Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 260 - Chương 260. Đánh Vào Tâm Lý

Chương 260. Đánh vào tâm lý Chương 260. Đánh vào tâm lý

Chương 260: Đánh vào tâm lý

Tên cướp hamster vô cùng tự tin: “Tuy cô là hiệu trưởng, nhưng cô hoàn toàn không rõ thân phận cụ thể của bọn họ đúng không.”

Năng lực quan sát của đám hamster mạnh hơn Hứa Thu nghĩ nhiều, trong khoảng thời gian bọn họ ở trong nhà trẻ, không phải mỗi ngày chỉ nghĩ tới mấy thứ nhàm chán như ăn uống, đám hamster có lòng vẫn luôn thu thập tin tức.

Khi Hứa Thu nói chuyện với đám trẻ tương đối tùy ý, cũng không cố tình giấu diếm đề phòng gì, bị đối phương suy đoán ra tình hình thực tế cũng rất bình thường.

Nhị bát nói: “Cô là hiệu trưởng cô định đoạt, chúng tôi không thể bắt cô làm thế nào. Làm thành ý, chúng tôi đã viết ra thông tin liên quan tới huyết tộc, còn có cụ thể về những thành viên của huyết tộc mà chúng tôi từng gặp, đưa cho cô xem trước.”

Những nội dung này không phải tra trên mạng ngôi sao là có thể tra ra được.

Đám cướp hamster nói: “Chúng tôi biết hiệu trưởng là người tốt, rất quan tâm đám trẻ đáng yêu này.”

Khi nói tới đám trẻ đáng yêu, hamster này tạm dừng một lát, rõ ràng đối với anh ta mà nói, khen như vậy thật sự là trái với lương tâm.

Hamster liều mạng đội mũ cao cho Hứa Thu, đánh tới bài tình cảm:

“Người nhà của hai anh em bọn họ vẫn luôn tìm kiếm bọn họ, trong quá trình chúng tôi hành tẩu đã từng gặp người nhà của hai anh em này.”

“Chỉ cần cô nguyện ý để chúng tôi đi, chúng tôi sẽ nỗ lực dựa theo yêu cầu của cô tìm người nhà của đám trẻ này, sau đó để bọn chúng được đoàn tụ với người nhà.”

“Không có đứa bé nào không muốn làm bạn bên cạnh cha mẹ mình, cô nhìn bé Hồ Ly ở bên cạnh mẹ mình sống vui vẻ cỡ nào. Nhưng mà cô cũng biết, không phải tất cả cha mẹ đều có thể giống như đại minh tinh Kim Anh Tử, có được điều kiện kinh tế mạnh, bọn họ cũng phải làm việc cũng phải sống.”

Khi nghe đến đó, biểu cảm của Hứa Thu có chút thay đổi, cô biết đám hamster này biết một số chuyện, chắc chắn biết nội tình không nhiều.

Một đám hamster giảo hoạt, còn đánh vào tâm lý.

Đám hamster giỏi kích phát người khác dấy lên tình thương của mẹ thấy sắc mặt Hứa Thu thay đổi, còn tưởng cô đã thả lỏng, không ngừng cố gắng, muốn dùng hoa ngôn xảo ngữ đả động Hứa Thu.

“Yêu cầu của chúng tôi không cao, hơn nữa nếu hiệu trưởng cô không yên tâm mà nói, có thể đẻ một số anh em ở lại đây làm con tin.”

Hứa Thu không nói gì, giọng nói của đám hamster không ngừng vang lên bên tai cô, muốn mê hoặc cô.

Ngay lúc này, con thỏ nào đó hưng phấn cầm một vật nhỏ tiến vào.

“Xong, bây giờ chúng ta có thể đi làm tan chảy vòng cổ trên người đám trẻ.”

Chỉ là một ít vật nhỏ mà thôi, người đàn ông căn bản không coi chuyện này là chuyện khó.

Hứa Thu nhìn con thỏ trắng to, lại nhìn đám cướp hamster giảo hoạt, tuy trong lòng không cảm thấy đối phương thành công nhanh như vậy, cô vẫn đi về phía Ngôn Đông.

Người này chính là sợ so sánh, vừa nhìn như vậy, vẫn là thỏ trắng to đáng yêu hơn nhiều.

Hứa Thu nói với tên cướp hamster: “Anh đi về nghỉ ngơi trước đi, tạm dừng tiết ngày hôm nay, tôi đã sắp xếp hoạt động khác.”

Gọi riêng từng đứa bé tới thử thì không được tốt lắm, cho nên Hứa Thu triệu tập tất cả đám trẻ tới.

Không có những người dư thừa, chỉ có Hứa Thu, mấy người máy trợ thủ, Ngôn Đông và đám trẻ.

Kim Tinh Tinh đều không tới, tránh cho người làm mẹ cảm xúc kích động, không cẩn thận lỡ miệng nói tin tức ra.

Nếu thật sự có thể loại bỏ được, Hứa Thu còn có thể bảo bé Hồ Ly cho đối phương một ngạc nhiên vui mừng.

“Tiến sĩ D chuẩn bị thử giải trừ gông xiềng trên người mọi người, mọi người phối hợp với tiến sĩ D trước. Nếu cảm thấy có chỗ nào không thoải mái, thì kịp thời kêu lên.”

Lời nói không nói quá rõ ràng, chờ mong quá lớn mà nói, thất vọng sẽ càng lớn.

Tuy đám trẻ không thích người làm kiểm tra cho bọn họ, nhưng nghe nói có thể giải trừ gông xiềng trên người mình, đám trẻ vẫn vô cùng hưng phấn:

“Chúng em sẽ phối hợp!”

Thực ra vòng cổ kỳ lạ này không ảnh hưởng tới cuộc sống của bọn họ, dù sao đã lâu đám trẻ không bị điện giật.

Hiện giờ kim loại nho nhỏ này giống như một vật phẩm trang trí trên người bọn họ, đều là biểu tượng gì đó.

Thanh kiếm kia vẫn luôn treo trên đỉnh đầu mọi người, chỉ cần một khi bọn họ bước ra khỏi ranh giới, dòng điện vẫn sẽ điện giật tất cả đám trẻ cả người run rẩy, miệng sùi bọt mép.

“Các em ai tới trước?”

Ngôn Đông không có mười tay, tuy những chuyện này anh có thể giao cho người máy làm, lập tức có thể thu phục, nhưng anh giao cho người khác mà nói, sao biểu lộ ra chỗ tác dụng của anh.

Bình Luận (0)
Comment