Chương 257: Tạm thời còn chưa có tính toán đó
Nguyền rủa, đương nhiên là bọn họ biết nguyền rủa là gì, là năng lực đặc biệt của con rắn xanh nhỏ thoạt nhìn nhỏ mảnh này sao?
Con người không biết không sợ, đám cướp hamster vào nam ra bắc, rất nhiều thứ đã được thấy, bọn họ có lòng kính sợ đối với sức mạnh thần bí.
Thanh Sa nói:
“Nguyền rủa bao nhiêu người đều không có vấn đề gì! Nhưng mà muốn áp chế giúp bọn họ có khả năng có chút vấn đề, có lẽ chỉ có thể áp chế giúp 100 người.”
Thực ra hẳn là chưa đến một trăm người, Thanh Sa vì khiến mình có vẻ lợi hại, nên nói nhiều thêm một chút.
Nhưng mà cậu bé còn không ngừng mạnh hơn, đến lúc đó có thể giúp Hứa Thu nguyền rủa càng nhiều người hơn!
Đôi mắt của con rắn xanh nhỏ sáng lấp lánh: “Hiệu trưởng, cô nói đi, cô muốn em nguyền rủa ai?”
“Tạm thời còn chưa có tính toán đó.” Hứa Thu cười tủm tỉm khen Thanh Sa, lại xác nhận lần nữa: “Thật sự có thể nguyền rủa trăm người sao, nếu là 42 người mà nói, có chút miễn cưỡng hay không?”
Con số 42 này lọt vào trong lỗ tai đang dựng đứng của đám cướp hamster, đám cướp hamster chúng nó có tổng cộng 40 người, thêm 2 người bị nguyền rủa lúc trước nữa là tròn 42 người.
Nhà trẻ này, chắc chắn không phải là đối tượng Hứa Thu lựa chọn nguyền rủa, mà ngoại trừ bọn họ ra, nhà trẻ không có người khác bị Hứa Thu lựa chọn nguyền rủa.
“Chỉ có 42 người tuyệt đối không thành vấn đề!”
Ít hơn nửa người cậu bé có thể khống chế, khi con rắn nhỏ nói những lời này đặc biệt đúng lý hợp tình.
“Nếu em bị thương hay là chết mà nói?”
“Vậy thì không còn người phá giải nguyền rủa của bọn họ, bọn họ đều sẽ chết!”
Nói như vậy người hạ nguyền rủa chết, người thi chú cũng sẽ chết theo, nhưng có một số nguyền rủa cũng tương đối đặc biệt.
Đám hamster nghe thấy những lời này, trong lòng lạnh lẽo, nói cách khác một khi bị nguyền rủa, bọn họ không chỉ không thể ra tay với Thanh Sa, còn phải đảm bảo cậu bé nhất định không được chết.
Thanh Sa hỏi: “Hiệu trưởng muốn em nguyền rủa ai thế?”
“Không có gì, chỉ hỏi một câu thôi. Cô chỉ nghĩ nếu nhỡ đâu có người muốn làm chuyện không tốt với nhà trẻ chúng ta, có Thanh Sa em ở đây, sẽ cảm thấy rất yên tâm.”
Trên mặt Hứa Thu vẫn là nụ cười dịu dàng, nhưng mà ở trong mắt đám hamster, người phụ nữ nhu nhược này còn đáng sợ hơn con rắn xanh nhỏ trên tay cô.
Cô chắc chắn đã biết được gì đó, đây rõ ràng là có ý cảnh cáo.
Được cô khích lệ như vậy con rắn nhỏ vặn vẹo đuôi, có vẻ có chút thẹn thùng.
Rõ ràng là đám trẻ khác không nhịn được Thanh Sa nổi bật như thế, cũng sôi nổi nhảy ra tỏ vẻ:
“Chúng em cũng có thể.”
Tuy không thể nguyền rủa, nhưng bọn họ có thể giúp đỡ Hứa Thu làm nhiều việc.
“Được rồi, nếu mọi người có thể giúp được mà nói, cô nhất định sẽ bảo mọi người cùng làm.”
Làm chuyện xấu cũng muốn tham dự sao, nhưng mà bọn họ không tính làm chuyện xấu, vì bảo vệ nhà trẻ của bọn họ, vì bảo vệ tài sản của bọn họ.
Hứa Thu không muốn làm người xấu, nếu có điều kiện mà nói, cô vẫn muốn làm người tốt.
Nhưng nên đánh, nên đe dọa, vẫn không thể nương tay, tuyệt đối không thể vì đám hamster nhỏ xinh này mà coi khinh bọn họ.
“Được rồi, trên người mọi người đã có nhiều mồ hôi, đi tắm rửa trước, lát nữa chúng ta sẽ tổ chức đại hội thể thao, phải làm việc kết hợp với nghỉ ngơi.”
Tuy nhân số của nhà trẻ bọn họ ít, nhưng đám trẻ khác có hoạt động gì, nhà trẻ bọn họ cũng cử hành hoạt động tương ứng mới được.
Các hạng mục của đại hội thể thao có nhảy dây, nhảy cao, chạy nước rút, còn có ném tạ, bơi lội.
Nhảy cao chắc chắn phải hạn chế động tác của thành viên dự thi, ví dụ như không thể dùng cánh của mình.
Chạy bộ mà nói, có một số đứa bé sẽ chịu thiệt, nhưng đại hội thể dục thể thao mà thôi, có nhiều hạng mục, đám trẻ luôn giành được một hai quán quân.
Hứa Thu còn chuẩn bị tổ chức thi diễn thuyết, thi biện luận.
Nếu không đủ nhân số, thì kéo đám hamster vào, còn có thể bảo người máy tham dự, hơn nữa 24 người máy kia cũng là thi đấu cỡ lớn.
Chỉ cần khen thưởng của thi đấu rất phong phú, đám trẻ đều vô cùng chờ mong.
Không biết có phải xem tivi học được lời kịch kỳ lạ hay không, đám trẻ đều nâng đầu nhỏ, lúc này còn buông lời thách thức:
“Quán quân đều là của tớ.”
“Đợi bị giẫm dưới chân đi.”
Còn có quần chúng ăn dưa xem náo nhiệt không chê chuyện lớn: “Đánh nhau đánh nhau đi!”
Đám trẻ hôm nay hơi ngốc nghếch vẫn rất đáng yêu.
Những lời Hứa Thu nói với đám trẻ, đều lọt vào tai đám hamster.
“Tôi cảm thấy chúng ta nên hạ thủ vi cường trước.”