Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 263 - Chương 263. Sau Này Mọi Người Sẽ Không Bị Điện Giật Nữa

Chương 263. Sau này mọi người sẽ không bị điện giật nữa Chương 263. Sau này mọi người sẽ không bị điện giật nữa

Chương 263: Sau này mọi người sẽ không bị điện giật nữa

“Vậy lại thêm một điều kiện.”

Hứa Thu không nói chuyện, phát ngốc nhìn dấu vết màu xanh lục trên đất.

Cô đứng dậy, đi tới màn hình điều khiển, điều chỉnh phạm vi hoạt động của đám trẻ.

Phạm vi hoạt động thu nhỏ đến khu vực ký túc xá ban đầu, đám trẻ không bị điện giật, vẫn có thể tung tăng nhảy nhót.

Thành công, thật sự thành công!

Hứa Thu tiến lên, ôm lấy mèo con hôn một cái, tay run rẩy.

“Thật sự tốt quá, sau này mọi người sẽ không bị điện giật nữa.”

“Thật tốt quá! Thật tốt quá!”

Đám trẻ khác cũng nhào lên: “Hiệu trưởng em cũng muốn, em cũng muốn hôn.”

“Moa!”

“Moa!”

“Moa!”

Trong sân tràn ngập bầu không khí vui sướng.

Hứa Thu hôn đám trẻ, hôn là gương mặt đáng yêu của chúng nó.

Đám trẻ sung sướng ôm lấy nhau, ôm xong hiệu trưởng thì ôm mọi người, hôn trán của nhau, hôn đầu, hôn đuôi.

“Tôi nói này, không phải là cô muốn quỵt nợ đấy chứ?”

Ngôn Đông đứng bên cạnh biểu cảm nguy hiểm hơn, nếu anh có thể giải quyết xong vòng kim loại cho đám trẻ, vậy thì anh có thể tinh luyện ra vòng như vậy lần nữa đeo lên, không ai có thể nói gì anh.

Nhưng mà không đợi anh mở miệng nói ra lời uy hiếp, cuối cùng Hứa Thu cũng nhớ tới đại công thần này.

“Mọi người mau tới cảm ơn tiến sĩ D.”

Tuy chỉ là trao đổi ích lợi, nhưng ân tình như vậy, nhất định phải bày tỏ cảm ơn.

Đám trẻ nhanh chóng lao về trước: “Cảm ơn tiến sĩ D!”

Sau đó dùng sức hôn lên.

“Đừng tới đây, mau tránh ra!”

Đám trẻ đáng ghét này, hoàn toàn không khống chế được mình, bôi hết nước bọt lên trên người anh.

Thanh niên chịu kinh hãi vèo một tiếng biến thành một con thỏ tuyết trắng, chứng ở sạch của anh phát tác, lập tức muốn chạy đi!

Dường như đám trẻ rất vui vẻ, đặc biệt là Hứa Thu kích động nhảy cao ba thước, giống như gấu koala treo trên người con thỏ chân dài.

Cũng hôn một lát trên gương mặt thỏ xù lông.

“Tiến sĩ D anh đúng là người tốt!”

Đầu óc của tiến sĩ D giống như dây điện bị chập mạch, cảm thấy mình sắp hỏng mất.

Sau khi hôn xong Hứa Thu nhảy xuống, vui vẻ hơn nhiều, cô còn không quên có phụ huynh đang đợi.

“Lị Lị, em đi nói cho cô Kim đi.”

Tin tức tốt này, chắc chắn phải để con gái tự mình nói với đối phương thì hơn.

Bé Hồ Ly ném con con vẹt trong tay đi: “Tớ đi nói cho mẹ!”

Nguyên Cửu bị ném có chút mơ hồ, vỗ cánh phành phạch ở trong không trung, vô cùng tức giận.

Nhưng mà lúc này, bé Hồ Ly đáng ghét đã biến mất khỏi tầm mắt của cậu bé, cô bé như một cơn gió xoáy đẩy cửa ra.

Đám trẻ chạy ra ngoài theo, từ trong sân chạy đến cửa, tốc độ của Hứa Thu không nhanh như vậy, cũng đi theo ra ngoài, nhưng đám trẻ đã chạy không thấy bóng dáng.

Trước mặt cô là hình ảnh đồng bộ hệ thống gửi cho cô, khi bọn trẻ đi tới cửa đều dừng bước lại, thật cẩn thận vươn chân nhỏ của mình ra, thử thăm dò vươn ra một bước.

Bởi vì như vậy một khi dòng điện nhảy ra, bọn họ có thể kịp thời rút chân về.

Nhưng mà không có dòng điện, thật sự không có!

Sẽ không đau, sẽ không thương tổn.

Đám trẻ giống như được xổ chuồng, lập tức chạy xa.

Hứa Thu chỉ có hai chân dài nhỏ, tuy không tính ngắn, nhưng cực hạn của nhân loại ở đó, không chạy nhanh được.

Cô đi tới cửa, lẳng lặng nhìn, trên mặt lộ ra tươi cười từ tận đáy lòng.

Bé Hồ Ly đã nói tin tức tốt này cho Kim Tinh Tinh.

Hồ ly to kích động ôm bé Hồ Ly xoay vòng, bé Hồ Ly phát ra tiếng cười khanh khách.

Nhưng mà xoay mấy vòng, bé Hồ Ly lập tức phát hiện mình bị các bạn nhỏ bỏ rơi.

Cô bé lập tức nhảy xuống khỏi lòng mẹ mình, chạy đi nhanh như tên lửa.

“Đứa bé này thật hoạt bát.”

“Đúng vậy, đúng là hoạt bát.”

Kim Tinh Tinh đi tới bên cạnh Hứa Thu.

Cô thực sự cảm ơn Hứa Thu, còn có tiến sĩ D đã làm mọi chuyện, nhưng mà hiện giờ cô ta có ý tưởng mới.

“Hiệu trưởng, lúc trước đứa trẻ này không có cách nào ra ngoài, vẫn luôn bị nhốt ở chỗ này. Hiện giờ gông xiềng trên người đứa bé đã không còn, tôi nghĩ Lị Lị có thể có được giáo dục càng tốt hơn.”

Giữa con gái và sự nghiệp, Kim Tinh Tinh lựa chọn con gái.

Nhưng mà cô ta không có khả năng luôn làm bạn bên cạnh con gái, cũng không thể để toàn bộ sinh mệnh của mình vây quanh con gái.

Nhưng nếu bây giờ đưa ra yêu cầu như vậy với Hứa Thu, có vẻ như qua cầu rút ván, vong ân phụ nghĩa.

“Tôi muốn cho Lị Lị đọc càng nhiều sách hơn.”

Kim Tinh Tinh đứng bên cạnh Hứa Thu, quan sát biểu cảm của cô, nhân lúc bây giờ tâm trạng của cô không tệ lắm, nói ra ý nghĩ của mình.

Bình Luận (0)
Comment