con gái mình, nhưng mà khoảng thời gian gian nan khi sống cùng với Lị Lị lúc trước, đã để lại dấu vết không thể xóa nhòa trên người Kim Tinh Tinh.
Nhìn thấy nổi lửa, nếu xung quanh có bình chữa cháy mà nói, Kim Tinh Tinh sẽ không chút do dự xông vào đầu tiên.
Bình chữa cháy phun ra lượng lớn bọt biển màu trắng, nhanh chóng tràn ngập phòng nghiên cứu.
“Tuyết rơi!”
Đám trẻ ở bên ngoài xem náo nhiệt đều vỗ tay phát ra tiếng hoan hô.
Khi làm thí nghiệm chắc chắn là dùng hình thái nhân loại tiện hơn hình thái con thỏ nhiều, người đàn ông có ngũ quan vô cùng anh tuấn, tóc và lông mày đều nhiễm bọt biển màu trắng.
Tuy tóc của anh vốn có màu trắng, nhưng mà bọt biển giá rẻ này xịt lên, khiến Ngôn Đông thoạt nhìn như diễn viên hài kịch.
“Mẹ thật lợi hại!”
“Cảm ơn cảm ơn, không có gì ghê gớm, ha ha ha.”
Nghe thấy tiếng vỗ tay, Kim Tinh Tinh còn vô cùng ngượng ngùng.
Sau đó giây tiếp theo cô ta bị đôi mắt màu xanh lục nhìn tới sởn tóc gáy.
Lại nhìn bàn của người ta đã sớm dập tắt lửa, chỗ nào cũng không bị tổn hại.
Người thường sẽ có cảm giác sợ hãi khó hiểu đối với những người mặc áo blouse trắng, đặc biệt là khi khí thế của đối phương siêu mạnh.
Đối diện với người đàn ông mặc áo blouse trắng vẻ mặt lạnh lùng, mẹ hồ ly đang vui cười hớn hở lập tức nhát gan.
“Ngại quá ngại quá, tôi không cố ý.”
Cô ta nhanh chóng chạy trốn ra khỏi phòng khám, hoàn toàn không có khí thế anh hùng.
Đám trẻ tò mò nhìn chằm chằm tên xui xẻo trong phòng nghiên cứu.
Ở trong mắt đám trẻ, thực ra đám người lớn đều có vẻ không khác biệt mấy.
Vốn dĩ chỉ mới ở chung mấy ngày, có khả năng thay quần áo đeo mắt kính, đám trẻ sẽ không nhận ra được.
Đám trẻ ngây ngốc gãi đầu xác nhận, cảm thấy gương mặt trước mắt rất quen thuộc, nhưng cũng rất xa lạ.