Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 387 - Chương 387. Hôm Nay Anh Tới Đây, Là Muốn Gây Sự Sao

Chương 387. Hôm nay anh tới đây, là muốn gây sự sao Chương 387. Hôm nay anh tới đây, là muốn gây sự sao

Chương 387: Hôm nay anh tới đây, là muốn gây sự sao

Nhưng mà Hứa Thu là người thích trật tự, khách nhân khác trên Hắc Tinh tới một chuyến cũng không dễ dàng, có thể không cần xuất hiện bất cứ chuyện gì nhiễu loạn thì càng tốt.

Cô hỏi thẳng: “Hôm nay anh tới đây, là muốn gây sự sao?”

Aland lộ ra biểu cảm kinh ngạc: “Hiệu trưởng thân ái, sao cô lại nghĩ như vậy?”

Biểu cảm của Hứa Thu càng vi diệu, đó là cảm giác bị dầu mỡ làm ngấy.

“Nếu ký ức của tôi không có vấn đề mà nói, hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, giữa chúng ta không thân, mong đừng nói mấy xưng hô kỳ lạ như câu trước.”

Lần này Aland thật sự chắc chắn cô gái đáng yêu máu ngửi vô cùng ngon miệng trước mặt miễn dịch với mị hoặc của anh ta.

Người đàn ông bên cạnh cô cũng rất khó giải quyết.

Công tước Aland là một người vô cùng kiêu ngạo, nhưng anh ta không phải là đồ ngốc chỉ có kiêu ngạo.

“Xin lỗi, đây là thói quen của chủng tộc chúng tôi, chỉ vì thấy sinh vật quá xinh đẹp nên làm như vậy theo phản xạ có điều kiện.”

Ngôn Đông mở miệng trào phúng:

“Sở dĩ người có thể làm người, chính là vì có thể khống chế cái gọi là bản năng nguyên thủy, nếu ngay cả chuyện này đều không khống chế tốt, thì có khác gì súc sinh.”

Những lời khó nghe nói với đám trẻ mình có hảo cảm, sẽ có cảm giác tức giận đến mức thất khiếu bốc khói đại não sung huyết, nhưng mà dùng ở trên người người mình ghét, nghe thật sự rất sướng.

Đặc biệt là người hoàn toàn không nói mấy lời rác rưởi như Hứa Thu, còn rất thoải mái.

“Nếu anh tới quấy rối, mời anh rời đi, nếu không chúng tôi sẽ chấp hành theo pháp luật địa phương, lập tức bắt anh.”

Là chủ nhân của tinh cầu có chỗ tốt chính là, pháp luật trên tinh cầu này do Hứa Thu định ra, dựa trên cơ sở không làm trái với nhân tính, không trái với pháp luật của Liên Bang, chủ nhân của tinh cầu có được tự do tương đối lớn.

Giọng nói của Hứa Thu rất dịu dàng, nhưng giọng điệu vô cùng kiên định, là người đều nhìn ra được cô không nói đùa.

“Tôi không có ác ý.”

Công tước Aland nói:

“Bởi vì nguyên nhân nào đó, tôi đã nhiều năm không gặp được hai đứa nhỏ kia, hai bọn họ vốn là người thừa kế của huyết tộc, nên sống cuộc sống càng tốt hơn. Tôi xin lỗi cô vì mạo phạm lúc trước.”

Ở trước mặt Hứa Thu, những lời như xin lỗi dường như rất dễ dàng nói ra được.

Vạn sự khởi đầu nan, nói ra câu đầu tiên, câu kế tiếp không có gì không thể nói.

“Trên thực tế hai bọn họ còn rất nhỏ, tuổi thọ của huyết tộc chúng tôi lại rất dài, tôi muốn nhân lúc nhà trẻ tốt nghiệp, đón hai bọn họ rời đi.”

Aland nói:

“Là cha của bọn họ, tôi nghĩ tôi có được quyền lợi như vậy, rất xin lỗi tới cửa quấy rầy như thế, cũng cảm ơn lúc trước cô đã chăm sóc hai đứa bé.”

Một giọng nói phản đối đột nhiên vang lên sau lưng:

“Hiệu trưởng cô đừng nghe lời anh ta noi, nếu thật sự như lời anh ta nói, sao anh ta còn muốn cướp phi thuyền mới xuống dưới.”

Kim Tinh Tinh là người mang thù, chuyện cô ta chịu kinh hãi trên phi thuyền lúc trước, cô ta còn chưa thanh toán xong đâu.

Tuy người đàn ông này có được gương mặt rất tuấn tú, hơn nữa khi đối diện khiến đầu óc cô ta có chút không tỉnh táo.

Nhưng mà vừa rồi ở trong phòng một mình, lý trí của Kim Tinh Tinh trở về lần nữa, cô ta không khỏi tức giận lên.

Người đàn ông xa lạ này đi theo cô ta tới đây, nếu không biết rõ còn tưởng là cô ta cố ý đưa người này tới.

Tuyệt đối không thể để hiệu trưởng hiểu lầm mình cùng phe với anh ta!

Vào thời khắc mấu chốt này, đám trẻ diễn tập lễ tốt nghiệp đi ra.

Lúc trước bọn họ đã nghe được động tĩnh ở bên ngoài, chỉ vì không ảnh hưởng đến lễ tốt nghiệp, tuy rất tò mò, nhưng vẫn ngoan ngoãn ở yên trong phòng không ra.

Kết quả nghe được câu sau, ánh mắt đám trẻ đều cùng nhìn về phía hai anh em Đinh Đinh Đông Đông.

Người tới là mẹ Lị Lị, đứa bé khác ở đây phần lớn cũng nhắc tới và nhớ mẹ, lúc này còn có cha của đứa bé xuất hiện.

So với mẹ thơm tho mềm mại dịu dàng, sinh vật như cha thật sự quá đáng ghét.

Trên đời này cả đám đàn ông đều tự cho là đúng như thế ư, tuy phần lớn nhà trẻ đều là bé trai, nhưng bọn họ đều không cảm thấy mình nói bậy về đàn ông thì có liên quan tới mình, dù sao mọi người còn nhỏ, không có một người là đàn ông.

Hai con dơi nhỏ vươn đầu ra, lớn tiếng tỏ thái độ: “Chúng tôi không đi theo chú đâu!”

Bình Luận (0)
Comment