Nhà Trẻ Số Một Vũ Trụ (Dịch Full)

Chương 398 - Chương 398. Chỉ Cần Có Chiến Tranh, Nhất Định Sẽ Có Người Bị Hại Vô Tội

Chương 398. Chỉ cần có chiến tranh, nhất định sẽ có người bị hại vô tội Chương 398. Chỉ cần có chiến tranh, nhất định sẽ có người bị hại vô tội

Chương 398: Chỉ cần có chiến tranh, nhất định sẽ có người bị hại vô tội

Ở trên phương diện này, anh trai làm tuần tra của Anh Anh đã giúp không ít việc.

Dù sao Hắc Tinh là một tinh cầu phụ thuộc vào con người, nếu không có người thích hợp tiến cử, bản thân không đủ khôn khéo mà nói, rất có khả năng sẽ bị người ta hố.

Đối với Hắc Tinh khoa học kỹ thuật tương đối phát đạt mà nói, nô lệ hiểu được chút tri thức và kỹ thuật, bởi vì cơ thể quá yếu ớt, không làm được nhiều việc nên giá trị không cao.

Hứa Thu mua khoảng hai trăm người, đều dùng phi thuyền của mình vận chuyển đến hành tinh hi vọng.

Khi cư dân mới xuống dưới, 200 người đứng chung một chỗ thực ra hình ảnh còn rất chấn động.

Biết có người muốn mua những thương phẩm này, hiếm khi những người này được ăn một bữa, nhưng không mỹ vị, số lượng cũng không nhiều, chỉ đủ cho bọn họ lấp đầy bụng trên đường.

Đói khát trong thời gian dài, dẫn tới những nô lệ này không có một người thoạt nhìn khỏe mạnh hồng hào có sức sống, cho dù là trung niên cũng xanh xao vàng vọt, nhìn là biết đói bụng từ lâu.

Đứa bé thì càng nhiều, ở dưới hoàn cảnh thiếu lương thực, không có cách nào giúp đỡ đám trẻ ăn no, đó căn bản là chuyện không có khả năng.

Người máy đếm số lượng, phát hiện còn có thêm một số sinh mệnh thể.

Cuối cùng trải qua kiểm tra, là thai phụ ở trong đám người.

Ngoại trừ ông già và đứa bé ra, phụ nữ mang thai, thể lực và các chỉ số khác sẽ giảm sút.

Đương nhiên là những người phụ nữ này cũng không xinh đẹp, sinh vật nữ đủ xinh đẹp đều có giá tốt, cũng được đặt ở nơi bồi dưỡng riêng.

Ở thời đại của Hứa Thu, rất nhiều thai phụ đều vì ăn quá nhiều dẫn tới mập mạp, nhưng mà những người này được người máy kiểm tra đo lường ra mang thai, ngoại trừ chỗ bụng hơi nhô lên rõ ràng muốn che kiểu gì cũng không thể che khuất được ra, phần lớn mọi người nhìn đều không giống thai phụ gì.

Bọn họ thật sự quá gầy, gầy đến mức không khác gì dân chạy nạn mới chạy nạn ra.

Thật sự không biết cứ tiếp tục như vậy, đứa bé trong bụng bọn họ còn có ngày sinh ra trên thế giới này hay không.

Khi nhìn thấy những người này, trái tim của Hứa Thu giống như bị ai đó bóp mạnh một cái.

Nếu không có hệ thống mà nói, có phải cô sẽ trở nên giống với những người này hay không, thậm chí tình hình càng không tốt hơn.

Có khả năng đã sớm biến thành tro cốt, biến mất ở trong đất đai, hay là biển rộng.

Hứa Thu vô cùng nghiêm túc nói lời cảm ơn: “008, cảm ơn mi.”

Hứa Thu dùng giọng nói có chút không được tự nhiên nói: [Ai da, loại chuyện này cảm ơn cái gì, người ta cũng chỉ vì mình mà thôi.]

Nó không phải là hệ thống làm được chút chuyện thì lớn tiếng ồn ào, tuyên dương khắp nơi!

Dù sao hai bọn họ cùng vinh cùng hại, nếu không còn Hứa Thu, 008 cũng chưa chắc có thể thành công đổi ký chủ mới tiếp tục chó, hơn nữa rất có khả năng vì thiếu hụt năng lượng, từ đây rơi vào trong ngủ say.

Cho dù như vậy, Hứa Thu vẫn rất cảm kích 008.

Những cuộc chiến và xích mích này vẫn luôn tồn tại, bởi vì những ham muốn của con người là không bao giờ kết thúc.

Chỉ cần có chiến tranh, nhất định sẽ có người bị hại vô tội.

008 sợ Hứa Thu đau lòng, lại khô cằn nói ra một số lời:

“Cô cũng đừng cảm thấy tự trách vì những người này, dù sao sức lực của cô có hạn, có thể mang những người này tới, đã là chuyện làm tương đối tốt.

Dù sao sức lực của một người có hạn, cho dù là hệ thống lợi hại tới mấy, lòng có dư mà lực không đủ.”

Ngay lúc đó Hứa Thu cũng nghiêm túc trả lời: “Tôi không đau lòng vì chuyện này.”

Cô nói thật lòng, mỗi lần nhìn những người đáng thương đó, đều lựa chọn tránh đi hoặc không nhìn, không phải vì lãnh khốc mà vì áy náy.

Cô áy náy mình có thể làm được ít, chính là vì băn khoăn mình, băn khoăn người nhà, vì nhát gan.

Cô biết rất rõ năng lực của mình, cũng khắc sâu hiểu rõ, hiện thực tàn khốc và truyện cổ tích tốt đẹp không giống nhau.

Hứa Thu chưa bao giờ vì sai lầm của người khác, sẽ ngây ngốc trừng phạt mình.

Đám nô lệ thấp thỏm lo âu này nghỉ ngơi một ngày xong, được Hứa Thu sắp xếp đi làm việc.

Cô vốn định sắp xếp hộ tịch của đám người này ngay từ đầu, kết quả khi thấy đám người này lập tức sửa lại chủ ý.

Chỉ cần không làm chuyện ác gì, mọi người đều trở thành một thành viên ở nơi này.

Nhưng đối với người đáng thương như chim sợ cành cong mà nói, đối xử quá tốt với bọn họ, trái lại có vẻ có mưu đồ khác.

Hứa Thu định điều dưỡng cơ thể bọn họ trước, cung cấp đồ ăn ngon, sau đó sắp xếp những người này tiến hành công việc liên quan.

Bình Luận (0)
Comment