Chương 396: Tôi hi vọng người ở lại thành phố này đều là vì thích nơi này mới ở lại
Hứa Thu không thể hiểu được được người ta phát cho thẻ người tốt: Hả?
“Trong đó bao gồm tôi.”
Người thanh niên anh tuấn này nghiêm túc nói:
“Có lẽ có ngày chúng tôi sẽ đến tinh cầu này, trở thành một thành viên ở đây. Cho nên đến lúc đó, nếu bên cạnh cô không có người khác mà nói, có thể cho tôi cơ hội không?”
Hứa Thu há to miệng hình chữ O, ở thời hiện đại, Hứa Thu cũng không thiếu người theo đuổi.
Cô không phải loại đại mỹ nữ đứng đầu, nhưng vì tính cách và khí chất, thuộc về loại hình đặc biệt khiến người ta yêu thích.
Hơn nữa cho dù bên cạnh có ít đàn ông ngang tuổi, nhưng thường có bác gái chú bác tốt bụng nào đó muốn giới thiệu đối tượng cho cô.
Theo lý mà nói chuyện này đều là chuyện nhỏ, nhưng cách thời gian dài như vậy, vậy mà Hứa Thu có chút không quen.
Đối phương có vẻ vô cùng nghiêm túc, nhưng không thích chính là không thích.
Giọng nói của Hứa Thu có chút nghiêm túc hơn:
“Tôi hi vọng người ở lại thành phố này đều là vì thích nơi này mới ở lại, mà không phải thêm điều kiện đi kèm.”
Người thanh niên kia biết được mình nói chuyện có nghĩa khác, gương mặt tương đối lạnh lùng lập tức đỏ lên:
“Tôi không có ý đó, tôi không lấy chuyện này làm điều kiện.”
“Tôi biết.” Hứa Thu cắt ngang lời anh ta: “Tôi hiểu ý của anh, cảm ơn anh thích, ít nhất tương lai trong thời gian rất dài, tôi không định ở bên cạnh ai. Anh cũng là người tốt, tôi hi vọng anh sớm ngày tìm được người chân chính thích hợp với mình.”
Giọng nói của cô quá kiên định, nhìn thẳng vào mắt đối phương, tương đối vô tình ngắt đào hoa nhỏ này đi.
“Được rồi, đừng trốn nữa, xuất hiện đi.”
Cô gái nhỏ tránh ở nơi xa nói:
“Hiệu trưởng, cô đừng nhìn anh trai chỉ có chút bản lĩnh, nhưng anh ấy rất tốt, mọi người cũng khen anh ấy đẹp trai. Hơn nữa chủng tộc bọn em rất chung thủy, không hoa tâm như những chủng tộc khác.”
Ưng xem như tương đối chung tình, đối với bạn lữ cũng rất trung trinh.
“Không cần.”
Đứa bé khác nghe lén giống như viên đạn lao ra, cả đám treo trên người Hứa Thu, ôm lấy đùi và cánh tay của cô:
“Hiệu trưởng đã từ chối, không cần ở bên anh trai cậu.”
Bé Hồ Ly Lị Lị nói: “Đúng vậy, anh trai cậu còn không đẹp trai bằng Hứa Bạch Bạch.”
Cô gái nhỏ thứ hai trong đám trẻ Mộc Chức phụ họa:
“Đúng thế, cậu của Bạch Táp, chính là người ngồi bên trái gần bục giảng kia cũng đẹp trai, nhưng mà hiệu trưởng đều không chọn chú ấy, càng đừng nói chọn anh trai cậu.”
Có mới nới cũ, là thiên tính của nhân loại, đặc biệt là đám trẻ.
Khi bọn họ ở Hắc Tinh không muốn rời đi, nhưng mà khi tới hành tinh hi vọng thuộc về mình này, lập tức cảm thấy nơi này đẹp hơn Hắc Tinh nhiều.
Ở nơi này, sẽ không có người mắt cao hơn đỉnh đầu như ở Hắc Tinh, hơn nữa nơi này còn có đủ loại thực vật xinh đẹp, động vật nhỏ trông đáng yêu.
Ngay cả đám sâu nhỏ, bởi vì đám trẻ vẫn luôn chưa từng thấy, đều trở nên đáng yêu ở trong lòng đám nhỏ.
Đợi tinh cầu thuộc về bọn họ tốt hơn, bọn họ đều không muốn đến Hắc Tinh, nơi đó không có tự do, còn bị người ta bắt nạt.
Đối với đứa bé tương đối thông minh mà nói, đám học sinh mới ở nhà trẻ đệ nhị vũ trụ thật sự quá ngốc.
Bọn họ phải chịu đựng đám ngu ngốc này, còn phải vì hòa bình của nhà trẻ chung sống với bọn họ, nhưng đều là vì nể mặt Hứa Thu!
Cô gái nhỏ Anh Anh bị chèn ép nhìn mặt anh trai mình một lát, sau đó trong đầu hiện lên gương mặt của Hứa Bạch Bạch và Ngôn Đông, cô bé oa một tiếng khóc lớn.
Anh trai, anh trai của cô bé, mặt có chút đen.
Cho dù là em gái cũng không thể không thừa nhận, anh trai nhà mình thật sự kém hai người kia.
Hứa Thu khom lưng, cười sờ cái đầu nhỏ tết hai bím tóc của cô gái nhỏ:
“Cô biết anh trai em là người rất tốt, nhưng mà chuyện tình cảm không phải vì đối phương là người tốt thì sẽ ở bên nhau.”
Đối với đứa bé mà nói, tình yêu còn là đề tài quá sâu xa, sinh lý của bọn họ đều chưa phát dục hoàn toàn, cho dù biết từ này cũng là ngây thơ mờ mịt, sẽ không thông suốt.
Đứa bé tuổi này, cũng không nên là tuổi nhọc lòng loại chuyện này, nếu nói ông xã bà xã gì đó, cơ bản là đứa con nít chơi đồ hàng.
“Em còn nhỏ, có một số việc phải lớn hơn một chút mới có thể hiểu rõ.”