Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 364 - Chương 364. Đừng Dùng Loại Ánh Mắt Kỳ Lạ Đó Nhìn Tôi

Chương 364. Đừng dùng loại ánh mắt kỳ lạ đó nhìn tôi Chương 364. Đừng dùng loại ánh mắt kỳ lạ đó nhìn tôi

Chương 364: Đừng dùng loại ánh mắt kỳ lạ đó nhìn tôi

Nhưng mà mười đứa trẻ này, không có khả năng mỗi người đều có tình huống như Lị Lị lúc trước.

“Được rồi, ba bọn họ xem như đã nói rõ, còn những người khác thì sao? Muốn kể thì phải kể xong hết mới được.”

Hứa Thu vẫn luôn nhìn chằm chằm Ngôn Đông, luận về dung mạo này, con thỏ to này thực ra ngang ngửa với nhân ngư đẹp trai kia.

Trong đầu cô không chịu khống chế suy nghĩ lung tung, ví dụ như nếu người đặc biệt kết hợp với người thường, vậy thì đủ thông minh.

Như vậy con thỏ to này, cũng không có tình cảm sao?

“Tôi không có phẩm vị kém như vậy, đừng dùng loại ánh mắt kỳ lạ đó nhìn tôi.”

Đều không cần dùng Thần Khí dị năng như thuật đọc tâm, chỉ nhìn mặt còn kết hợp một số thông tin, lập tức suy đoán ra ý nghĩ trong lòng cô.

“Hoa Lan là một dây đằng, tính ra cũng không có cha mẹ. Cậu bé là từ một hạt giống biến thành, trưởng thành rất lâu mới bị người ta di chuyển tới đây.”

Hoa Lan là đứa bé đặc biệt nhất trong rất nhiều đám trẻ, cậu bé là một cây thực vật sống rất nhiều năm, lớn hơn cái gọi là kế hoạch nghiên cứu gì đó.

Từ góc độ này mà nói, Hoa Lan không tìm được mẹ rất bình thường.

Nếu là cha mẹ vô cùng xấu xa, thà đừng có còn hơn.

Ít nhất không ôm hi vọng mà nói, thì sẽ không bị thương tổn.

Nhưng Hoa Lan chỉ có một, vậy những người khác thì sao?

Châu Nương là sao đây?

Châu Nương và Do Vũ, tuy một người sinh sống ở biển rộng, một người ở nước ngọt, nhưng vì hai bọn họ là hai người duy nhất sống trong nước sâu, cho dù là năng lực học tập hay tính cách đều tương tự nhau.

Đứa bé nào đó càng có tính cách dịu dàng hơn, ở chung với nhau rất tốt, cho dù nhà trẻ của bọn họ thêm người mới, cũng không ảnh hưởng tới tình hữu nghị giữa hai bọn họ.

Cho dù thế nào Châu Nương cũng không có khả năng giống như Hoa Lan, là từ hạt giống trưởng thành tới bây giờ đúng không.

“Đương nhiên không phải, cậu bé là từ trong một ao đi ra, lúc trước những vật phẩm thí nghiệm thất bại đó có một phần đến lục địa có một phần vào hải dương, có một ít chạy tới sông nước ao hồ, sau đó có huyết mạch của mình, Châu Nương là một trong số đó.”

Rất nhiều sinh vật đều là làm loạn, không nói tới tình thân tình yêu gì đó, ví dụ như hai con cá có khả năng có rất nhiều con, từng chuỗi từng chuỗi, trứng cá của chúng nó rất nhiều.

Hứa Thu nghe thấy thế thì trợn mắt, nhưng mà thời đại thay đổi, ý nghĩ của mỗi thời đại đều không giống nhau.

Ví dụ như thời đại của bọn họ, đẩy về phía trước mấy ngàn năm còn là xã hội phong kiến chưa bị lật đổ, danh dự của người phụ nữ vô cùng quan trọng, bị người khác phái nhìn thấy chân, đã không còn trong sạch.

Cho dù là người nào trong xã hội cổ đại chạy tới thời đại của cô, cũng sẽ cảm thấy những cô gái nhỏ ở trên đường đồi phong bại tục.

Người thời đại này cũng có ý nghĩ của mình, bọn họ ở dưới hoàn cảnh khác nhau, tiếp nhận tập tục khác nhau, Hứa Thu cũng không thể lấy nhận thức của mình đi quy chụp người khác.

“Đinh Đinh Đông Đông thì sao, hai bọn họ cũng là như thế này ư?”

“Hai bọn họ không phải.”

“Năng lực của hai bọn họ không liên quan tới thực nghiệm, là năng lực đặc biệt của huyết tộc.”

Vậy lại nói tiếp chính là chuyện tình cảm vô cùng dài dòng hơn nữa nhàm chán còn máu chó, lại còn liên quan tới đoạt quyền chính trị, giai cấp của huyết tộc thay đổi.

“Nếu cô khó có thể lý giải mà nói, có thể coi chúng nó thành như Do Vũ.”

Vậy cũng là một người có giá trị nghiên cứu, nhưng truyền thừa chủng tộc hoàn toàn khác biệt.

Đứa bé của huyết tộc, một phần nhỏ là được bọn họ sinh ra theo cách nhân tạo, một phần nhỏ khác là sinh ra theo phương thức lai giống tự nhiên, quan hệ càng thêm phức tạp hỗn loạn.

Tình hình của mười đứa bé, Ngôn Đông cố gắng nói đơn giản chút, trong lúc này Hứa Thu hỏi rất nhiều câu hỏi, còn đặc biệt cầm sổ nhỏ ghi chép, ghi ra một số quan hệ nhân vật rắc rối phức tạp.

Mà vào lúc này, đám trẻ ở trên lầu cũng vận động xong, chạy xuống dò hỏi Hứa Thu.

“Sao chú này lại tới?”

Đám trẻ nhìn thấy con thỏ to quen thuộc, gương mặt cả đám lập tức biến thành màu khổ qua.

Dù sao con thỏ này chẳng khác nào tiêm, chẳng khác nào uống thuốc, còn kèm theo sinh bệnh, phản xạ có điều kiện khiến đám trẻ thật sự không thích nổi Ngôn Đông.

“Anh ta tới đây thăm người thân, một thời gian nữa sẽ đi. Các em đều vận động xong, nghỉ ngơi một lát thì đi tắm, thời tiết lạnh như thế, đi ngủ sớm đi.”

Bên ngoài gió thổi vù vù, mở cửa sổ ra đều là âm thanh như quỷ khóc sói gào.

Bình Luận (0)
Comment