Chương 280: Người phía trên đã sớm từ bỏ tinh cầu này
Thành phố lớn có cửa hàng càng phong phú, nhưng bên bọn họ không đủ người, nguyên liệu cũng không nhiều như vậy, cho nên xây nhỏ trước.
Hứa Thu xem ở trên mạng ngôi sao, bọn họ có thể đặt hàng robot mô phỏng.
Nếu dư tiền, còn có thể mua lượng lớn người máy.
Đến lúc đó bọn họ có thể dựa theo quy hoạch lúc trước xây dựng một thành phố cỡ lớn, sau đó để người máy đảm nhiệm vị trí khác nhau, khiến cả thành phố đều vận hành.
Ở tinh vực khác nhau còn tồn tại một số trường hợp buôn bán nô lệ, nếu không có người thích hợp, Hứa Thu định nghĩ cách lựa chọn một số nô lệ tương đối trong sạch.
Loại tội ác tày trời chắc chắn không cần, nhưng mà những người vì chiến tranh bị bắt trở thành tù binh già yếu bệnh tật có thể suy xét.
Chỉ cần là người, hay là nói là sinh mệnh có trí tuệ đều được, Hứa Thu không chê một ai.
“Người phía trên đã sớm từ bỏ tinh cầu này, cũng từ bỏ đám trẻ này.”
Hứa Thu tức giận nói: “Như vậy không phải rất tốt ư, dù sao các anh đều không cần đám trẻ, tôi cần.”
Sau đó cô bù đắp lịch sử và nhân văn, biết lúc trước cô bị hố, rất đúng lúc, bọn họ đều là những người bị vứt bỏ, có thể sống nương tựa lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau.
Cô an tĩnh lại, bởi vì Ngôn Đông dùng loại ánh mắt hơi kỳ lạ nhìn cô.
“Đối với những người khác mà nói, bọn họ không có giá trị, nhưng mà cô có.”
Giọng nói của Ngôn Đông lạnh như băng, giống như băng tuyết ở bên ngoài mãi mà không hòa tan:
“Mức độ tinh khiết gen nhân loại của cô là 100%, cô biết con số này có ý nghĩ gì đối với Liên Bang không?”
Chẳng lẽ thân phận cô là người từ ba ngàn năm trước xuyên tới đã bị phát hiện ra?
Phải biết rằng người thời đại này còn chưa nghiên cứu phát minh ra cỗ máy thời gian, như vậy có ý nghĩa cô có giá trị nghiên cứu.
Lông tơ cả người Hứa Thu dựng lên.
Từ trong biểu hiện thường ngày của đối phương, Hứa Thu đoán công việc của đối phương có thể là nhân viên nghiên cứu phương diện khoa học sinh học.
Còn là loại đặc biệt ưu tú, rất có thiên phú.
Nhân viên nghiên cứu điên cuồng, rút máu, cắt từng đoạn!
Mấy từ này khiến Hứa Thu sởn tóc gáy.
[008!]
Cô gọi hệ thống ở trong đầu mình.
[Có đạo cụ nào có thể khiến người ta nhanh chóng mất trí nhớ hay không, tôi muốn đập ngất anh ta!]
…
[Thu Thu đừng sợ!]
008 nhanh chóng tìm đạo cụ mà đồng vàng của cô hiện giờ có thể mua được.
Dao sáng long lanh, gậy mọc đầy gai nhọn, còn có thanh kiếm ánh sáng siêu thời đại và dùi cui điện.
Hứa Thu nhìn đống vật phẩm này hỏi 008: “Đây đều là những sản phẩm có thể khiến người ta mất trí nhớ sao?”
[Không thể đảm bảo mất trí nhớ 100%, nhưng mà cô có thể xử lý anh ta!]
Có một câu nói rất đúng, trên đời này không có tường nào không lọt gió, chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật.
[Cô là hiệu trưởng của nhà trẻ, ở nhà trẻ này quy tắc do cô định đoạt, cho dù khắc nghiệt một chút cũng không sao, có thể lấy tội trộm cướp hay là xử tử anh ta.]
Tội trộm cướp hay là phán xử tử hình quá nghiêm trọng, dùng tội danh cướp đoạt sinh mệnh của người khác nghe có vẻ quá tàn nhẫn.
[Vậy thì lấy tội danh gây nguy hiểm cho an toàn công cộng bằng các thủ đoạn nguy hiểm, phản quốc!]
Sự tồn tại của Ngôn Đông uy hiếp đến an toàn của cô và đám trẻ, cho dù không vì cô, vì đám trẻ, cô cũng nên nhẫn tâm hơn.
Nhưng mà, nhưng mà đối với Hứa Thu mà nói, cô ngay cả con gà đều chưa từng giết.
Mới đầu là hệ thống xử lý gà sống, sau đó có đám người máy ôm việc dơ này.
Tóm lại trước khi đối phương chân chính làm ra hành động thương tổn cô, bảo cô ra tay với một người sống sờ sờ, cô căn bản không làm được.
Hứa Thu hít sâu một hơi: “Sao anh biết tôi là nhân loại 100%? Có phải nhân loại hay không thì có quan hệ gì.”
Nhân loại biến thành dáng vẻ như hiện giờ, vốn dĩ là kết quả của khoa học tiến hóa, vì sao phải nghiên cứu cô, sau khi nghiên cứu ra xong, chẳng lẽ nhân loại sắp thụt lùi.
“Lúc trước cô từng bị cánh của Nguyên Cửu cứa qua.”
Hứa Thu hiểu ra, hóa ra là lúc ấy, cô quá không cẩn thận, lúc ấy nên lau dấu vết hẵng rời đi.