Chương 301: Chúng ta cùng nghĩ biện pháp
Mộc Chức nói: “Em nhớ rõ, là chuyện bà cố nội tặng hạt giống miễn phí.”
Nghe tới hạt giống, Nguyên Cửu lập tức nói:
“Chuyện này em biết, em nhớ ra rồi, chính là có một bà cố nội, chịu trăm ngàn cay đắng trồng ra hoa hồng xanh đẹp nhất thế giới, sau đó bà ấy vô cùng hào phóng tặng hạt giống cho những người khác.”
Khi nói tới đây, Nguyên Cửu cảm thấy thèm, hoa hướng dương thật đẹp, hạt giống ăn rất ngon.
Hoa hồng xanh trong truyền thuyết cũng đẹp như vậy, không biết hạt giống sẽ ăn ngon cỡ nào.
“Chuyện xưa kia chính là nói cho mọi người, hoàn cảnh sẽ cho ảnh hưởng khác nhau, bà cố nội tặng hạt giống cho những người khác, là vì ong mật sẽ thụ phấn cho nhau, hoa nhà hàng xóm càng ngày càng đẹp, bà ấy mới có thể đào tạo ra chủng loại càng tốt hơn.”
Hoàn cảnh ở phố đen, chính là có tiếng dơ bẩn, rất nhiều đống rác ở trong góc, mặt đất bị nát vụn, cỏ dại tùy ý sinh trưởng, âm u ẩm ướt hỗn loạn.
Bọn họ cách xóm nghèo càng gần, có khả năng mọi người không thèm để ý chuyện vệ sinh, nhưng Hứa Thu để ý.
Hắc Tinh không nhỏ, người sống ở nơi này cũng nhiều, thông thường nơi có tiền và nơi bần cùng đều nhiều người.
Hứa Thu có nhiều nơi đều không quản được, nhưng ít nhất cô có thể quản địa bàn bên cạnh.
Cuộc sống của mọi người đều không tốt, sau đó cùng nhau không tốt, nhà trẻ tới nơi này cũng không thể chỉ lo thân mình.
Hứa Thu nói:
“Chúng ta cùng nghĩ biện pháp, làm thế nào mới khiến đường phố gần nhà trẻ đều trở nên sạch sẽ hơn, khiến đám sâu đáng sợ kia biến mất.”
Bọn họ không thể cưỡng ép những người khác làm gì trên đường phố, dù sao con người đều có tâm lý phản nghịch, nhà trẻ bọn họ lại không phải thế lực đặc biệt cường đại gì, không có khả năng buộc hàng xóm quét dọn vệ sinh.
Trước mắt nhân số nhà trẻ bọn cô dạy dỗ có hạn, cũng không có khả năng nhận hết tất cả học sinh, sau đó lợi dụng ảnh hưởng của mình ảnh hưởng đến cha mẹ đứa bé.
“Hiệu ứng phá cửa sổ.”
Châu Nương đột nhiên nghĩ ra được từ những đứa bé khác không nghĩ tới.
“Trên đường phố đỗ một chiếc xe, nếu có người đập nát cửa sổ, như vậy nó rất nhanh sẽ trở nên càng rách hơn.”
Trái ngược lại, từ phương diện nào đó mà nói, cũng có thể nói thông.
“Đường phố vẫn luôn dơ bẩn, vậy chúng ta biến nó trở nên sạch sẽ, xinh đẹp!”
Bọn họ không có cách nào quét dọn vệ sinh trong nhà người ta, cũng không có cách nào xông vào nhà người khác, nhưng bọn họ có thể dọn dẹp đường phố.
Trên mặt Hứa Thu lộ vẻ tươi cười: “Ý tưởng này rất hay.”
Cô nói: “Tuy chưa chắc đã thành công, nhưng chỉ cần có hi vọng, chúng ta có thể thử xem.”
Hứa Thu quyết định: “Học sinh mới của nhà trẻ sắp tuyển vào, hoạt động này, toàn thể trên dưới nhà trẻ đều phải tham gia.”
Ho dù đám trẻ thoạt nhìn sức mạnh hơi nhỏ bé, đoàn kết lại kiên trì làm chuyện gì đó, cũng có thể thay đổi ý nghĩ của người lớn, là chuyện đầu tiên Hứa Thu muốn dạy cho học sinh mới.
Cô cũng phải nỗ lực, dùng điều kiện bên ngoài, khiến câu chuyện này có thể có được một kết cục đủ tốt đẹp.
Ngoại trừ học sinh mới của nhà trẻ, còn có thể dùng kẹo và món bánh ngọt nào đó, thu hút những đứa bé khác cũng gia nhập vào đội ngũ.
Hứa Thu chà xát tay, xưởng sản xuất vận hành, xem ra cô phải chuẩn bị rất nhiều rất nhiều kẹo và bánh.
…
Ở trong một căn phòng trên dòng suối nhỏ tương đối ẩm ướt ra, có người đàn ông lỗ tai màu trắng nói:
“Đã có danh sách chưa?”
Người phụ nữ vẫn quấn khăn trùm đầu lắc đầu: “Chưa có.”
Người đàn ông lộ ra biểu cảm anh biết ngay mà:
“Anh cảm thấy em đừng nghĩ loại chuyện này nữa, nhà trẻ là nơi nhà có tiền mới cho đứa bé đi học, điều kiện nhà chúng ta như thế, đâu có tiền học mấy thứ này, còn không bằng để thằng bé làm việc nhiều chút.”
Đứa bé ôm một chậu nhỏ đỏ rực tiến vào đặt mạnh chậu rửa mặt lên trên bàn: “Con muốn đi nhà trẻ! Ở đó sạch hơn nhà chúng ta nhiều, hơn nữa kẹo cũng ăn ngon hơn.”
Kẹo là Hứa Thu chuẩn bị từ trước đó, là loại kẹo tương đối đơn giản, lúc trước cô định làm kẹo mạch nha cỡ to, sau đó bảo người máy cắt, cuối cùng vẫn lựa chọn làm kẹo sữa, kẹo hạnh nhân đậu phộng.
Số lượng sữa bò và sữa dê dự trữ lúc trước cũng rất nhiều, nhưng lúc trước làm giấy gói kẹo không đủ, Hứa Thu thông minh hơn, nghĩ tới kẹo đậu phộng.