Chương 282: Quy hoạch tuyến đường rời đi
Hứa Thu đã bắt đầu quy hoạch tuyến đường rời đi.
Nhà trẻ là kiến trúc vốn có, cô không mang đi được, vậy có thể lấy ký túc xá ở bên ngoài đặt vào không gian của hệ thống, sau đó rời đi hay không.
Hệ thống không thể đặt vật còn sống ngoại lai, ví dụ như đám trẻ, nhưng đám người máy trợ thủ hẳn là có thể.
Cô bảo đám trợ thủ không cần nạp điện, trực tiếp hao hết điện, tiến vào trạng thái ngủ đông thì có thể cho vào không gian của hệ thống.
Dù sao Ngôn Đông đã giải trừ gông xiềng của đám trẻ, trên người bọn họ không có trang bị định vị gì.
Hứa Thu đều đã biết, lúc trước cô sẽ bị bắt hoàn toàn là vận may không tốt.
Nơi cô xuất hiện, tương đối phát triển.
Cho nên nhân viên thẩm tra vô cùng nghiêm khắc, cô đã bị coi là người nhập cư trái phép.
Nơi nghèo đói vốn rất hẻo lánh này, thân phận dễ sắp xếp hơn nhiều.
Tiến sĩ D lợi hại tới mấy, chỉ trong vòng mấy ngày, cũng không có khả năng biến ra một phi thuyền vũ trụ.
Không có phương tiện giao thông, anh không thể phá tan tầng khí quyển đuổi theo bọn họ.
Bọn họ lén rời đi, lấy sạch đồ ăn, chỉ để lại đám hamster kia và tiến sĩ D mắt to trừng mắt nhỏ!
Hứa Thu quyết định chủ ý, quyết định phải làm vỏ trai cứng rắn không nói lời nào, sợ bị đối phương nhìn ra được manh mối gì đó.
Nhưng cuộc sống rời xa quê hương luôn không dễ chịu, đặc biệt là cô vất vả lắm mới kinh doanh được nhà trẻ thành như vậy.
Hứa Thu nghĩ tới đây, lập tức cảm thấy khó chịu.
Cô không có cách nào đối với thế lực đứng sau lưng tiến sĩ D, nhưng chuyện này không đại biểu cô sẽ cúi đầu trước thế lực ác đáng ghét.
Trốn, bọn họ cũng phải trốn có tôn nghiêm, mà không phải xám xịt chật vật rời đi.
“Tuyên cáo hôm nay của anh, tôi đều nhận được, từ hôm nay trở đi, mang theo chăn đệm của anh cút trở về viện nghiên cứu. Không, từ hôm nay trở đi, viện nghiên cứu không mở với bên ngoài.”
Một người thông minh nấu cơm mà không có nguyên liệu cũng khó, cô xem con thỏ xấu xa này còn có thể làm được gì.
Lúc trước đối phương đói muốn chết, còn không phải muốn ra trộm cà rốt cô và đám trẻ khổ cực khổ trồng được ăn.
Lúc trước cô không nên nhặt người này trở về!
Nếu cô muốn mang theo phòng và đám trẻ rời đi, thì không có khả năng để Ngôn Đông tiếp tục ở lại nơi này.
“Bắt đầu từ tối hôm nay, anh ở cùng với đám hamster kia.”
Hứa Thu nhìn chằm chằm anh: “Để đám trợ thủ làm kiểm tra cho anh.”
Đối phương lén làm ra thiết bị nghe lén gì đó, đều bị đoạt hết!
Tuyệt đối không thể để kế hoạch chạy trốn của bọn họ bị người này phát hiện.
Hứa Thu là một người theo phái hành động hiệu suất rất cao, lập tức gọi mấy người máy tới, ném hết mấy thứ cô làm cho Ngôn Đông lúc trước ra, ném tới bên cạnh chỗ đám hamster ở.
Đám trẻ và đám hamster bị kinh động đều chạy ra xem náo nhiệt, tuy không biết xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện này đều không ảnh hưởng đến đám hamster xem chê cười của Ngôn Đông.
Ngay sau đó là viện nghiên cứu ngầm của nhà trẻ, vẫn luôn mở cửa với bên ngoài cũng đóng chặt lại, hơn nữa ngoại trừ Hứa Thu ra mấy người khác đều giống nhau, đều không được tiến vào.
Cửa ký túc xá cũng bị đóng cửa, Hứa Thu định mở cuộc họp khẩn cấp trong nhà trẻ.
Ngôn Đông nhìn bọc nhỏ trên mặt đất, anh cảm thấy có phải có chỗ nào đó không đúng hay không.
…
Khu vực ký túc xá đóng cửa với anh, viện nghiên cứu ngầm cũng như vậy, anh chỉ tốt bụng cung cấp kiến nghị, còn báo cho đối phương sự thật.
Nếu anh không nói gì, Hứa Thu sẽ chẳng hay biết gì.
Rốt cuộc người phụ nữ này có bệnh gì, tính tình đúng là khó hiểu, hoàn toàn không thể nói lý.
Tuy đã biết thân phận nhân loại thuần khiết của đối phương, anh lại không nói muốn giao cô ra, cũng không nói muốn làm nghiên cứu với cô.
Đám cướp hamster đều nhìn Ngôn Đông, có tên trộm mấy thứ vô cùng thuận mắt từ trong đống đồ, nhưng đối phương vừa mới có động tác, đã bị ánh mắt lạnh như băng của Ngôn Đông nhìn rụt tay trở về.
Đồ rơi xuống mặt đất, lăn tới bên chân Ngôn Đông, cạch một tiếng nát.
Đây là viên socola Ngôn Đông mua sắm ở siêu thị không người, có thể bổ sung năng lượng trong khoảng thời gian ngắn, thực ra bề ngoài làm rất đơn giản, nhưng hương vị rất ngon, bên trong còn thêm sữa bò, ăn vào như tơ lụa.
Socola thuần kèm theo chút cay đắng cộng thêm sữa bò vào, trong đắng kèm theo một chút ngọt.